Bìa: Gác nhỏ của Dạ Tước
Tiến sĩ sinh Harvard Niệm Niệm một sớm xuyên thư, xuyên thành một đại tiểu thư hào môn.
Vốn dĩ cô cho rằng nhân sinh mới cứ như vậy bắt đầu, trăm triệu không ngờ rằng, đây là vị bạch phú mỹ “ngốc nghếch”.
Cha mẹ thất vọng, đồng học coi khinh, nam chủ cũng…
Giang Dữ thanh quý, làn da trắng nõn, khí chất lãnh cảm, không dính khói lửa phàm tục, cũng cũng không có con mắt xem bất luận phụ nữ gì.
Cố tình đại tiểu thư ngốc nghếch lại mặt dày mày dạn theo đuổi Giang Dữ…
Trở thành trò cười.
Mà dưỡng nữ trong nhà, bởi vì xuất thân tầng dưới chót, thuần khiết thiện lương, có mơ ước lại dốc lòng, làm người nhà hay đồng học đều thích.
Niệm Niệm kinh thường nghe người hầu trong nhà nói với dưỡng nữ ——
“Tuy rằng có hôn ước, nhưng đại tiểu thư ngốc như thế, Giang Dữ sao có thể thích cô ta.”
“Đúng vậy, so với vị đại tiểu thư kia, cô thiện lương lại thông minh, nói không chừng Giang Dữ càng muốn cưới cô.”
“Mau xem, Giang Dữ đang nhìn về đây này!”
Dưỡng nữ ngượng ngùng liếc mắt nhìn Giang Dữ một cái, Giang Dữ đích xác đang nhìn theo phương hướng cô ta.
Nhưng mà, tầm mắt cậu lại lướt qua, nhìn về phía sau… Ôn Niệm Niệm đang điên cuồng xoát đề.
Nữ chủ học tiến sĩ, xuyên thư lại đây # vùng kính râm vùng, không yêu ai cả #,
Một lòng chỉ muốn học cho xong!!!
*
Dưỡng nữ cầm giấy khen thi đua vật lý cao trung của mình, khóc sướt mướt với cha mẹ: “Ba mẹ, con lấy giải nhì, ô, làm hai người thất vọng rồi….”
Niệm Niệm mặt vô biểu tình lấy ra luận văn vật lý chuyên nghiệp của bản thân: “Ba mẹ, lần này chỉ lưu hành trong nước, lần sau con tranh thủ đăng lên sách báo quốc tế.”
Dưỡng nữ:???