Khai giảng lần đầu tiên, thí nghiệm học cả năm, Ôn Niệm Niệm ban F lấy thành tích đứng thứ nhất cả năm, hung hăng đánh vào mặt Bùi Bân.
Tay Bùi Bân run rẩy cầm phiếu điểm, nhìn thành tích gần đạt tới điểm tuyệt đối của Ôn Niệm Niệm, hoàn toàn trợn tròn mắt, khoa văn cũng thôi đi, khoa học tự nhiên, vậy mà, toàn bộ đạt điểm tuyệt đối.
Chuyện này cũng… Thật quá đáng sợ!
Đặc biệt là đề toán học, là đề ông ta cùng lão sư phòng giảng dạy đề ra, trình độ khó khăn, tuyệt đối có thể so với thi đua Toán Olympic.
Ngay cả Giang Dữ cũng chưa có thể lấy được điểm tuyệt đối, Ôn Niệm Niệm vậy mà… Có thể được trọn vẹn! Lấy sức sinh sôi của một người, đem thành tích điểm số bình quân của ban F, cư nhiên vượt qua ban ED!
Lúc trước Vương lão sư ở sơ trung gọi điện thoại cho ông ta, nói Ôn Niệm Niệm, nữ sinh này tuyệt đối là giấu thực lực, Bùi Bân cũng không để ở trong lòng.
Ông tỉ mỉ xem thành tích quá khứ của cô, hừ, cái gì mà giấu thực lực, thành tích khoa lúc đầu còn không đạt tiêu chuẩn, cho dù lúc ở sơ tam có tiến bộ, cũng chỉ là trình độ trung đẳng, ban A của ông không cần loại người bình thường này.
Hiện tại, thành tích ở trêи phiếu điểm mỗi một cái đều đạt điểm tuyệt đối hoặc sắp đạt tuyệt đối, hung hăng mà đánh vào mặt.
Ôn Niệm Niệm sao có thể…
Bùi Bân lập tức gọi điện cho lão Vương ở sơ trung, giọng nói có chút đang run rẩy: “Vương, Vương lão sư, Ôn Niệm Niệm đồng học, rốt… Rốt cuộc sao lại thế này, thành tích sao lại sẽ…”
Lần kiểm tra đầu năm này, Ôn Niệm Niệm ngoài dự đoán trở thành con hắc mã của cao trung, Vương lão sư cũng có nghe thấy.
“Tôi đã sớm nói với ông rồi.”
Vương lão sư điệu nhàn nhã mà nói: “Chúng ta đều là lão sư, không chỉ tùy theo tài năng mà dạy, còn có em như Mã Bá Nhạc cần khai quật, muốn khai quật đồng học có tiềm lực. Ôn Niệm Niệm là đồng học thiên tài tôi đã sớm chú ý tới, ông còn không tin …”
Cư nhiên bị một lão sư sơ trung giáo huấn, mặt mũi Bùi Bân thực không nhịn được, nhưng mà lúc này có việc cầu người ra, ông chỉ có thể cúi đầu khom lưng, liên tục “vâng”, “dạ”.
“Vương lão sư, là mắt tôi vụng về, chuyện là… lúc trước tôi có ồn ào với Ôn Niệm Niệm đồng học, cả hai có chút không thoải mái, đều là hiểu lầm, Vương lão sư, ông có thể hay không giúp tôi nói với Ôn Niệm Niệm đồng học, kêu bạn học không cần so đo.”
Vương lão sư biết Bùi lão này đang suy nghĩ cái gì, ông quyết đoán cự tuyệt thỉnh cầu: “Bùi lão sư, trêи thế giới này, sao có thể để mỗi hạt giống tốt đều ở ban các người được, ông cũng phải để cơ hội cho các lão sư ở ban khác, chuyện này tôi không làm chủ được.”
“Vương lão sư, ông đừng nói như vậy, alo… Alo!”
Trong điện thoại truyền đến âm thanh tút tút, Vương lão sư đã cúp điện thoại.
Bùi Bân cầm phiếu điểm Ôn Niệm Niệm, mất ngủ một suốt đêm, một hối hận lớn, xem đầu óc Ôn Niệm Niệm này, chỉ sợ so với Giang Dữ còn đủ dùng hơn, mất đi một học sinh có thiên phú như vậy, ông nóng vội giống như bị mèo cào.
Ngày hôm sau mới sáng sớm, vội vàng đến chỗ giáo vụ.
Chỗ giáo vụ, Bùi bân lão sư cùng Trương Chí Hành lão sư hoàn toàn bạo phát mâu thuẫn.
