Tổng bộ hoang nguyên, thành thị sắt thép màu đen nguy nga, nội thành ngày thường trống trải lạnh lùng, hôm nay rộn ràng nhốn nháo, kín người hết chỗ, cư dân cả tòa thành thị tất cả đều ra khỏi nhà. Có người trải thảm nằm ở nóc nhà, coi như tắm nắng, nhưng bầu trời xám xịt, một chút ánh mặt trời cũng không có. Có treo ngược ở cột đèn đường, giống một con dơi, lắc lư chán đến chết, mang theo từng đạo tàn ảnh. Có ngồi xổm ở trên tường, vươn dài cổ, cực kỳ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.