Hai người nhìn thấy trên lưng đối phương mang súng đều vô cùng hiểu rõ mà chỉ cười ha ha không nói, sau đó không quên nhắc nhở đối phương, chúng ta đã thề độc rồi, hai ngàn vạn người xem trong phòng phát sóng trực tiếp đều đang theo dõi.
Tuế Tuế nghe bọn họ nói vậy, trong lòng cảm thấy không yên tâm, “Hai người cường điệu chuyện này như vậy không lẽ là còn có tư tâm gì đó.”
Trì Phỉ phản bác, “Sao có thể, lời thề của tôi vô cùng quý giá, tôi sao có thể lấy tóc của mình ra để đùa giỡn? Cậu đừng có nói bừa.”
Tống Dịch tuy rằng có thề nhưng lời thề này với anh căn bản là không có lực trói buộc, nhưng anh cũng không định chủ động đi vi phạm.
Dọc đường đi bình an không gặp vấn đề gì, chỉ là Tống Dịch luôn ầm ĩ ở bên tai của Tiêu Hà, Tiêu Hà căn bản là không có biện pháp.
Rốt cuộc thì việc ở trong phòng phát sóng trực tiếp nói ra một trăm lần Tống Dịch là tiểu khả ái của cậu, cậu căn bản là làm không được, nếu là ngầm nói thì cậu có thể thử thuyết phục bản thân thử xem, cho nên đối mặt với Tống Dịch, cậu tạm thời nhịn xuống.
Khoảng thời gian đếm ngược vào vòng hai, bọn họ gặp một đội ngũ, bởi vì không có công sự che chắn nên bọn chỉ có thể tránh ở cái xe đã bị bắn sắp hỏng, Tiêu Hà và Tuế Tuế kẹp Tống Dịch và Trì Phỉ ở giữa, hai người đứng hai bên trái phải.
“A Hà bên đấy còn hai người, cậu giết nốt bên đấy là chúng ta thoát.” Tuế Tuế đã đánh bại hai người bên mình, chỉ cần Tiêu Hà diệt hai người ở bên kia là bọn họ sẽ sống.
“Còn một người, lại tới một đội nữa.” Bên Tiêu Hà vốn dĩ chỉ còn một người, kết quả là bên trái kia lại kéo đến thêm một đội cũng đang tiến đến bắn bọn họ.
“Trời, cái cục diện này lại nữa à?” Tuế Tuế cảm thấy đau đầu, bọn họ vốn dĩ không có công sự che chắn, xe thừa nhận quá nhiều thương tổn, mắt thấy xe sắp nổ, cứ ở đây bắn tiếp cũng không phải biện pháp, kết quả sẽ chết mà thôi.
Tống Dịch lúc này nói với bọn họ, “Tôi có lựu đạn, nếu không để tôi ném bọn họ?”
Tuế Tuế hỏi anh có mấy trái, nếu nhiều thì mau mang phân cho mọi người với.
Trên người Tống Dịch có đến tám trái lựu đạn.
“Mẹ nó, trách sao cả cái chảo cũng không nhặt, lấy nhiều lựu đạn như vậy là muốn ném bọn tôi à?” Trì Phỉ bắt đầu hoài nghi tỷ muội của mình.
Tống Dịch bỏ toàn bộ lựu đạn ra ngoài, chỉ để lại cho bản thân một trái để ném địch nhân.
“Nếu như tôi muốn ném mấy người thì tôi lại chia nó cho mấy người à? Hơn nữa tôi không cần mặt mũi sao, phát sóng trực tiếp mặc đồ nữ trang đó!” Tống Dịch hoài nghi Trì Phỉ trong lòng đã sinh ra bóng ma, nhiệm vụ căn bản nhất trong mối quan hệ là phải tin tưởng nhau cũng không có.
Tình hình hiện nay bọn họ cũng không nhiều lời, bắt đầu rút chốt ném lựu đạn vào địch nhân.
“Ổn áp đấy, có hiệu quả không nhỏ, tôi cũng không tin là bọn họ bất tử đâu.” Tuế Tuế vừa ném vừa nói.
Bốn phía vang lên tiếng bom nổ đợt này đến đợt khác, Tống Dịch lúc này cũng chủ động ném trái của mình ra, điều chỉnh tốt độ cao và phương hướng xong liền lập tức ném ra ngoài.
Kết quả là trăm triệu lần không ngờ tới việc lực ném không đủ, ném vào phía thân cây rồi bắn ngược trở lại.
“Má nó, có lựu đạn, chạy mau!” Tuế Tuế phát hiện đầu tiên, nhưng lời còn chưa nói xong thì trái lựu đạn đã nổ trên không trung, dẫn tới việc xe bị nổ mạnh, kéo theo bốn cái mạng của bọn họ.
