• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit by Chang

Eric nhìn cô, sau đó lại nhìn nhìn đơn từ chức, anh ta không nhận: “Em cũng đã theo tôi ba năm rồi, không phải làm rất tốt sao, sao lại đột nhiên muốn nghỉ việc?”

Hạ Mạt Tâm nói: “Tôi không muốn làm nữa.”

Eric bước sát lên, hỏi: “Tôi chọc em chỗ nào hả?”

Hạ Mạt Tâm dùng một ngón tay đẩy trán anh ta ra, nghiêm trang nói: “Không có, chỉ không muốn làm nữa thôi.”

“Này! Hạ Mạt Tâm! Sao tự dưng lại muốn từ chức hả? Nếu tôi không chọc đến em, vậy vì sao em còn muốn nghỉ việc?!” Nhưng rất nhanh, giọng nói của anh ta lại bắt đầu dịu dàng hơn: “Được rồi, tôi xin lỗi là được chứ gì, cùng lắm sau này tôi không ức hϊế͙p͙ em nữa, em đừng từ chức, được không?”

Hạ Mạt Tâm thở dài.

“Hơn nữa, không phải em nói mình muốn nuôi con trai à? Nếu em không làm nữa, vậy nuôi Bắc Bắc kiểu gì đây?”

Hạ Mạt Tâm nhìn anh ta: “Chính là vì Bắc Bắc đấy, Bắc Bắc không quen sống ở đây, tôi chuẩn bị dẫn thằng bé về Giang Thành.”

Eric thấy Hạ Mạt Tâm quyết tâm muốn từ chức, anh dựa vào bàn bên cạnh trầm mặc một lúc lâu, nói: “Tôi nói này, có phải em gặp phải chuyện gì không?”

“A?” Hiếm khi anh ta đứng đắn thế này, thật ra lại làm Hạ Mạt Tâm cảm thấy có chút không quen: “Gì cơ?”



“Em đã theo tôi ba năm rồi, mà bây giờ trêи mặt em ngập tràn muộn phiền kia, này, có phải gặp chuyện gì khó khăn không hả? Hay là… có nguyên nhân gì khác khiến em một hai phải rời khỏi nơi này? Khụ khụ, ừm… Có một số việc từ trước đến nay tôi chưa từng hỏi, nhưng tôi muốn biết, em đột nhiên muốn từ chức như thế có phải vì ba của Bắc Bắc không? Trước kia em chưa từng đề cập đến ba Bắc Bắc, nhưng mà…”

Hạ Mạt Tâm không đợi anh ta nói hết, cô đã chọc chọc lên trán anh, nói: “Có phải anh xem phim thần tượng nhiều quá rồi không hả? Gì mà ba Bắc Bắc chứ, tôi chỉ muốn chăm sóc Bắc Bắc thôi, không có nguyên nhân nào khác, anh rốt cuộc có đồng ý không thế?”

“Tôi không đồng ý! Cùng lắm thì tôi em cho nghỉ đông, em cứ nghỉ phép đã đời đi, tóm lại tôi không muốn đổi trợ lý.” Anh ta nói.

Hạ Mạt Tâm có chút bất đắc dĩ nói một hơi: “Tôi đã nói với chị Huệ rồi, chị ấy sẽ mau chóng sắp xếp trợ lý tốt nhất cho anh.”

“Tôi không cần, tôi biết trợ lý nào thích hợp với tôi hơn bất kì người nào khác. Em đi theo tôi lâu nhất, cũng là người hiểu tôi nhất, nếu em cứ đi như vậy, tôi biết phải làm sao đây?”

Hạ Mạt Tâm cực kỳ bất đắc dĩ, thở dài nói: “Hôm qua Bắc Bắc đánh nhau trong nhà trẻ bị thương trêи trán, thằng bé như vậy khiến tôi thật sự không đành lòng để nó một mình ở đó. Eric, anh không hiểu được tâm trạng của người làm mẹ đâu. Tóm lại tôi đã quyết định xong rồi.”

“Tôi…” Eric nhất thời nghẹn ngào trong cổ họng, anh ta không biết nên nói gì nữa. Rối rắm một lúc lâu mới cẩn thận hỏi: “Vậy trước khi tôi tìm được trợ lý mới, em có thể khoan từ chức không?”

Hạ Mạt Tâm nhìn dáng vẻ đáng thương hề hề của anh ta mím môi, gật đầu bất đắc dĩ: “Nhưng gần đây tôi thật sự không có cách nào làm việc được, Bắc Bắc bị thương nên tôi phải chăm sóc thằng bé.”

“Oki! Không thành vấn đề!” Eric sảng kɧօáϊ đồng ý.

p/s: ít views quá mọi người ạ, buồn thật sự

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK