Năm đó Lâm Hi đối với Tưởng Lâm Dữ là nhất kiến chung tình, thiếu nữ hoài xuân mỗi ngày đều chú ý tới Tưởng Lâm Dữ.
Cô thực tập ở bộ tài vụ, cơ hội gặp mặt Tưởng Lâm Dữ cũng không nhiều. Ngẫu nhiên hội nghị thường kỳ của công ty có thể ở nơi rất xa liếc mắt nhìn hắn một cái, khi đó phòng thư kí của hắn có một nữ thư kí, cao 1m7, dung mạo xinh đẹp làn da trắng trẻo chân dài miên man, mặc trang phục công sở mang giày cao gót đứng bên người hắn hình ảnh rất đẹp.
Lúc ấy văn phòng mấy người nữ tụ hợp cùng nhau bát quái, tiểu thư nhà giàu xinh đẹp cùng với thiếu gia nhà giàu đẹp trai cùng khung hình đẹp như tranh vẽ.
Lâm Hi cao 1m69, 1m69 cùng với 1m7 tuy rằng chỉ kém một centimet, nhưng cảm giác chính là thiếu một nửa chân.
Sau này Lâm Hi đứng ở bên người Tưởng Lâm Dữ, mang giày cao gót cực cao. Tinh tế từ đầu đến chân, sợ chính mình ảnh hưởng tới phong quang bên cạnh Tưởng Lâm Dữ.
Tự ti chính là thứ chôn sâu đáy lòng.
Bọn họ đi tới cùng nhau, có quan hệ tình nhân. Lâm Hi mang giày cao gót cùng với Tưởng Lâm Dữ hôn môi, hắn không cần cúi người, một cái cúi đầu liền đụng phải môi Lâm Hi. Lâm Hi thích cùng hắn hôn môi, thời điểm Tưởng Lâm Dữ hứng thú rất có kiên nhẫn, hôn tinh tế lại triền miên. Ôm lấy eo của cô, Lâm Hi có thể cảm nhận được lực ở ngón tay hắn, ma sát làn da chậm rãi xoa. Lưu luyến ôn nhu, Lâm Hi đối với hôn môi có hứng thú hơn so với lên giường.
Cô đối với lần đầu tiên có bóng ma rất lớn, toàn bộ quá trình Tưởng Lâm Dữ không nói lời nào chỉ ra sức làm, cô rất không thích.
Khi thành thói quen, giày cao gót giống như áo giáp cô lên chiến trường giết địch, mang vào chính là tự tin chính mình xinh đẹp, sống lưng có thể ưỡn thẳng tắp, lộ ra hình dáng xinh đẹp nhất. Mấy thứ này, có thể che khuất sự tự ti của cô.
Lâm Hi để Hình lộ đi về trước, cuộc họp báo ngày mai, tất cả mọi người đều phải lên tinh thần 120 phần trăm. Cô tắm rửa xong mở máy tính tiếp tục làm công tác chuẩn bị, cửa phòng vang lên hai tiếng gõ cửa.
Phản ứng đầu tiên của Lâm Hi là Tưởng Lâm Dữ.
Cô nhảy bằng một chân về phòng thay đổi áo phông rộng thùng thình thành váy dài, đem tóc búi trên đầu thả xuống, ban đầu còn muốn trang điểm ngẫm lại quá hết sức lại không có làm. Cô điều chỉnh cảm xúc mở cửa, Lâm Hạo Dương kéo rương hành lý đứng ở cửa.
Hắn mặc áo khoác màu đen rộng, quần jean phác họa ra đôi chân dài, trên ngón tay treo chìa khóa xe nhìn trên dưới đánh giá Lâm Hi, “Em còn chưa ngủ?”
Còn mặc đẹp như vậy.
“Đang làm việc.”
Lâm Hi tránh khỏi cửa, hướng vào trong nhảy nói, “Sao anh lại ở đây?”
“Đưa nạng cho em.” Lâm Hạo Dương đem vali đẩy vào cửa, xách nạng lên, đóng cửa lại đi đỡ Lâm Hi, “Bị thương có nặng hay không?”
“Không có việc gì, chỉ là bị thương nhẹ.” Lâm Hi lấy nạng đặt phía dưới cánh tay, đi vào trong, “Vất vả cho anh rồi, đêm hôm khuya khoắt còn đi một chuyến.”
“Không vất vả, vừa lúc anh cũng muốn tới Hoài Thành.” Lâm Hạo Dương mang theo hành lý đi vào trong, “Em ở lầu mấy?”
