Sau một hồi, Lâm Hi ngồi vào sô pha nhỏ trong phòng, quấn chăn lên chính mình. Vị kia ở phòng thư kí Lâm Hi biết, chính là lớn lên rất xinh đẹp thư kí chân dài 1m7. Gọi là Đồng Tư, sau này Tưởng Lâm Dữ lên cầm quyền điều cô ta đi, năm kia bởi vì phạm tội chức vụ bị phán quyết ba năm.
Tưởng Lâm Dữ bề ngoài ôn tồn lễ độ, trên thực tế tàn nhẫn độc ác, đối với ai cũng bạc tình, điểm này được công nhận.
Lúc ấy văn phòng ngầm bát quái, Đồng Tư cùng Tưởng Lâm Dữ yêu đương không thành. Tưởng Lâm Dữ người này tâm tư trả thù đặc biệt nặng, nên cứ như vậy chỉnh người. Scandal chuyện tình Tưởng Lâm Dữ đặc biệt nhiều, lớn lên đẹp mắt lại quyền cao chức trọng, thật thật giả giả Lâm Hi không phân biệt được.
Thế cho nên, khi Lâm Hi cùng Tưởng Lâm Dữ xảy ra hiểu lầm, cô vẫn luôn không dám mở miệng hỏi hắn, chính là sợ bị hắn trả thù.
Hóa ra còn có chuyện như thế này.
“Lúc ấy anh có thể nói cho tôi, tôi mang anh đi bệnh viện, sẽ không có người cười nhạo anh.” Lâm Hi giương mắt nhìn hắn, nắm chặt góc áo ngủ. Tưởng Lâm Dữ giải thích chuyện này rất hợp lý, lần đầu tiên của bọn họ, khẳng định không phải bởi vì tình yêu, trong lòng cô rất rõ ràng. Cô đã nghĩ tới rất nhiều cái khả năng, chỉ duy nhất không nghĩ tới lý do cẩu huyết như vậy. Lúc ấy Tưởng Lâm Dữ có biểu hiện dị thường rất rõ ràng, cô nên sớm phát hiện, chỉ là cô không có kinh nghiệm, cho rằng Tưởng Lâm Dữ uống say.
Nguyên lai là như thế này.
“Ban đầu là muốn như vậy, là em tới đỡ tôi.” Tưởng Lâm Dữ yết hầu lăn lộn, quay đầu nhìn về phía bức rèm một lát, khi nhìn về phía Lâm Hi mắt đào hoa của hắn phiếm hồng, hắn dương môi tự giễu nói, “Bị ma quỷ ám ảnh.”
Tất cả thanh âm kẹt ở trong cổ họng.
Đêm đó Lâm Hi có cơ hội đẩy hắn ra, Tưởng Lâm Dữ ôm cô, ở trên cổ cô cọ một chút, môi hắn cọ qua cổ Lâm Hi, rất ấm áp.
Chưa bao giờ có người nào cùng cô thân mật như vậy, cô tham luyến về điểm ấm áp này không có đẩy ra.
Tưởng Lâm Dữ ôm cô rất chặt, làm đặc biệt đau, Lâm Hi bởi vì hắn ôm, nhịn đau xuống.
Ngày hôm sau tỉnh lại, bên người cô trống rỗng, Tưởng Lâm Dữ giống như đi rồi.
Cô chịu đựng cơn đau thu dọn khăn trải giường ném vào thùng rác, cô ra khỏi cửa mua một hộp thuốc tránh thai khẩn cấp lại mua một hộp thuốc hạ sốt, cô xin nghỉ hai ngày nhốt chính mình ở trong nhà hồi tưởng chuyện này. Cô cùng người mình thích đã xảy ra quan hệ, cô cùng cấp trên của cô đã xảy ra quan hệ, một chuyện ngoài ý muốn.
Nếu không phải sau này Tưởng Lâm Dữ điên cuồng mua đồ cho cô, khả năng Lâm Hi sẽ đem chuyện ngoài ý muốn này chôn sâu, không bao giờ muốn đề cập đến.
Nhưng Tưởng Lâm Dữ tặng đồ ngày càng biến thái, ngày càng điên cuồng, tiết tấu rõ ràng là muốn bao nuôi. Từ mười vạn đến trăm vạn thẳng lên đến ngàn vạn, đồng hồ, quần áo, túi, giày, mỹ phẩm dưỡng da, trang sức, xe. Quan hệ giữa bọn họ rõ ràng có thay đổi, nhưng không phải biến thành bạn bè trai gái, mà là một loại quan hệ thực dị dạng. Trước khi cùng Tưởng Lâm Dữ phát sinh quan hệ, Tưởng Lâm Dữ đối đãi với cô giống như là đối đãi với em gái, sau này, giữa bọn họ cũng chỉ còn lại là tiền.
