“Hắc bì, ngươi đang nói người này dùng tên của ta để hù chết ngươi sao?” Độc nhãn lão ngũ có giọng nói lớn, khí chất uy nghiêm, hiển nhiên trước khi trở thành thức tỉnh giả là một con nhà võ. “Là hắn!” Hắc bì vội vàng cúi đầu, trong mắt hiện lên một tia bỡn cợt, thầm nghĩ nhanh thôi là có thể trút ra một ngụm oán khí này. Độc nhãn lão ngũ nhìn chằm chằm Ngô Minh qua khoảng cách hơn mười mét, không ai dám nhìn vào nơi mà ánh mắt ông ta vừa quét...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.