“Lầu một, chân không có tiện nên dọn xuống dưới.”
“Vậy anh ở lầu hai.” Lâm Hạo Dương mang theo vali đi nhanh lên lầu, âm thanh từ phía trên truyền xuống dưới, “Ăn cơm tối không?”
“Giảm béo, không ăn cơm tối.” Hiện tại Lâm Hi vội đến thời gian uống nước cũng không có, cô lấy một ly nước đi đến trước bàn ăn tiếp tục làm việc.
Tưởng Lâm Dữ nói những lời đó cô suy nghĩ lại, không đủ tàn nhẫn không dọa được người, không có người kiêng kị, cô sẽ rất dễ xản ra vấn đề. Những người đó hôm nay vì cái gì dám trực tiếp động đến cô, hoặc là tôi luyện không đúng chỗ, hoặc là không có uy tín căn bản chỗ đứng chân không vững.
Lâm Hạo Dương buông vali lại đi xuống lầu, đem hộp cơm giữ nhiệt để tới trước mặt Lâm Hi, “Cả người em đều gầy thành cái dạng gì còn giảm béo, ai chê em béo?”
Hắn cởi áo khoác bên ngoài ra, bên trong mặc áo thun rộng màu trắng. Cầm lấy cái ly lấy một ly nước, nói, “Bên trong có sườn heo chua ngọt cùng với salad, còn có một chén cháo.”
“Mẹ làm?”
“Ban đầu bà cũng nghĩ muốn đi tới, ba ba không yên tâm.” Lâm Hạo Dương uống một ngụm nước, dựa vào một bên trên tủ lạnh, “Ăn cơm trước, công việc còn có bao nhiêu?”
“Sợ ngày mai xảy ra vấn đề, lại phát sinh sự việc một lần như đêm nay, kiếm củi ba năm thiêu một giờ.” Ánh mắt Lâm Hi còn dừng ở trên máy tính, mở hộp giữ nhiệt ra, “Em không thể có một điểm sai sót.”
Lâm Hạo Dương kéo ghế dựa ở đối diện ngồi xuống, cầm lấy máy tính của Lâm Hi nhìn qua kế hoạch ngày mai. Kế hoạch công việc của Lâm Hi rất chi tiết, nhất quán phong cách của cô, Lâm Hạo Dương nhìn về phía Lâm Hi, “Em sợ phân đoạn nào sẽ xảy ra vấn đề?”
“Trần Minh còn ở bên ngoài.” Lâm Hi mở chén cháo uống một ngụm, hạt gạo trong cháo vừa chín đến vừa mềm vừa dẻo lại ấm áp, “Trước 8 giờ ngày mai em khiến cho Trần Minh đi vào tù.”
Lâm Hạo Dương liếc mắt nhìn Lâm Hi một cái, uống nước xong, “Cái ngữ khí này của em với Tưởng Lâm Dữ giống nhau như đúc.”
Lâm Hi nhướng mày, mở hộp sườn heo chua ngọt ra, lại rút ra một đôi đũa, “Cùng nhau ăn không?”
“Anh không ăn, anh muốn giảm béo.” Lâm Hạo Dương nói, “Anh đã 30, buổi tối lại ăn cháo thêm đường rất nhanh sẽ béo biến dạng, em ăn đi.”
Lâm Hi: “……”
Lâm Hi uống xong một chén cháo, hơi ấm làm người vui sướng, làm cho người có suy nghĩ mạch lạc rõ ràng, cô đã nghĩ tới một chiêu, “Không cho người Trần gia đi vào, đêm nay khẳng định em ngủ không được, em đi gọi điện thoại.”
Lâm Hạo Dương: “……”
Mỗi ngày Lâm Hi giống như tiêm máu gà, hắn cũng không biết tinh lực của Lâm Hi từ nơi nào tới. Khó trách có thể đuổi kịp tiết tấu 24 giờ kia của Tưởng Lâm Dữ, cả hai người đều là kỳ ba.
Lâm Hạo Dương nhìn kỹ kế hoạch của Lâm Hi, ánh mắt càng thêm ngưng trọng. Dự án bên Hoài Thành này Lâm Hạo Dương xem như là ngõ cụt, nhưng một tháng gần đây Lâm Hi lăn lộn, lại vực dậy sự sống.
Lâm Hi một tay thao túng, cũng không có sử dụng bao nhiêu ngoại lực, cô rất có quyết đoán.