Lâm Hi đã từng vô số lần hối hận qua, lúc trước không cùng Tưởng Lâm Dữ phát sinh quan hệ thì tốt rồi. Không có mặt ở thời điểm hắn uống say, ở trên giường của hắn, bọn họ vĩnh viễn là quan hệ huynh muội, hợp tác vui vẻ giữa cấp trên và cấp dưới, Tưởng Lâm Dữ đưa tiền rất hào phóng.
Cô vẫn luôn nghĩ chính mình sai.
Hiện tại Tưởng Lâm Dữ nói với cô, sự kiện kia là trong yếu tố đó hắn có cố ý rất lớn.
Mối quan hệ giữa hai người bọn họ giống như vòng nhanh muỗi cuộn lại, mạnh mẽ phá vỡ thì thành một mớ hỗn độn. Không phá vỡ thì đốt lại cùng nhau hóa thành tro tàn.
Trong một giây Lâm Hi muốn đưa Tưởng Lâm Dữ đi thiêu đốt thành tro.
“Nhân sinh không có cơ hội làm lại, cũng không có giả thiết, đã xảy ra chính là đã xảy ra.” Tưởng Lâm Dữ tiếng nói rất trầm khàn, phảng phất hàm chứa hạt cát “Tôi biết em không thể tha thứ cho tôi, vô luận là hậu quả gì tôi đều chấp nhận, Hề Nhi.”
Lâm Hi cầm lấy gối trên sô pha ném về phía Tưởng Lâm Dữ.
Trong nháy mắt ném xong, hai người bọn họ đồng thời dừng lại động tác.
Lâm Hi cùng Tưởng Lâm Dữ nhận thức nhiều năm, xác thật không có qua hành vi thô bạo như vậy, bọn họ đều là rất am hiểu tính kế người, bề ngoài tao nhã đã lâu, cãi nhau lớn tiếng được coi là thất thố. Sẽ không dễ dàng động thủ, càng sẽ không bởi vì khắc khẩu lấy đồ vật ném tới đối phương, trước nay chưa từng có.
Tưởng Lâm Dữ bị ném lên trên mắt kính, hắn tạm dừng một chút, giơ tay chỉnh thẳng mắt kính.
“Hề Nhi.”
Lâm Hi cảm thấy chính mình cực kỳ không ưu nhã, hành vi lỗ mãng làm cô có chút thất thố. Vì thế đứng dậy dùng một chân nhảy đến mép giường, nhấc chân lên giường, “Tôi không muốn nghe anh nói chuyện, mời anh rời đi. Hiện tại là 5 giờ rạng sáng, tôi còn có thể ngủ một giờ. Tưởng tổng, không biết anh đã có nghe qua một câu hay chưa, quấy nhiễu giấc ngủ người khác, tương đương để người khác tự sát mãn tính.”
Cô vì cái gì muốn Tưởng Lâm Dữ rạng sáng lên đây nói những lời này cho nghe? Cô vì cái gì muốn hỏi? Không hỏi cô có thể vĩnh viễn ưu nhã, vừa hỏi một giây cô liền muốn nhảy dựng lên đem Tưởng Lâm Dữ đánh thành đầu heo.
Tưởng Lâm Dữ nhìn Lâm Hi, Lâm Hi ngồi ở trên giường đắp chăn, tóc dài rũ xuống nhìn qua có một chút yếu ớt.
Trầm mặc ngắn ngủi.
Tưởng Lâm Dữ bước nhanh tiến lên, bước đến trước mặt Lâm Hi cúi người, tay để xuống trên giường, “Lâm Hi, tôi không hối hận cùng em phát sinh quan hệ, tôi thích em.” Tưởng Lâm Dữ tạm dừng, hắn không biết còn có cơ hội hay không, loại sự tình này đặt trên người bất luận kẻ nào cũng đều không thể tiếp thu, “Tôi hối hận chính là lần đầu tiên, để trải nghiệm của em kém cỏi, tôi nên tỉnh táo cùng em ở bên nhau.”
“Mỗi một lần cùng anh trải nghiệm đều rất kém cỏi.” Lâm Hi ngẩng đầu, nhìn thẳng Tưởng Lâm Dữ, nhịn không được muốn chọc hắn một đao, thậm chí muốn thanh đao chọc vào di chuyển một vòng, “Mỗi một lần anh làm, làm người khó có thể chịu đựng, anh không thích tôi, làm như vậy tôi có thể lý giải. Mọi người đều theo nhu cầu, xuống giường là không có quan hệ, một khắc kia kết thúc đường ai nấy đi. Nếu anh nói chính là sự thật, Tưởng Lâm Dữ, anh thích có phải có điểm quá giả dối hay không?”
