• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Sư huynh, ngươi thật muốn giữ nàng ở bên người sao?

Bên trong Trấn Ma Điện, tiểu ma nữ phía trước dò đường, Giang Lưu cùng Đạo Tế thì đi theo phía sau, thấp giọng hỏi.

Khó có thể lý giải được, không lý do, vì sao sư huynh muốn lưu ma nữ lợi hại như vậy bên cạnh mình chứ?

- Sư đệ, ngươi chưa từng nghe qua chúng sinh bình đẳng sao? Mặc dù tu vi Ma nữ này cao thâm, thế nhưng còn có thể quay đầu là bờ, nếu có thể độ hóa nàng, chẳng phải công đức vô lượng sao? Phật Tổ Đã từng cắt thịt nuôi chim ưng, ta làm như vậy, bất quá chỉ là bắt chước Phật Tổ thôi

Đối với lời Đạo Tế nói, Giang Lưu thấp giọng đáp.

Giảo biện, Giang Lưu trả lời câu này tự nhiên là giảo biện mà thôi.

Chẳng qua, không đem đại kỳ Phật Tổ kéo ra, chẳng lẽ còn nói với Đạo Tế, chính mình muốn giữ tiểu ma nữ ở bên cạnh, đánh quái thăng cấp cho mình hay sao?

- Sư huynh, ngươi thật vĩ đại! Tự thân dạy dỗ, cho ta ích lợi không nhỏ.

Chẳng qua, những lời Giang Lưu giảo biện rơi vào trong tai Đạo Tế lại làm cho hắn khâm phục không thôi.

Đối với lời chém gió của Giang Lưu, Đạo Tế cũng không có hoài nghi, dù sao ngoại trừ lời giải thích này, hắn thấy, cũng hoàn toàn không có nguyên do khác có thể giải thích được tại sao Giang Lưu lưu tiểu ma nữ này bên cạnh.

Tiểu ma nữ một mình đi ở phía trước, dáng dấp cẩn thận từng li từng tí, hoàn toàn không có khoan khoái thời điểm một mình, luôn cảm giác phía sau mình phảng phất có hồng thủy mãnh thú nhìn mình chằm chằm.

Bị đầu trọc nhân loại đi chung, chính mình tựa hồ bị bắt cóc? Mình nên nghĩ biện pháp đào tẩu hay không?

Tâm niệm vừa động, tiểu ma nữ lặng lẽ quay đầu.

Chín điểm Hương trên đầu Đạo Tế vô cùng rõ ràng, còn Giang Lưu bên cạnh, cũng lấy Minh Vương Miện xuống, mười hai điểm Hương thình lình xuất hiện.

Vừa nhìn thấy số lượng này trong lòng tiểu ma nữ run lên, vội vàng thu hồi ánh mắt lại

- Thật đáng sợ thật đáng sợ. ..

Hành tẩu trong chốc lát, rất nhanh, trong Trấn Ma Điện lại xuất hiện một Đại Lang ma cự đại, ngăn cản đường đi của một đoàn người Giang Lưu.

Hiển nhiên cảm thấy tiểu ma nữ chỉ có bốn năm tuổi là quả hồng mềm, ánh mắt rơi trên người nàng, Lang Ma tứ chi nằm rạp trên mặt đất miệng nói tiếng người:

- Tiểu gia hỏa thật đáng yêu a, bắt được ăn vào miệng, hương vị nhất định rất ngon miệng.

Hỏa diễm đen như mực chợt lóe lên, Lang Ma này vừa dứt lời, lập tức hóa thành một bộ xác chết cháy, miểu sát.

- Hừ, đáng yêu? Ngươi mới đáng yêu, cả nhà các ngươi đều đáng yêu!

Thu hồi tay mình lại, cơn giận tiểu ma nữ còn sót lại chưa tiêu, tức giận hướng về phía xác chết Lang Yêu chửi ầm lên.

- A?

Theo tiểu ma nữ này một chiêu miểu sát Lang Yêu, Giang Lưu ngạc nhiên phát hiện, mình cũng không có thu được điểm kinh nghiệm.

Điều này làm cho trong lòng hắn căng thẳng, nhìn nhìn lại trạng thái tổ đội, xác thực, trong tầm nhìn chính mình, ô biểu tượng ảnh chân dung đồng đội cũng chỉ có Đạo Tế mà thôi, cũng không có tiểu ma nữ này.