Trương Chí Hành rốt cuộc nhịn không nổi, thở phì phì mà nói: “Bùi Bân, ông hiện tại muốn cho Ôn Niệm Niệm chuyển ban, có phải thật quá đáng lắm hay không!”
Bùi Bân tự nhiên có lý do, nói: “Trương lão sư, hỏi người giống như Ôn Niệm Niệm có thiên phú như vậy, lưu tại ban F mấy người, chỉ biết lãng phí tài hoa, chỉ có ban A mới có thể cho đồng học không gian tốt nhất để phát triển.”
“Lại là lý do thoái thác này, lúc trước Giang Dữ cũng thế, cũng là ông cường ngạnh cướp đi, hiện tại lại muốn đem Ôn Niệm Niệm về phe mình, ông không cảm thấy cách làm của mình, quá không phúc hậu sao.”
“Tôi còn không phải đều là học sinh chắc, trường học chúng ta nhất quán nghe theo chỉ chính tùy theo tài năng mà dạy, Ôn Niệm Niệm cùng Giang Dữ là hạt giống tốt, chỉ có tố ban A chúng ta mới có thể học được, lưu tại ban F các ông, căn bản lãng phí.”
Trương Chí Hành tức giận đến gương mặt đều đỏ bừng: “Vậy sao lúc trước ông còn ám chỉ nói Giang Dữ cùng Ôn Niệm Niệm yêu sớm, hiện tại không sợ?”
Bùi Bân ăn một bẹp, không biết nên nói cái gì.
Chủ nhiệm giáo vụ nghe Trình lão sư cũng nói: “Thời điểm Giang Dữ đồng học kê khai ý nguyện vào ban F, Bùi lão sư không phải nói hai học sinh này quan hệ không bình thường sao, nếu cái dạng đó, tốt nhất không cần trở thành đồng học cùng lớp.”
Bùi Bân ngượng ngùng mà nói: “Thì … Trải qua khoảng thời gian quan sát, quan bọn họ rất bình thường.”
Trương Chí Hành căm giận chất vấn: “Bùi Bân lão sư, ông hiện tại nói lời này, không cảm thấy vả mặt sao!”
Tâm Bùi Bân lên tiếng, vả mặt thì vả mặt, mỗi tháng tiền thưởng kếch xù mới là thật, cái khác đều là mây bay.
“Dù sao, mặc kệ nói như thế nào, Ôn Niệm Niệm đồng học tôi đã định rồi, Trình lão sư, ông xem rồi làm đi.”
Bùi Bân dù sao cũng không có sợ hãi, trong tay ông ta nắm toàn bộ học sinh ưu tú, trình độ nhất định không kém, ngay cả hiệu trưởng cũng không thể không cho ông ta ba phần thể diện.
Lão sư Trình chỗ gáo vụ chủ nhiệm cũng có chút khó xử, tuy rằng biết Bùi Bân lão sư là khi dễ người khác, nhưng mà… Ôn Niệm Niệm nếu thật sự vào ban A, càng có nơi phát triển không phải âo?
“Vậy Trương lão sư… Nếu không ông…”
Đúng lúc này, một đạo âm thanh trong trẻo truyền đến ――
“Tôi không tới chỗ nào cả.”
Ba vị lão sư theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy Ôn Niệm Niệm thong dong đi vào, đối với giáo vụ chủ nhiệm, lời lẽ chính đáng: “Trình lão sư, việc điều ban, tuy rằng lão sư có quyền lực tuyệt đối, nhưng tốt xấu cũng nên hỏi ý kiến đương sự một chút?”
“Ôn Niệm Niệm đồng học, vậy em…”
Cô nhìn nhìn Bùi Bân lão sư, gằn từng chữ một mà nói: “Tôi không muốn.”
“Ôn Niệm Niệm đồng học, em… Không cần hành động theo cảm tình, chỉ có tới ban A chúng ta, mới có thể phát huy tiềm lực lớn nhất.”
“Phía trước cũng nói với Giang Dữ như vậy, cho nên, có phải chỉ cần đồng học ở ban khác thoáng nỗ lực một ít, thi ra thành tích tốt, đều phải bị Bùi thọc gậy bánh xe, đối với lão sư khác có công bằng sao?”
“Thầy cũng không phải cái gì học sinh đều thu.” Bùi Bân lão sư nói: “Có thể tiến vào ban A, dựa vào nỗ lực không thể được, còn phải có thiên phú.”
