"...." Ngọc Mân trầm mặc một lát, rốt cuộc bắt được trọng điểm, "Em ấy nói em ấy biết?"
Trình Nhất Đa đáo: "Đúng vậy, y còn viết —— 'Cảm tạ Mân ca ca đã nói cho ta biết huynh và ca đều rất tốt, nhưng mà bây giờ A Thận đã thông minh rồi, cho nên sẽ không bị cái bẫy cấp thấp như vậy bắt lại, cũng sẽ không bị huynh tóm được ngay bây giờ'."
Ngọc Mân ngồi bất động trên giường, một lát sau mới nói được một câu: ".... Trẫm biết rồi."
"Còn bảo trọng thân thể, trẫm thấy em ấy đây là phải làm trẫm tức chết...."
~~~~
Còn hai chương nữa thôi bà con.