Ngô Minh đi ngược trở lại với Răng hàm và Nhị nha trong khoảng mười phút, sau đó nghe thấy tiếng động ở đằng trước. "Trương thiếu, tên đó chắc hẳn đã sợ vỡ mật rồi. Hắn ta còn không biết ở đây chỉ có một lối ra vào, dù có trốn bằng cách nào cũng không thoát được. Sớm muộn gì cũng bị chúng ta bắt và giết chết." " Ừ, kiểu cảm giác săn người sống này thực sự rất thú vị. Ta nghĩ gia hỏa xui xẻo này chắc đang hối hận lắm, hối hận lúc trước...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.