Sau khi tài xế đi theo đứa trẻ được mua chuộc thì Tố Hạ Nam đã ra tay gọn gàng với chiếc xe và để nó trở lại hiện trạng như vừa nãy tài xế mới động vào, tài xế ra chỗ cống thì không thấy con mèo nào, hỏi cậu bé thì nó cũng ngơ ngác nên tài xế nghĩ chắc con mèo đã thoát ra được, rồi quay lại tiếp tục công việc đang dang dở của mình.
Tố Hạ Nam thật không thể ngờ được rằng những camera đã bị người của hắn động tay vào có thể được khôi phục lại một cách thần kì, bởi Phó Duật Hành đã nhờ một người bạn giỏi về công nghệ của mình ở bên Hà Lan, cơ hội mong manh khi mà nó đã bị bể nát nhưng rất may mắn với tài thành thạo công nghệ của người bạn này mà Phó Duật Hành mới có bằng chứng về vụ việc của nhà họ Kiều.
Đang xem thì cánh cửa phòng mở ra, không cần nhìn thì Sở Bắc Thần cũng biết là ai, không ai khác chính là cô vợ nhỏ của hắn, vào phòng thì Kiều Nhiên Nhiên thấy chồng mình và cả Phó Duật Hành đang cùng xem một cái gì đó rất chăm chú nên cô cũng lại xem và không ngờ ngày này cũng tới, không ngờ cô chờ đợi lâu như vậy cuối cùng cũng có kết quả của vụ án đó rồi.
- Thì ra là bọn chúng, em đoán không sai một chút nào, em phải qua gi3t chết bọn chúng.
- Vợ à, em bình tĩnh lại đi, em không cần phải động đến lũ khốn ấy làm gì, anh sẽ thay em cho chúng sống không bằng chết.
- Thần...em muốn bọn chúng phải trả giá cho việc ác mà chúng đã gây ra với ba mẹ em, em không thể nào để ba mẹ ra đi một cách oan uổng, ra đi mà không thể nhắm mắt như vậy.
Sở Bắc Thần bây giờ đã có bằng chứng để giao cho phía cảnh sát xử lí đám người nhà họ Tố, nhưng trước kho để cảnh sát có được những bằng chứng này thì anh sẽ đích thân cho chúng biết thế nào là mùi vị cay đắng không thể nào tả được của cuộc đời này, Sở Bắc Thần cho thuộc hạ của mình bắt ba người nhà Tố Hạ Nam vào căn hầm riêng của hắn, nơi mà hắn luôn giam cầm những kẻ sống nghich ý của hắn, đã vào là chắc chắn sẽ không có con đường ra mà nếu có ngoại lệ riêng ra được, thì cơ thể chắc cũng không còn được giống con người.
Nhà họ Tố sau trận dạy dỗ của Kiều Nhiên Nhiên thì đang tức điên lên như muốn giết người vậy, con ranh miệng còn hôi sữa đó mà hôm nay dám ra mặt đến đây để làm loạn ngay tại nhà họ Tố một cách trắng trợn như vậy, cục tức to lớn như vậy nhất định Tố Hạ Nam sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Kiều Nhiên Nhiên.
- Aaaa...nhẹ tay thôi mẹ, đau chết con rồi...huhuhu...xoat quá mẹ ơi...
- Con chịu khó một chút, mẹ sẽ cố gắng nhẹ tay chứ không thôi những vết cào trên mặt này sẽ bị nhiễm trùng, rồi không khéo lại để lại sẹo trên khuôn mặt xinh đẹp này của con đó Cẩm Trúc à!
- Ba...ba phải giết luôn con ranh đó để trả thù ngày hôm nay cho con...ba xem mặt con gái của ba thành ra nông nỗi này rồi này...ba mẹ nó mình giết ngày hôm đó...đáng lẽ ra mình nên tiễn luôn nó, nhưng vì hôm đó nó quá may mắn vì không có trong chiếc xe đó chứ không thôi thì không có cớ sự như ngày hôm nay rồi.
- Con im miệng lại cho ba coi, bị thương nặng như vậy mà vẫn còn cố gắng sức để mà nói nữa hả? Cái quan trong bây giờ không phải là vết thương trên mặt con đâu.
- Ba sao ba nói như vậy chứ...con gái mình không lo mà còn nói ra lời như vậy.
- Bây giờ lo mà giữ mạng sống mình nó mới quan trọng, giữ được mạng thì không còn sợ mấy cái sẹp trên mặt con không chữa được, Kiều Nhiên Nhiên nó đã tìm tới đây và làm lớn chuyện như vậy thì chắc chắn phải có lí do hoặc bằng chứng mà chúng ta để sơ hở nó mới dám tới, hơn nữa lần này nó lại còn rất hóng hách ngạo mạn, con thấy nó đánh con rồi đó.
- Thế bây giờ mình phải làm sao đây ông...chúng ta không thể nào ngồi đây chờ chết được.
- Bây giờ chúng ta không lo được nhiều nữa rồi, mau chuẩn bị đồ đạc chúng ta sẽ qua nước ngoài sống, lúc đó cho dù chúng có tìm ra được bằng chứng là chúng ta làm thì cũng không làm được gì chúng ta nữa rồi.
- Không dễ như vậy đâu lão già, cơ hội để gia đình ông ra nước ngoài còn phải do quyết định của ông chủ và phu nhân nhà tôi rồi.
Cả nhà họ Tố sững người khi đám thuộc hạ của mình bị đánh gục bởi bọn người của Sở Bắc Thần và không để chúng nói được thêm câu nào thì thuộc hạ của Sở Bắc Thần đã tóm cả ba người đưa về căn hầm để ông chủ giải quyết.