“Thái độ ông như vậy, là thái độ của người giáo ɖu͙ƈ nên có sao!”
Bùi Bân thẹn quá thành giận, nói: “Ôn Niệm Niệm đồng học, em có cái tư cách gì giáo huấn lão sư!”
“Em ấy không có tư cách, tôi có.”
Một đạo thanh âm trầm thấp hồn hậu vang lên, Bùi Bân quay đầu, nhìn thấy hiệu trưởng Lê Thao sải bước đi đến.
Hiệu trưởng Lê Thao là lão đạo nhiều tuổi nhất trong trường học, cũng là vị lãnh đạo duy nhất có uy vọng.
Trong lòng Bùi Bân “Lộp bộp” một chút, cảm giác không ổn, nhìn biểu tình Ôn Niệm Niệm không có sợ hãi, hơn phân nửa…
Là chính em ta mời hiệu trưởng Lê Thao tới.
Quả nhiên, hiệu trưởng vào, đem một đống danh thư nặng nề đặt ở trêи bàn, lạnh giọng quở trách Bùi bân: “Nhìn xem chuyện tốt ông làm đi, đồng học các ban đem tin báo đều gửi tới hòm thư của tôi!”
Bùi Bân ngây ngẩn cả người: “Tin báo? Báo tôi về cái gì!”
“Chính ông xem đi!”
Bùi Bân vội vàng cầm thư giấy, thình lình thấy ngày thường cái gọi là “Tội trạng” từng điều…… Đều bị liệt ra.
Có ông ngày thường nói không lựa lời vũ nhục đồng học ; thậm chí kì thi mấy ngày trước có đồng học phát sốt tới 39 độ, còn cưỡng bách tới phòng học, làm cho đồng học ngất xỉu ở lớp……
Vân vân, không phải trường hợp cá biệt, bày ra mười mấy điều.
Ban A nhiều đồng học liên danh ký tên, một cái cũng chưa rơi xuống, tất cả đều ký.
Có thể thấy được, mọi người đối với Bùi Bân lão sư là thật sự tiếng oán dậy trời.
Trước mặt hiệu trưởng, Bùi Bân nỗ lực vì chính mình biện giải: “Nếu thật là đồng học kiện cáo, kêu lão sư bị bọn họ bắt được đủ loại vấn đề đến đây đi, tại sao chỉ có thể nghe một mặt từ học sinh.”
“Vậy ông giải thích như thế nào, mỗi năm học sinh bầu giáo viên, điểm ông đều là lót xếp chót?”
Bùi Bân ngượng ngùng mà nói: “Đó là bởi vì ngày thường tôi nghiêm khắc.”
“Tôi thấy ông không phải nghiêm khắc, chỉ để ý tiền lương trích phần trăm, căn bản không suy xét cảm thụ học sinh, một mặt chỉ cần thành tích.”
Lê Thao lạnh lùng nói: “Quốc gia kêu gọi tố chất giáo ɖu͙ƈ nhiều năm như vậy, cố tình ở Đức Tân cao trung thi hành không nổi, tôi nhìn thấy vấn đề là ở ông! Có lão sư như vậy, thật là sỉ nhục trường chúng ta!”
“Hiệu trưởng Lê, ông nói như vậy, tôi không phục, tại sao có thể trách tôi!”
Bùi Bân còn muốn vì mình biện giải, hiệu trưởng Lê Thao vẫy vẫy tay, ngừng lời thoái thác, nói: “Tin báo này, lãnh đạo trường cực kỳ coi trọng, Bùi lão sư, công tác chủ nhiệm lớp của ông, tạm thời không cần làm, trở về tu tâm dưỡng tính, cảnh tỉnh bản thân.”
Bùi Bân khó có thể tin mà nhìn Lê Thao, nghe ý tứ này, nói ông ta về nhà cảnh tỉnh lại, còn không phải là biến tướng của khai trừ sao!
“Hiệu trưởng, ông không thể làm như vậy!”
Lê Thao mạnh tay đập bàn, câu chữ leng keng mà nói: “Tập tin báo này, cho dù đưa tới bộ giáo ɖu͙ƈ, cũng có phân lượng, ông may mắn chỉ mất bát cơm, nếu thật sự nháo lớn, đời này của ông cũng không bước chân vào ngành giáo ɖu͙ƈ được nữa đâu!”
Bùi Bân lúc này thật sự sợ, sắc mặt đỏ tím, môi run run, một câu nói không nên lời.