___Tôi cảm thấy thầy Tống mới là vương giả của tuyệt địa đại lục, bình thường không động thủ, vừa động thủ thì chính là quadra kill
__Thầy Tống thật linh tính, Hà Thần và Tuế Tuế đều là tuyển thủ nổi tiếng, giờ đều bị anh ấy giành lấy vị trí streamer giải trí
___Cục diện thứ mấy của đêm nay rồi đó, trong ấn tượng của tôi chưa gặp qua tình huống này bao giờ, nửa giờ lên hẳn ba chuyến máy bay
___Ha ha ha ha ha ha, ông quên mấy lần trước sao? Bình quân năm phút lên một chuyến kìa
___Hhhhhh, tuôi luôn cảm thấy thầy Tống là người kết thúc trò chơi
YY lại lần nữa im lặng, Tiêu Hà điều chỉnh màn hình đen lần nữa rồi bật lửa hút thuốc, cậu không hiểu Tống Dịch làm cách nào thực hiện được, mà mỗi lần anh làm gì đều khiến người ta hít thở không thông.
“Tỷ muội à, anh cũng nên cho chúng tôi một lời giải thích đi chứ.” Trì Phỉ cũng bật lửa châm thuốc, trước sau anh ta vẫn cảm thấy Tống Dịch là cố ý.
“Chị dâu, anh đi ngược hướng với game à?” Tuế Tuế cảm thấy Tống Dịch chỉ thích hợp tới game để ngắm cảnh, việc đấu tranh anh dũng ra giết địch các thứ thật không hợp với anh.
Tống Dịch cũng không ngờ tới, đây tuyệt đối là cục diện mà anh không hề muốn, đây còn là lần đầu tiên anh ném lựu đạn trong game, “Tôi không biết mà, đây là lần đầu tiên tôi ném, thế nào lại…”
Chỉ có Trì Phỉ còn canh cánh trong lòng, “Tỷ muội à, anh thực sự không phải cố ý chứ?”
Tống Dịch để cho thấy bản thân mình thực sự không cố ý, còn cố ý bỏ thêm lợi thế, “Tôi thật sự không cố ý, như vậy đi, nếu tôi lần nữa ném lựu đạn hoặc bắn mọi người thì mặc kệ là ngoài ý muốn hay không thì tôi cũng sẽ mặc nữ trang phát sóng trực tiếp được không?”
Anh tăng lợi thế ngày một lớn, Trì Phỉ bắt đầu tin tưởng anh, anh ta cảm thấy Tống Dịch dù có là ngoài đời không dám lấy chuyện mặc nữ trang để nói giỡn, hơn nữa còn là phát sóng trực tiếp.
___Mong anh lập tức mặc nữ trang
___Thầy Tống, tiếp theo tôi mong anh có thể biểu hiện thật tốt, cố lên! Đừng làm chúng tôi thất vọng!
___Xoa tay chờ mong! Thầy Tống, anh là ánh sáng hy vọng của cả hơn hai ngàn vạn người đó!
“Chị dâu, hy vọng anh đừng sử dụng mấy thứ vũ khí nguy hiểm này nữa, đều để lại cho bọn tôi được không? Một ván hai mươi phút sống trong tuyệt địa đại lục thật quá sáng tạo rồi, đây không phải hơi quá phận sao?” Tuế Tuế hôm nay đặc biệt nghiêm trọng, câu chỉ muốn an toàn vào vòng cuối mà thôi.
Tống Dịch tỏ vẻ không vấn đề gì.
Một ván mới bắt đầu, bọn họ chọn Georgopol để nhảy, vận khí cũng không đến mức tệ, vòng kéo ngay cạnh họ, vì vậy bọn họ chỉ tìm đồ mất gần mười phút, chờ đến khi chuẩn bị đi, trang bị trên người mỗi người đã không còn gì đáng ngại.
Tiêu Hà đổi cho Tống Dịch giáp ba còn mình lấy giáp hai, phòng ngừa trường hợp anh chết bất đắc kì tử.
Tống Dịch lại mặc giáp ba vào, cảm thấy vô cùng có cảm giác an toàn, liếc mắt nhìn Tuế Tuế một cái lại thấy mũ của Tuế Tuế thật không tồi.
“Tuế Tuế, trên đầu cậu là cái gì vậy?” Tống Dịch hỏi.
Tuế Tuế đội mũ ba trên đầu cảm thấy người tới không có ý tốt, “Chị dâu à đây mới chỉ là mũ một thôi.”
Tống Dịch thấy cậu trợn mắt nói dối, giương giọng ồ một tiếng, “Nhưng cái cậu đội cũng đâu phải màu xanh lục đâu.”
Tuế Tuế vì muốn giữ lại cái mũ ba mà giãy giụa, “Đây là loại màu đen mới.”
Tống Dịch chạy đến trước mặt cậu nhảy tới nhảy lui, “Tôi cảm thấy cái màu đen này không hợp với bộ đồ này của cậu đâu, tôi thấy cái màu xanh mới hợp, cậu xem một thân đen thui như này, nhìn kiểu gì cũng thấy giống con rùa đen ấy, chẳng ngầu tí nào.”