Lâm Hi nói chuyện điện thoại xong chống nạng đến nhà ăn tiếp tục ăn cơm, sườn heo chua ngọt đã nguội, Lâm Hi ăn vẫn rất ngon. Vị chua ngọt tự nhiên như vậy, nhìn về phía Lâm Hạo Dương, “Anh ở bên này mấy ngày? Cuộc họp báo ngày mai anh muốn tham gia sao?”
“Đương nhiên, cổ động cho em.” Lâm Hạo Dương đưa máy tính lại, ôm cánh tay dựa vào trên ghế nhìn Lâm Hi, ánh mắt lúc này xem xét kỹ, “Em một mình trong Hoài Thành liều mạng, theo chân bọn họ chiến đấu, không có sợ sao?”
“Không có gì phải sợ, bọn họ có bản lĩnh chỉ dùng một lần để giết chết em, nhưng giết em không được.” Lâm Hi cẩn thận nhả xương lên trên một tờ khăn giấy, buông đôi đũa lấy khăn giấy ướt lau tay, “Bọn họ sẽ chết.”
Khuôn mặt Lâm Hi xinh đẹp tinh xảo, ôn nhu nói ra lời nói này rất quỷ dị.
“Trước kia anh đối với em nhận thức là ngoan ngoãn xinh đẹp ôn nhu đáng yêu, hiện tại em thành em gái anh, càng tiếp xúc càng cảm thấy em là bảo tàng.” Lâm Hạo Dương cười nhìn Lâm Hi chăm chú hồi lâu, nói, “Đủ cuồng, anh thưởng thức cuồng của em.”
Cầu vồng thí ca ca.
Lâm Hi đứng dậy lấy nước ấm, quay lại rót cho Lâm Hạo Dương một ly nước, ngồi vào đối diện dọn hộp cơm.
“Ca, muốn hỏi anh một chuyện.”
“Nói đi.” Lâm Hạo Dương dựa vào sau ghế, “Chuyện gì? Còn cố ý lấy cho anh một ly nước?”
“Ba ba nói em năm đó đi lạc khả năng không phải ngoài ý muốn, anh có biết không?”
“Biết.” Lâm Hạo Dương gật đầu, thở dài một tiếng nói, “Sau khi em đi lạc, anh đã bị trông giữ nghiêm ngặt. Cao trung trước kia mỗi ngày anh đi học đều phải có vệ sĩ đi theo, rất khoa trương?”
Thời kỳ sơ trung, chính là thời kỳ phản nghịch của Lâm Hạo Dương, mỗi ngày đều bị cha mẹ trông coi nghiêm ngặt, rất dễ xuất hiện bệnh thần kinh. Hắn cũng không phải trời sinh hiểu chuyện, hắn cũng có giai đoạn rất điên loạn. Khi đó hắn thiếu chút nữa kết thúc sinh mạng, cha mẹ cùng hắn nói chuyện thật lâu, rút vệ sĩ đi, nhưng mất đi hắn vĩnh viễn sẽ không có lại.
Lâm Hi nhìn hắn.
Hai người đều trầm mặc, một lát sau, Lâm Hạo Dương chẳng hề để ý cười một cái, “Em tiếp tục.”
Lâm Hi đột nhiên đứng dậy, duỗi tay qua xoa nhẹ đầu Lâm Hạo Dương, lại ngồi lại, “Nếu không phải ngoài ý muốn, có khả năng nhất là ai làm?”
“Em gái, em muốn quan tâm thì nói quan tâm.” Lâm Hạo Dương tiếng nói chìm xuống, nói, “Đừng một bên quan tâm một bên nói chuyện nghiêm trọng.”
Lâm Hi rất hiểu cái tạm dừng kia của Lâm Hạo Dương, phần lớn tính cách của hài tử đều không phải trời sinh, chịu ảnh hưởng rất lớn bởi môi trường. Lâm Hạo Dương tự trách lạc mất em gái, người trong nhà lại gần như trong tâm lý hoảng loạn bảo hộ hắn, tạo thành tính cách hiện giờ của Lâm Hạo Dương.
“Nói chuyện chính.”.
||||| Truyện đề cử:
Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc |||||
“Hoài nghi rất nhiều người, lúc ấy chính là giai đoạn tranh quyền, huynh đệ liên quan cùng nhau đánh thiên hạ, cuối cùng ba ba nắm quyền. Có vài người không phục, Trịnh đổng Trần đổng còn có Cận đổng, mấy người bọn họ đều là cùng ba ba cùng nhau dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng. Loại tình huống này, không thể nào tra được.”
Tứ đại cổ đông tập đoàn Lâm thị, Trần Dũng đi vào, còn có ba người.
