Môt đôi nam nữ ôm nhau trên đó cùng nụ hôn sâu ngọt ngào.
“A…”
Bắt ngờ thiếu niên dùng tay ngắt lấy đôi song nhũ đầy đặn của nàng mà nắn bóp làm thiếu nữ vừa rên lên một tiếng bị hắn hôn lấy che đi âm thanh.
Sau một hồi cả hai cùng ngừng lại thiếu nữ liền mất hết sức ngã vào lòng hắn thở gấp không thôi, còn thiếu niên sau khi được nhào nặn cảm giác sung sướng nói không nên lời.
“Thoải mái chứ …”Nagami nhìn gương mặt đỏ ửng của nàng mỉm cười hỏi.
“Ừ…” Momokino vui vẻ gật đầu.
Cả hai cứ thể ôm nhau một lúc thì Nagami từ trong người lấy ra một cái ví nhỏ nhét vào tay nàng.
“Bịp…”
Làm cho Momokino ngạc nhiên một cái cầm lấy nó mở ra thì khi nhìn thấy số tiền trong đó nàng kinh hãi tới mức đánh rơi nó xuống đất, vì phải biết rằng con số đó bằng một năm nàng đi làm thêm kiếm tiền bởi vậy mới khiếp sợ không thôi.
“Ghét tiền ta đưa lắm à.” Nagami nhìn thấy nàng nhìn thế liền buồn cười trong lòng, gương mặt giả vờ giận hờn nói
“Không phải … chỉ là nó …” Momokino lúc này mới khôi phục tinh thần vội lắc đầu nói, nàng ấp úng không biết nói sao.
“Ta biết ngươi đi làm thêm kiếm tiền nuôi em mình … nhưng bây giờ sẽ là nữ nhân tương lai của ta, nên ta không muốn nàng đi làm cực khổ nữa cầm lấy số tiến này về chăm lo cho nó và đừng có đi làm nữa.”
“Khi nào hết cứ việc nói, ta sẽ đưa thêm.”
Nagami nhét vào tay nàng nói với thái độ quan tâm cùng với hắn cũng là một kẻ ích kỷ không muốn nữ nhân mình cực khổ đi làm thêm tạp vu như thế.
Hắn giết mấy tên trong nhiệm vụ mà Blach Label được giao, sau đó ngầm rút hết tiền của chúng mà không hề để ai biết cho nên số tiền bây giờ của hắn rất dư dã, nên đưa cho nàng một ít cũng chẳng sao.
Vì hắn có thể tiếc với người ngoài nhưng lại không tiếc với nữ nhân của mình.
“Ta …”
“Bóp…”
“Á…”
Momokino cầm ví nhỏ trong tay còn định nói gì đó thì hắn liền dùng một tay đập mạnh lên kiều đồn của nàng một cái.
“Nghe lời, nếu không ta với ngươi chấm dứt tại đây.” Nagami lúc ra vẻ hung ác nói.
“Không … ta nghe lời ngươi mà … ta sẽ lấy và nghỉ việc ở chỗ làm đừng ch…” Momokino nghe hắn nói thế liền kinh hãi ôm lấy Nagami lắc đầu nói với gương mặt đáng yêu vừa định nói dứt câu thì hắn lại hôn nàng một cái nữa chặn lời tiếp theo.
“Thế thì tốt lần sau ta đưa mà còn dám như vậy nữa sẽ đánh mông nở hoa nghe chưa?” Nagami giả vở hung ác hâm dọa.
“Nghe rồi.” Momokino lúc này vô cùng hạnh phúc ôm lấy hắn nói.
“Ngày mai là thứ bảy … ngươi tối nay về nghỉ việc rồi mai đi chơi với ta được không?” Nagami hôn lên mái tóc nàng nói.
“Được.” Nàng không chút do dự gật đầu.
Sau đó cả hai tạm biệt nhau, ai về lớp đó.
Vẫn như mọi hôm cuối ngày học là Nagami đều mang xe chở Mikoto về nhà rồi cả hai đương nhiên không thiếu một cuộc đại chiến rồi ăn cơm nghỉ ngơi.
Tối đó Hitsugi cũng về tới.
“Nagami này…” Hitsugi trong lúc đang ăn cơm trong trạng thái khỏa thân đột nhiên nhìn hắn nói.
“Có chuyện gì sao, Hitsugi?”Hắn nghe nàng kêu liền hỏi.
“Sagiri đề nghị với ta rằng muốn ngươi qua đó cùng sống chung với các nàng, chia thời gian từ thứ hai đến thứ tư của bọn ta còn thứ năm đến thứ bảy thì của các nàng.”
“Ngày cuối cùng trong tuần sẽ do ngươi lựa chọn sống với bên nào, vì vậy ta hỏi ngươi có đống ý như vậy không?”
Hitsugi lúc này gương mặt hiện nụ cười tinh quái nhìn hắn nói.
“Tsuguri không có ý kiến à?” Nagami ngạc nhiên hỏi.
“Không, nàng nghe Sagiri đề nghị như vậy thì im lặng nên ta đoán rắng nàng cũng không phản đối … sao rồi động tâm rồi phải không?.”Nàng nhún vai một cái rồi nhìn hắn cười đầy thâm ý.
“Ngươi không bận tâm à?” Hắn nhìn nàng nghi ngở hỏi.
“Tất nhiên không rồi chia sẽ hạnh phúc với tỷ muội của mình thì sao phải bận tâm.” Hitsugi liền cười cười nói đầy tinh rang.
“Nếu như mọi người không bận tâm thì ta đồng ý.” Hắn liền vui vẻ nhận lời đề nghị đầy hương diễm này, vừa vặn có thể bồi tình cảm hai bên vô cùng tốt.
“Tốt … ngày mai ta sẽ nói với nàng là ngươi đồng ý … vì vậy chờ tin tốt của ta nhé, Na…ga…mi … kun.”Hitsugi chớp mắt với hắn một cái rồi nhẹ nhàng trêu ghẹo nói rằng.
“Cóc…”
Hắn nghe Hitsugi trêu gheo như thế liền mỉm cười dùng một chiếc đũa gõ nhẹ lên đầu nàng một cái.
“Ngươi sắp tới được sống trong hương diễm rồi mau tới cảm ơn ta đi nào.”
Sau bữa ăn thì nàng tiếp tục lười biếng trèo lên ghế sofa nói rằng với hắn.
“Rồi nói mỹ nữ của ta, nàng muốn gì nào?” Hắn nghe vậy liền mỉm cười nhìn nàng nói.
“Mát xa cho ta thoải mái hết tuần này đi.”
“Ok, như ngươi mong muốn.”
Vừa nghe câu nói nàng hắn liền không do dự đồng ý liền đi tới mát xa cho nàng.
“Meow… thoải mái …”