“Tưởng Lâm Dữ, anh đã thành công làm tôi có bóng ma.” Sáng sớm tinh mơ Tưởng Lâm Dữ chạy tới ném cho cô một cái tin tức lớn như vây, Lâm Hi cần tiêu hóa, “Tôi cảm thấy chúng ta cho tới bây giờ, không cần thiết có một lời nói dối cấp thấp như vậy.”
Thiêu hay là chôn, đây là một vấn đề.
“Đêm nay tôi nói một câu nói dối, tôi đi ra ngoài bị sét đánh chết.” Tưởng Lâm Dữ rũ mắt xuống, lông mi trước mắt phản chiếu ra một cái bóng dày đặc. Hắn suy nghĩ một lát, ngẩng đầu nhìn chăm chú vào Lâm Hi, “Ngay từ đầu là tôi thiếu khuyết kinh nghiệm, sau đó tôi có căn cứ vào phản ứng của em điều chỉnh. Tôi cho rằng như vậy, là trạng thái tốt nhất của hai chúng ta.”
Lâm Hi: “……”
Lâm Hi: “!!!”
Lâm Hi: “???”
Cút đi!
Cẩu đồ vật tự điều chỉnh một mình? Khó trách kỹ thuật càng ngày càng kém.
Thiên hạ to lớn, đều không thể hơn được tâm nhãn của Tưởng Lâm Dữ.
5 giờ rưỡi rạng sáng Tưởng Lâm Dữ bị đuổi đi ra ngoài, hắn ngồi trên xe phân phó tài xế lái xe, rũ mắt tự hỏi phản ứng cuối cùng của Lâm Hi, không có bùng nổ như trong tưởng tượng, cũng không có tuyệt vọng như trong tưởng tượng.
Trên thực tế, tính cách Lâm Hi sẽ không có bùng nổ quá lớn. Trước đó bọn họ ở Hi Thịnh cãi nhau, từ khi hắn nhận thức Lâm Hi tới nay, cô chỉ phản ứng gay gắt qua một lần.
Thời gian khác, cô đều là ôn nhu lý trí tình người.
Chuyện này Tưởng Lâm Dữ đã chôn rất nhiều năm, từ góc độ của hắn, quan hệ của hắn với Lâm Hi rất phức tạp. Thời điểm gian nan nhất gặp được, về sau đem Lâm Hi lưu giữ bên người, toàn bộ cuộc sống của hắn đều là Lâm Hi, hắn không muốn để Lâm Hi rời đi.
Không có chuyện ngoài ý muốn này, khả năng bọn họ sẽ không phát sinh quan hệ, lúc trước Tưởng Lâm Dữ đối với người khác phái cũng không có gì hứng thú, Lâm Hi lại vào một vị trí phi thường trọng yếu, hắn cũng không muốn động vào Lâm Hi.
Chuyện đã xảy ra, nhưng là nguyên nhân xấu hổ như vậy. Tưởng Lâm Dữ muốn giấu đến khi chết đi, không muốn đề cập tới.
Nhưng giấy sao có thể gói được lửa.
Hắn quay lại phòng tiến vào phòng tắm tắm rửa, nước theo khe rãnh sống lưng của hắn lăn xuống, Tưởng Lâm Dữ nhớ lại phản ứng của Lâm Hi. Lâm Hi ở trên giường đáp lại rất ít, Tưởng Lâm Dữ cũng là lần đầu tiên, không biết phản ứng của đối phương có phải hay không. Hai người bọn họ đều là người ít nói, ở trên giường gần như không có lời cợt nhả gì.
Tưởng Lâm Dữ cảm thấy loại sự tình này nghiêm túc và thiêng liêng.
Hắn không biết Lâm Hi nghĩ như thế nào, cô ở trên giường rất ít nói chuyện, mỗi lần hai người lên giường đều rất nghiêm túc. Làm xong là một nụ hôn, như là tín hiệu trước khi tan họp.
Tưởng Lâm Dữ cũng là ngẫu nhiên phát hiện, có một lần làm mạnh mẽ, Lâm Hi ôm hắn, đem cái trán để trên vai hắn, giọng nói nhẹ nhàng lưu luyến phát ra âm thanh triền miên. Ánh mắt xinh đẹp có sương mù, cả người cô mềm nhũn.
Nguyên bản hắn tưởng rằng đây là ảnh hưởng lẫn nhau, tác động qua lại.
Nhưng phản ứng vừa rồi của Lâm Hi dường như không phải là như vậy.
