“Lão Hắc, nãy giờ ngươi vẫn lén lút nhìn ta, có chuyện gì muốn nói sao!” Sau khi ra khỏi nhà, tâm trạng của Ngô Minh cũng không có chuyển biến tốt lên, lúc này cần một nơi để trút giận. Lúc này, Lão Hắc từ trong ba lô của Tích Hi bước ra, vội vàng nói: “Tiền bối, ta rất tò mò, thứ vừa rồi ngài triệu hồi là gì, vậy mà nó có thể nuốt chửng linh hồn giống như ta." ”Không nên hỏi đừng hỏi, đúng rồi, về sau ngươi sẽ ở bên cạnh Tích Hi để...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.