Nếu như là tám năm trước, Tần Lam Gia cảm thấy mình có thể cho Đồ Quang một đáp án hài lòng. Trên thực tế khi đó hắn hầu như đã hạ quyết tâm, chỉ là hôm nay mọi thứ thay đổi, hết thảy cũng thể quay về như trước. Nội tình như vậy cũng không thể không cho Đồ Quang biết, nếu không thì có điểm tàn nhẫn.
“Thật xin lỗi, Đồ Quang, tôi —— ” Tần Lam Gia thấp giọng nói.
“Em không cần phải nói hết ra. ” Đồ Quang lại lên tiếng ngăn cản hắn, cười cười nói, “Anh biết cách biệt tám năm không gặp, vừa thấy mặt đã bắt em trả lời vấn đề này đúng là làm người khác khó chịu. Anh không vội, cho nên em không cần gấp gáp, em có thể từ từ suy nghĩ, cho dù đợi thêm tám năm nữa cũng không sao cả, anh có thể đợi.”
Đồ Quang che đôi môi Tần Lam Gia còn muốn nói, khẽ nhíu mày, khẩn cầu nói: “Coi như là anh van em, Lam Gia, em không cần nhanh từ chối anh như vậy. Nếu như không phải là nghĩ đến em từ trước đến nay cùng Lăng Việt ở chung một chỗ, anh đã sớm đem em đoạt đi. Anh không biết em cùng Lăng Việt rốt cuộc phát sinh chuyện gì, chính là anh biết y sắp kết hôn, đây chính là nguyên nhân em đến thành phố R đi. Lăng Việt không hiểu khôngquý trọng em, anh ngược lại thật cao hứng, nếu không anh cũng sẽ không có cơ hội như vậy. Em cho anh thêm mấy ngày khảo sát có được hay không, anh nhất định sẽ không để em thất vọng!”
“Anh đang nói cái gì a. ” Tần Lam Gia cười khổ nói, “Tôi cũng không phải là lãnh đạo của anh. Hơn nữa tôi cùng Lăng Việt cũng không có phát sinh chuyện gì, y cho tới bây giờ chưa từng nói yêu tôi, vẫn luôn là tôi một bên tình nguyện mà thôi.”
“Vậy em muốn anh bởi vì … hiểu lầm này mà bỏ qua thứ anh muốn nhất sao? ” Đồ Quang duỗi ra ngón tay nhẹ vỗ về gương mặt Tần Lam Gia, “Anh đến chết cũng sẽ không nhắm mắt, anh hối hận lãng phí mấy năm thời gian cái gì cũng không làm cuối cùng bỏ lỡ em, em nhẫn tâm để anh như vậy sao? Em bây giờ từ chối anh mà nói…, anh cả đời sẽ sống hối hận! Em biết hối hận cảm giác có bao nhiêu khó chịu không?! Anh nhất định sẽ không gượng dậy nổi, rồi chìm xuống luôn.”
Tần Lam Gia ngạc nhiên nhìn y, này rõ ràng chính là quang minh chính đại lợi dụng tim của hắn mềm, thật là có điểm… Thủ đoạn hèn hạ. Căn cứ vào Đồ Quang ở trong cục cảnh sát đối với công việc của mình có bộ dáng hăng hái, Tần Lam Gia không cảm thấy y sẽ trở thành nam nhân sa sút vô dụng vì tình. Chính là người này bây giờ đang công khai giả bộ đáng thương, đáng buồn chính là lời y nói chọt trúng điểm uy hiếp hắn.
“Đừng tùy tiện đem người khác trở thành đồ vật a… ” Tần Lam Gia vừa lui về phía sau, rời xa ngón tay Đồ Quang, trên mặt Đồ Quang hiện ra vẻ bị thương, thu hồi hai tay bộ dạng có chút tịch mịch.
Tần Lam Gia cũng không biết y thật sự hay là giả bộ, chỉ là nhìn qua đúng là rất cô đơn rất đáng thương, hắn bất đắc dĩ thở dài: “Anh rốt cuộc tại sao đối với tôi chấp nhất như vậy a, nếu như mấy năm trước còn có thể coi là thanh xuân tươi đẹp, hiện tại tôi cũng chỉ là lão nam nhân cái gì cũng không có.”
“Anh với em giống nhau, sao em có thể hiểu được. ” Đồ Quang mấp máy môi, khẽ rủ mắt nói: “Em là người thứ nhất từ nội tâm anh hướng tới, mặc kệ qua bao nhiêu năm cũng sẽ không biến mất.”
” Tình cảm như vậy rất có thể không phải là tình yêu a, anh có lẽ là lầm… ” Tần Lam Gia thử phân biệt nói.
Đồ Quang không phục cắt lời hắn: “Vậy đối với Đàm Lăng Việt? Em chấp nhất mười mấy năm, em xác định đó chính là tình yêu?”
“… Tôi không muốn theo anh tranh luận chuyện này. ” Tần Lam Gia vòng qua y đi vào phòng khách.
Đồ Quang cũng trầm mặc theo sát ở phía sau hắn, hai người không có việc gì ở trên ghế sô pha ngồi xuống, không ai nói gì.
Người này hôm nay không cần đi làm sao? Tần Lam Gia bất đắc dĩ nghĩ tới. Hắn cự tuyệt Đồ Quang không muốn nghe, hắn cũng không muốn cùng y thảo luận vấn đề kỳ quái cái gì mới là tình yêu, càng không muốn giống như vậy trầm mặc ngồi, bị Đồ Quang dùng ánh mắt kỳ quái đánh giá.
“Hơn nữa… ” Đồ Quang đột nhiên ho nhẹ một tiếng mở miệng nói, “Em hiện tại rõ ràng so với trước kia hấp dẫn hơn. Nếu nói thì…, so với thời còn ngây ngô thiếu niên, anh càng thêm thích thân thể thành thục xinh đẹp.”
“…”
Tần Lam Gia sống đến cái tuổi này, trừ gần đây ở gay bar đi làm bị người ngoài ngôn ngữ quấy rầy, cho tới bây giờ không có đụng phải lưu manh đùa bỡn hắn như vậy. Cho dù Đàm Lăng Việt vẫn thích hôn nhẹ ôm hắn một cái, cũng không chứa tình sắc, quả thực giống như trẻ con thuần khiết vô tội, còn so với người này thì ——.
Tần Lam Gia cuối cùng quyết định đứng dậy đi giặt quần áo. Đồ Quang đi theo tới ngoài cửa phòng tắm, tựa vào trên khung cửa nhìn Tần Lam Gia cúi đầu hướng bên trong máy giặt mãnh liệt quăng bột giặt vào quần áo, hướng phía ngón tay nói: “Uy, em đừng giả bộ không nghe thấy a.”
Vốn cuộc sống bình tĩnh đến đơn điệu bởi vì Đồ Quang xông vào lại dậy lên chút gợn sóng, không biết có phải hay không là bởi vì … dạng này, Tần Lam Gia luôn có một loại dự cảm xấu.