Tưởng Lâm Dữ cầm hai sợi dây thừng, muốn biên soạn một cái kết tốt đẹp. Dựa theo giáo trình từng bước từng bước treo ngược dây thừng lên, hiện giờ hắn đem đầu nhét vào.
————————
Lâm Hi tiễn vị ôn thần Tưởng Lâm Dữ kia đi, chuyên tâm ngủ đến 7 giờ mới rời giường, cơn mưa ngắn đã tạnh. Cô mặc một cái áo khoác màu đen, đai lưng phác họa ra eo nhỏ. Tóc búi lên, khí chất xuất trần. Xách theo túi máy tính ra khỏi cửa phòng.
Hình trợ lý bước nhanh tiến lên nhận lấy túi Lâm Hi, “Chủ tịch vừa mới gọi điện thoại tới, để cô buổi chiều quay về tổng bộ một chuyến.”
“Có nói vì chuyện gì không?” Ba ba như thế nào đột nhiên muốn cô trở về? Lâm Hi hỏi, “Là việc công ty hay là việc tư?”
“Hình như là có liên quan đến việc tổng bộ điều chuyển nhân viên, ông ấy sợ quấy rầy cô ngủ nên gọi điện cho tôi.” Hình trợ lý mở cửa xe ra nói, “Nếu không cô gọi điện thoại lại hỏi một chút.”
Lâm Hi ngồi trên xe nói, “Không cần giúp tôi mở cửa xe, tôi có thể tự mình mở.”
“Việc thuận tay, không phiền toái.” Hình trợ lý vòng qua bên kia lên xe, đưa tư liệu hội nghị cho Lâm Hi, nói, “Đây là tư liệu hội nghị hôm nay, tôi đã in toàn bộ ra.”
Hình trợ lý đúng là tri kỷ, toàn bộ các loại tư liệu đều phân loại rất tốt.
“Cảm ơn.”
Lâm Hi lật xem tư liệu hội nghị, đây hội nghị quan trọng đầu tiên sau khi điều chỉnh lại nhân viên tại công ty chi nhánh, “Đi một chuyến tới công trường trước.” Lâm Hi đặt lại văn kiện, nói, “Đi qua công trường xong rồi tới công ty.”
“Được.”
Lâm Hi xem văn kiện chưa xong, Lâm Hạo Dương gọi điện thoại tới, cô để văn kiện qua một bên. Hình trợ lý lập tức đem tất cả văn kiện cất lại, Lâm Hi nghe điện thoại, “Anh.”
Lâm Hạo Dương nói: “Buổi tối anh trở lại Yến Thành, em cũng trở về một chuyến, chúng ta gặp mặt. Chuyện em bị lừa bán có ẩn tình, không đơn giản như vậy.”
Lâm Hi nhíu mày, “Hắn nhận tội sao?”
“Trước đó ba có phỏng đoán, có thể là sự thật, chuyện này không đơn thuần là lừa bán, có khả năng là ý định mưu sát.” Lâm Hạo Dương thanh âm đặc biệt nghiêm túc, thậm chí còn có vài phần lạnh lẽo, nói, “Mang em bán cho Giản Siêu tên gọi là Lý Kiến Vĩ, trước đó Lý Kiến Vĩ ở Yến Thành làm tay chân áp xe cho công ty vận chuyển. Ngày 28, có người cho hắn một vạn để hắn ném thứ gì đó.”
Lâm Hi ánh mắt dừng lại, một vạn khi đó là một khoản tiền rất lớn, ném thứ gì đây?
“Lý Kiến Vĩ mở túi ra thấy được em, theo như hắn nói là.” Lâm Hạo Dương tạm dừng thời gian rất lâu, hắn mới tiếp tục nói, “Phát hiện em còn có hô hấp, không dám ném. Ôm đến phòng khám chui châm cứu cho em, mạng em lớn nên đã tỉnh lại, hắn liền mang theo tiền với em trở lại Chu Thành, hắn sợ bị cố chủ biết hắn không ném sẽ tìm hắn gây phiền toái, chạy sang huyện thành cách vách đem em bán cho Giản Siêu đang cần hài tử. Anh đã liên hệ cảnh sát ở Yến Thành, xác nhận tính chân thật của chuyện này. Nếu là sự thật, từ đầu đến cuối rõ ràng là một âm mưu.”
Lâm Hạo Dương áy náy nhiều năm như vậy, tìm nhiều năm như vậy, hắn đi truy tìm toàn bộ
Tìm được Lâm Hi rồi, nhìn thấy chân tướng.
Thanh âm hắn nghẹn ngào, trầm khàn khàn: “Nếu là sự thật, anh sẽ đưa từng người bọn họ lên đường.”
Tác giả có lời muốn nói: Trước một trăm đưa bao lì xì