Ngay sau đó anh tự thả mũ một màu xanh ném xuống đất, “Cầm đi, người bình thường tôi còn lâu mới đổi cho ai khác nha.”
Trì Phỉ vừa cười vừa nói với Tuế Tuế, “Nhanh đổi đi, đây chính là chiếc mũ mà tuyệt địa danh viện của chúng ta từng đội qua đó.”
Tuế Tuế cuối cùng đánh không lại hai vị danh viện này, đổi mũ ba lấy mũ một của Tống Dịch.
Trì Phỉ còn không quên nói thêm, “Nếu muốn cuộc sống sau này không gặp trở ngại thì trên đầu phải đội mũ xanh.”
Nghe vậy Tuế Tuế thật sự muốn giơ súng lên bắn người, nhưng tưởng tượng đến lời thề độc thì vẫn cố gắng nhịn xuống.
Tống Dịch lại an ủi cậu, “Đừng nghe anh ta Tuế Tuế ạ, cậu cũng đã có đối tượng đâu.”
___Tuyệt địa danh viện đúng là danh bất hư truyền, tôi phục hai người rồi, Tuế Tuế thật thảm
___Tui luôn cảm thấy Tuế Tuế sẽ nổ súng giết bọn họ, không biết vì sao nữa
___Ha ha ha ha ha ha, không đâu người anh em ơi, trừ phi Tuế Tuế đã ôm quyết tâm ăn phân
___Chộ ôi chị em bạn dì ạ, hình ảnh này tuyệt đẹp quá tui không dám nghĩ đến
Nghe lại càng thêm đau lòng. Tuế Tuế quyết định qua nốt hôm nay, cả một tháng tới sẽ không theo chân bọn họ chơi game nữa.
Red9: Vừa edit vừa thương ( ̄▽ ̄)
Mọi người vừa chạy vừa nói, Tiêu Hà ở phía trước đã cọ lửa với mấy người, “Tuế Tuế, bên trái.”
Sau khi Tuế Tuế nghe được chỉ huy lập tức vòng qua thân cây bên trái, đối chọi với Dịch nhân.
Tống Dịch và Trì Phỉ nghe thấy tiếng súng lập tức tản ra, tự động tìm một cái cây đáng tin nấp vào, sau đó bắt đầu quan sát xem chỗ nào có người.
Tiêu Hà đang đọ súng ở đâu Tống Dịch có thể thấy rõ, bởi vì anh nấp ở một cái cây không xa cậu.
Mà người đọ súng với Tiêu Hà đang nấp ở bức tường vây phía trước không xa.
Tương đương vơi bọn họ là ba người hình thành một hình cung không rõ ràng, anh có thể thấy người ở đằng sau bức tường vây, mà Tiêu Hà cùng với người kia lại bảo trì một đường thẳng, nếu muốn bắn người kia thì cậu phải lui ra ngoài một chút.
Tống Dịch chỉ cần ngắm bắn người kia là xong nhưng kĩ năng của anh quả thực vô cùng tệ hại, hơn nữa là không thể ghìm nổi tâm, viên đạn bắn ra chính anh còn cảm thấy nó lỗi đến mức nào.
Tuế Tuế bên kia giúp Tiêu Hà kiềm chế hỏa lực, Tiêu Hà lúc này muốn di chuyển vị trí, vì vị trí của cậu bây giờ thực sự không tốt.
Nhưng thời điểm cậu di chuyển, phát hiện mình trúng đạn.
Tống Dịch tự mở ngắm quét về phía người kia, không ngờ là Tiêu Hà lại chuyển động, nháy mắt bao nhiêu đạn anh bắn ra đều bay về phía thân thể Tiêu Hà, nhưng anh không khống chế nổi chuột, cứ như vậy quét lên người Tiêu Hà không ít.
“Tống Dịch!” Tiêu Hà cũng coi như đủ phục, cậu đưa mọi đồ tốt cho Tống Dịch chỉ muốn anh tự bảo vệ tốt bản thân, không ngờ lại đem thêm phiền về cho mình.
Tống Dịch lại lần nữa ngắm lên thì coi như đã muộn rồi, Tiêu Hà đã bị người bắn gục, chờ không được người tới cứu thì bản thân đã bị địch nhân gạt sạch sẽ.
___A a a a a a a! Cảm ơn A Dịch đã nổ súng vì chúng ta!
___Đồng thời cũng phải cảm tạ Hà Thần đã thành toàn! Các chị em ơi!
___1551, phu phu A dịch và Hà Thần đúng là sủng fan vô bờ bến! Tui vĩnh viễn yêu hai người!
___Trời đựu trời đựu trời đựu! Kích động quá trời! Không biết nên nói gì nữa! Vậy xin cung chúc quý vị cô dì chú bác anh chị em ở đây thật hạnh phúc! Chúc năm mới vui vẻ nhé mọi người!
Hoàn chương 49