Lê Thao xoay người đối Trương Chí Hành nói: “Chế độ phân ban trường chúng ta, tuy rằng đối với lão sư mới đúng là không quá tốt, nhưng đây là truyền thống nhiều năm qua, cá nhân tôi không quá tán đồng, nhưng cũng không thể thay đổi được gì.”
Trương Chí Hành liên tục xua tay, cung kính mà nói với Lê Thao: “Lê lão sư, không thành vấn đề, tôi cũng không cảm thấy đồng học ban F giống như lời Bùi lão sư nói, không có thuốc chữa. Hoàn toàn tương phản, tôi cảm thấy mỗi một người đều có tiềm lực rất lớn. Giống như Ôn Niệm Niệm đồng học, lần này làm tôi quá vui mừng, càng thêm kiên định muốn dẫn dắt các em thật tốt, cùng nhau trưởng thành, đi qua ba năm quan trọng nhất này!”
Lê Thao gật gật đầu, nhìn phía Ôn Niệm Niệm, nói: “Cảm ơn em hôm nay tới tìm thầy, bằng không thầy còn không biết, trường học chúng ta có lão sư khi dễ người như vậy. Hai ngày này, thầy sẽ đề nghị với các thành viên trong trường, hủy bỏ chế độ chia cấp bậc không hợp lý trong trường chúng ta độ, ít nhất, trước khi thầy về hưu, làm cho trường học một việc cuối cùng.”
Ôn Niệm Niệm biết Lê Thao là lão tiền bối trong ngành giáo ɖu͙ƈ, ông là nhà giáo ɖu͙ƈ chân chính, đúng là đồng lứa cùng nỗ lực, mới khiến trường học có huy hoàng ngày hôm nay.
……
Không quá mấy ngày, trường học quả nhiên hủy bỏ đối đãi khác biệt với các ban ABCDEF, ban F cũng dọn cách một lầu, rời phòng học đối diện vớichỗ rẽ WC, chuyển tới phòng thứ năm lầu thứ nhất hướng ánh mặt trời.
Ban A một lần nữa thay chủ nhiệm lớp, thế mà chính là lão Vương dạy toán ở sơ trung.
Chuyện này làm Ôn Niệm Niệm và Quý Trì cao hứng sắp hỏng rồi, lão sư Vương Hiểu Phong tới đây, hoạt động tổ lại có thể tiến hành.
Văn Yến ở thể ɖu͙ƈ tập huấn rất nhiều, không giống học sinh thể ɖu͙ƈ ăn không ngồi rồi, thời gian của cậu đều ngốc tại phòng học, đi theo Quý Trì, học công khóa hỗ trợ của Ôn Niệm Niệm.
Ôn Niệm Niệm vẫn luôn giúp Quý Trì học bù, nhưng mà Quý Trì thiên phú hữu hạn, thành tích luôn không đi lên, ngay cả Văn Yến… cô trợ giúp, thành tích vững bước bay cao đều đều.
Uể oải uể oải, cũng vẫn có sự tình đáng giá cao hứng, ảnh hưởng của Văn Yến ở lớp, nam sinh cũng không hề xa lánh Quý Trì, bắt đầu chậm rãi tiếp thu cậu.
Quý Trì cực thích đánh bóng rổ, nhưng nếu lúc trước, cậu căn bản không dám tới sân thể ɖu͙ƈ chơi bóng, nhất định sẽ bị nhóm nam sinh cười nhạo, hiện tại Văn Yến mang theo cậu chơi, không ai dám cười.
Đoạn thời gian kia, Giang Dữ đi ngang qua sân thể ɖu͙ƈ, thời điểm qua ban F, luôn có thể thấy ba người bên nhau, bởi vì duyên cớ phân ban, vị trí cậu… hình như bị thay thế.
Những việc này, kỳ thật cũng không nên để ở trong lòng.
Vốn dĩ, nhân sinh chính là hợp tan tan hợp.
Cha cậu hắn đã nói, người lãnh đạo ưu tú đều cô độc, bầu trời mấy vạn ngôi sao tụ tập bên nhau, thoạt nhìn náo nhiệt, náo nhiệt hơn bình thường.
Duy chỉ có một ngôi sao, cô độc quạnh quẽ, nhưng lại sáng lạn bắt mắt.
Đạo lý cần hiểu, chính là…
Lúc cậu nhìn thấy Văn Yến ngồi cạnh Ôn Niệm Niệm, tâm giống như bị rắn độc cắn một cái, cảm giác đó, lan tràn lục phủ ngũ tạng, thậm chí cả toàn thân, mỗi một tấc da, mỗi một mạch máu.
Đau.