“Chuyện quá khứ đều đã qua, truy cứu cũng không có ý nghĩa gì. Đi ngủ sớm một chút đi, ngày mai anh đi tọa trấn cho em, ai dám gây sự anh liền tại chỗ tiễn hắn.” Lâm Hạo Dương đứng lên nói, “Không cần thức đêm.”
“Được.” Lâm Hi lau khô cái bàn, lấy máy tính qua tiếp tục kiểm tra qui trình.
“À đúng rồi, hỏi em một việc.” Lâm Hạo Dương đi đến chỗ cầu thang lên lầu, dựa trên cầu thang.
“Việc gì?”
“Em nhận thức Tuyên sao?” Lâm Hạo Dương hỏi xong hắng giọng nói, “Hình như làm việc ở Thượng Dữ.”
“Alisa?”
“Đúng vậy, Alisa là tên tiếng Anh của cô ấy.” Lâm Hạo Dương đứng thẳng, “Nhận thức?”
“Ở bộ công trình của Thượng Dữ, người tổng phụ trách nghiên cứu phát minh khống chế trí tuệ L3.” Lâm Hi nói, “Năm trước Tưởng Lâm Dữ ba lần đi nước Mỹ mời cô ấy về, anh quen biết với cô ấy sao? Hay là muốn làm quen?”
Lâm Hạo Dương trầm mặc vài giây, tê một tiếng, “Ý em nói, cô ấy về nước đã hơn một năm?”
Lâm Hi gật đầu, trí nhớ cô rất tốt, tư liệu Tuyên nháy mắt nổi lên. 30 tuổi, sinh năm 89 sinh ra ở thành phố S. Khoa máy tính Harvard, Lâm Hạo Dương cũng là khoa máy tính.
Bọn họ cùng đại học lại cùng khoa.
Lâm Hạo Dương bước nhanh chân đi xuống khỏi cầu thang đi đến trước mặt Lâm Hi, tay chống ở trên bàn nhìn chằm chằm vào mắt Lâm Hi, đằng đằng sát khí, “Hi nhi, nói với em xuất phát từ trong nội tâm. Tưởng Lâm Dữ thật sự không phải cái thứ tốt gì, hắn chính là cây mía, khi mới bắt đầu yêu đương khả năng sẽ cảm thấy rất ngọt, càng nhai càng thấy cặn bã, cuối cùng chỉ còn lại có cặn bã. Chỉ có thể lừa tiểu nữ hài, em hiện tại đã 27 tuổi, là đại nữ nhân thành thục. Em càng tốt càng có đài cao, có thể lựa chọn nam nhân càng ưu tú càng soái. Vĩnh viễn không cần tha thứ cho hắn, đời này khiến cho hắn độc thân đi.”
Lâm Hi: “……”
“Dựa theo cái logic này, Tưởng Lâm Dữ hẳn là trái khổ qua, hắn nơi nào ngọt?” Lâm Hi uống một ngụm nước, mê hoặc, Tưởng Lâm Dữ khi nào ngọt qua? Lâm Hạo Dương phản ứng lớn như vậy, “Vậy Tuyên không phải là cái người trước đây yêu đương không thành, là đối tượng thầm mến của anh đi?”
“Sao có thể, anh không quen biết cô ấy.” Lâm Hạo Dương ngồi dậy, “Ngủ, ngủ ngon.”
“Cô ấy cũng trong Hoài Thành, căn cứ nghiên cứu phát minh công ty chi nhánh Hoài Thành của Thượng Dữ, cách nơi này không xa.”
Lâm Hạo Dương đã về tới phòng của mình, tiếng đóng cửa đinh tai nhức óc.
Khách sạn nhà mình, quý trọng một chút, lỡ hỏng rồi còn phải bỏ tiền tu sửa. Còn không phải là yêu đương không thành, tính tình lớn như vậy.
Lâm Hi chờ đến 12 giờ, người cục thành phố mới hồi âm cho cô, Trần Minh bị nghi ngờ có liên quan đến mướn người giết người bị bắt giữ. Như vậy rất tốt, Lâm Hi an tâm rồi. Lâm Hi tắt máy tính đứng dậy về phòng, bảo đảm cuộc họp báo ngày mai không thể có sơ hở nào.
Lâm Hi rửa mặt lên giường cầm lấy di động đặt đồng hồ báo thức, WeChat vang lên một tiếng, tin nhắn đến từ Tưởng Lâm Dữ.
Lâm Hi click mở.
Tưởng Lâm Dữ: “Về sau không cần mang giày cao gót, tôi vì em cúi người.”