Không phải không muốn, mà là không thể.
"Không phải."
Nhân tiện đưa thuốc, trước đây vẫn luôn là để cho người khác đưa.
Không phải bởi vì Tần Xuyên.
Giản Nhất Lăng sẽ không nói dối, đôi mắt cô vẫn trước sau sạch sẽ như một.
Sau một lúc lâu, Địch Quân Thịnh thần sắc không còn ám trầm như vậy, mà tiếng nói càng thêm mà trầm thấp.
"Em thất tín."
"Ân."
"Thất tín là phải trả giá."
"Tôi biết." Giản Nhất Lăng tiếp thu chuyện mình vi phạm hứa hẹn phải trả giá.
"Cái giá này sẽ rất lớn." Địch Quân Thịnh ánh mắt sáng quắc.
"Được." Giản Nhất Lăng đáp ứng.
Cô thất tín với người khác, chịu trừng phạt là hẳn đúng.
Sau khi nghe được Giản Nhất Lăng trả lời, đôi mắt Địch Quân Thịnh thâm trầm.
Cô nhất định không biết, cái giá phải trả là cái gì.
Vu Hi bên cạnh nhìn Giản Nhất Lăng lại nhìn Địch Quân Thịnh, hai người nói chuyện anh nghe nửa ngày đều không có hiểu.
Cái gì thất tín, cái gì phải trả giá? Như thế nào nghe ra giữa hai người này hình như là có ước định cái gì?
Rốt cuộc giữa Lăng thần cùng Thịnh gia đã xảy ra chuyện gì mà anh không biết?
Giá trị tò mò của Vu Hi đã tăng cao.
Bất quá Vu Hi vẫn là nhịn xuống không hỏi, anh ấy sợ có một số việc một khi hỏi rõ, liền càng thêm xấu hổ.
Ba người an tĩnh mà ở trong buổi tiệc của Tần gia trong chốc lát.
Giản Nhất Lăng ăn cái gì, Vu Hi cùng Địch Quân Thịnh ở bên cạnh cùng cô ăn.
Những người khác trong sảnh tiệc nhìn thấy đều cảm thấy lạ, buổi tối hôm nay phản ứng của Thịnh gia rất là khác thường.
Bất quá có người lộ ra cảm kích, Vu Hi là bạn bè tốt của Thịnh gia, hai người đã quen biết rất nhiều năm, quan hệ thực tốt.
Như vậy vừa nói, mọi người giống như thoáng có thể lý giải.
Nhưng mà mọi người vẫn là đối cô nữ sinh thoạt nhìn tuổi không lớn kia để lại một chút ấn tượng.
Một nữ sinh đồng thời đều được Tần thiếu cùng Thịnh gia đặc biệt đối đãi.
Khi buổi tiệc sắp kết thúc, Vu Hi đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại khẩn cấp, công ty của anh bên kia xảy ra một chút tình huống, yêu cầu anh hiện tại phải trở về công ty xử lý.
"Này làm sao bây giờ, tôi hiện tại bên này có việc, tôi muốn đưa một người bạn về chỗ ở của cô ấy."
Vu Hi có chút sốt ruột, tình huống bên kia thực khẩn cấp, nhưng mà anh cũng không thể mặc kệ Giản Nhất Lăng.
"Đưa địa chỉ cho tôi, tôi đưa em ấy đi." Địch Quân Thịnh mở miệng.
"Thật vậy chăng? Thịnh gia, kia.."
Vu Hi không phải thực xác định, hai người này quan hệ hiện tại còn làm người khác đoán không ra.
Sau khi Vu Hi suy nghĩ một chút, vẫn là quyết định đem Giản Nhất Lăng phó thác cho Địch Quân Thịnh.
"Kia Lăng thần liền giao cho cậu!"
Vu Hi cũng muốn quan hệ hai người được hòa hoãn, chiến đội [Thịnh khí lăng nhân] bọn họ tuy rằng đã không tồn tại, nhưng mà hy vọng quan hệ của mấy người vẫn là có thể tốt giống như lúc trước.
Vu Hi đi không bao lâu, Địch Quân Thịnh nhìn Giản Nhất Lăng đã ăn tốt.
"Đã đi mười mấy giờ trên máy bay liền sớm một chút trở về nghỉ ngơi, đừng học làm con thỏ."
"Ân."
Sau đó Địch Quân Thịnh mang theo Giản Nhất Lăng rời đi trước.
Buổi tiệc của Tần gia, người khác nếu có chuyện gì quan trọng, trước tiên xin lỗi liền đi.
Nhưng mà Địch Quân Thịnh mặc kệ ai như vậy, muốn đi thì đi.
Trong sảnh tiệc người chú ý thấy Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng rời đi.
Đã kinh ngạc lại cảm khái.
"Thịnh gia hôm nay là làm sao vậy? Không chỉ có phá lệ mà cùng nữ hài tử ngồi xuống cùng nhau, hiện tại còn mang theo nữ hài tử rời đi trước tiên.."
"Nên sẽ không.. là làm Thịnh gia coi trọng đi? Kia thật đúng là vận may lớn mà."
"Các vị nghĩ thật đúng là nhiều, nói không chừng chỉ là bạn bè thôi."