Tình huống như thế nào? Tiểu ma nữ này không thể tổ đội sao? Phát hiện này để cho sắc mặt Giang Lưu xụ xuống.

Nếu như không thể tổ đội, vậy mình giữ nàng ở bên người làm cái gì?

Chẳng lẽ? Là bởi vì trong lòng nàng hoàn toàn không có hảo cảm với ta, cho nên mới không thể tổ đội sao? Trong lòng Giang Lưu âm thầm suy đoán.

Từ lúc bắt đầu biết tổ đội đến nay, khi tổ độ chung có thể đánh quái thăng cấp, Giang Lưu phân biệt cùng Cao Dương, Huyền Không sư huynh cùng Đạo Tế tổ đội, suy nghĩ kỹ một chút, ba người này hoặc nhiều hoặc ít đều có một ít giao tình với mình, cho nên mới có thể tổ đội, phải không nhỉ?

Nếu không, tựa như lúc trước Kiếm lão đầu cứu Cao Dương hồi cung, cho dù cùng nhau giết tam nhãn quạ đen, mình cũng chỉ bị cướp quái, không có bao nhiêu kinh nghiệm.

Mà tiểu ma nữ này lại càng không có giao tình gì với mình, cho nên không thể tổ đội sao?

Mặt khác, vô luận Cao Dương, hay Huyền Không sư huynh hoặc Đạo Tế, đẳng cấp bọn hắn không kém mình bao nhiêu, mà cấp độ tu vi tiểu ma nữ này là Yêu Tướng, dựa theo đẳng cấp phân chia, ít nhất hơn cấp 30, cho nên, bởi vì đẳng cấp quá cao không thể tổ đội?

Suy nghĩ kỹ một chút, tu vi lão đầu miểu sát tam nhãn quạ đen cũng nhất định vượt qua chính mình rất nhiều,

Cho nên, khả năng này cũng không phải không có nha.

Rốt cuộc là bởi vì thực lực sai biệt hay là bởi vì vấn đề độ thiện cảm nhân vật không thể tổ đội, Giang Lưu cũng không rõ ràng, thế nhưng cùng tiểu ma nữ này không thể tổ đội, đối với Giang Lưu mà nói, cũng không phải tin tức tốt gì.

Bất quá, nếu đã giữ tiểu ma nữ ở bên người, cho dù hiện tại không thể tổ đội, Giang Lưu cũng không có ý tứ đuổi nàng đi, mình dù sao cũng nên biết rõ ràng nguyên nhân tiểu ma nữ không thể tổ đội với mình rồi tìm cách giải quyết chứ?

Biết rõ nguyên nhân, sau đó mới có thể chọn lựa mục tiêu chính xác hơn để tổ đội đánh quái.

Một đường đi qua, lại tao ngộ vài quái thú, những quái thú này tự tay Giang Lưu giết chết, có tiểu ma nữ xuất thủ miểu sát.

Thế nhưng, tiểu ma nữ giết, lại không có một chút kinh nghiệm nào, hiển nhiên, song phương thật không có khả năng tổ đội.

Liên quan tới tình huống không thể tổ đội, đã nghiệm chứng một chút phỏng đoán của hắn. . .

Liên tục giết mấy quái thú, trong lòng Giang Lưu âm thầm nỉ non.

- Tốt, mọi người ngồi nghỉ ngơi một chút

Vừa lúc lại giết một Yêu Quái loại trâu, Giang Lưu lấy đao ra, cắt một khối lớn thịt trâu, đồng thời lấy ra đồ gia vị bắt đầu xử lý.

Nghe Giang Lưu nói, tiểu ma nữ tự nhiên không dám dị nghị gì, ngừng lại, ngồi xuống cách Giang Lưu cùng Đạo Tế có một khoảng, không dám tới gần, nhưng cũng không dám chạy trốn.

- Sư huynh, ngươi, ngươi đang làm cái gì?

Nhìn Giang Lưu lấy đồ gia vị ra, bắt đầu xử lý thịt trâu này, Đạo Tế trừng lớn hai mắt, khó có thể tin hỏi.

- Như ngươi nhìn thấy, chuẩn bị đồ ăn , đồ ăn ngươi mang theo không phải đã ăn hết sao? Ta cũng không còn nhiều lắm, không ăn mớ thịt này thì ăn cái gì?

Thấy Đạo Tế khoa trương, thần sắc Giang Lưu tự nhiên nói ra.

- Thế nhưng, chúng ta chính là đệ tử Phật môn, sư huynh ngươi càng là gương mẫu thiên hạ chúng tăng, chúng ta sao có thể ăn thịt! ?

Đạo Tế lắc đầu, thần sắc kiên định, không chịu phá giới.

- Sư đệ ơi là sư đệ, ta hỏi ngươi, ngươi cảm thấy tu phật là tu hành trọng yếu, hay là tu tâm trọng yếu?,

Đốt lên một đám lửa, Giang Lưu để thịt lên, hỏi Đạo Tế.

Đạo Tế hơi hơi trầm mặc chốc lát, đáp:

- Tu tâm.

- Vậy được rồi, cái gọi thanh quy giới luật, bất quá chỉ là hình thức bên ngoài mà thôi, chỉ cần phật trong lòng không thay đổi, ăn thịt có quan hệ gì đâu?

Một lời đến đây, Giang Lưu có chút dừng lại, nói tiếp:

- Ta cho ngươi một câu, rượu thịt xuyên qua ruột, Phật Tổ lưu trong lòng.

Nhìn Đạo Tế, trong lòng Giang Lưu âm thầm lắc đầu.

Pháp hiệu Đạo Tế này, thời điểm vừa mới bắt đầu nghe được, trong lòng Giang Lưu còn âm thầm tưởng rằng là pháp hiệu của Tế Công, thế nhưng Tế Công Phật sống trong truyền thuyết ở niên đại cũng không phải Đường triều nha, cho nên Giang Lưu chỉ cho rằng pháp danh giống nhau thôi.

Chẳng qua, lại trải qua lễ thụ hương xuất hiện chín điểm Hương, Giang Lưu lại thêm hoài nghi, hẳn là Đạo Tế này thật là Hàng Long La Hán chuyển thế hay sao?

Thế nhưng, thấy bộ dáng hắn cũng không dám nhậu nhẹt, nào có dáng dấp Tửu Nhục Hòa Thượng Tế Công Phật Sống mình biết chứ.

- Rượu thịt xuyên qua ruột, Phật Tổ lưu trong lòng?

Đạo Tế cúi đầu, âm thầm nhai nuốt câu thiền ngữ này.

Bên trong ngắn ngủi mười chữ, tựa hồ ẩn chứa phật lý cực kì cao thâm.

Nếu như người bên ngoài nói những lời này, tự nhiên Đạo Tế sẽ không để ý tới, thế nhưng lời này do Giang Lưu nói ra, là tăng nhân mười hai điểm Hương duy nhất, hắn nói chuyện, Đạo Tế đương nhiên sẽ không coi nhẹ.

Trầm ngâm một lát, Đạo Tế đứng dậy, sửa sang lại tăng bào chính mình sau đó, cung cung kính kính thi lễ đối với Giang Lưu một cái:

- A Di Đà Phật, đa tạ sư huynh dạy bảo, khiến Đạo Tế hiểu ra rất nhiều.

Trước đó nghe nói sư huynh tại Kim Sơn Tự luận đạo cùng Lý Thuần Phong, lưu lại một bài Vô Tướng Kệ, khiến vạn người ca tụng, hôm nay lại có câu thiền ngữ này, sư huynh lý giải phật pháp, lệnh sư đệ ta khâm phục từ đáy lòng.

- Ừm, ngươi có thể minh bạch là được.

Lật qua lật lại thịt nướng trong tay, dáng dấp Giang Lưu cao thâm mạt trắc, khẽ vuốt cằm, kì thực trong lòng thì minh bạch, mình nói lời này bất quá cũng chỉ vì tìm lý do ăn thịt mà thôi.

- Uy, ngươi có muốn ăn hay thịt trâu không?

Nướng một lát, mắt thấy thịt trâu đã chín sáu bảy, Giang Lưu hướng về phía tiểu ma nữ ngồi cách mấy trượng hỏi.

- Không ăn!

Tiểu ma nữ lắc đầu, thần sắc kiên định đáp, không dám ăn đồ vật hắn nước.

Chẳng qua cái mũi hơi hơi run run vài cái, tiểu ma nữ âm thầm nuốt một ngụm nước bọt.

- Thật là thơm!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK