Tôi ngồi trên giường ôm đầu gối, nhìn chằm chằm bức màn bị gió thổi.
Dưới lầu, người một nhà bọn họ có lẽ đang ăn cơm vui vẻ với nhau.
Mẹ nói, không nên tin tôi.
Ba nói, tôi lớn rồi mà vẫn không hiểu chuyện.
Chị gái nói, mọi người đừng trách em gái, em gái chỉ là có tự trọng quá cao.
Anh trai nói, tôi sớm biết trong lòng cô xấu xa.
Tôi đã từng cho rằng, Lâm Ức Thần sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh tôi.
Lúc trước mẹ tôi tái giá, mang 2 chị em tôi đi gặp Lâm Ức Thần, tầm mắt của hắn dính chặt trên người tôi.
Trước kia, điều kiện của mẹ tôi không tốt, mà có cái gì tốt đều sẽ dành cho chị gái tôi.
Chị gái luôn được mẹ khen, còn tôi chỉ nhận được sự chỉ trích.
Sau khi Lâm Ức Thần xuất hiện, hắn cho tôi biết mùi vị được thiên vị là gì.
Hắn luôn mua đồ tốt cho tôi, tôi muốn ăn cái gì chỉ cần làm nũng hắn sẽ mua cho tôi.
Tôi vẫn nhớ giữa trời nắng nóng mùa hạ năm đó, hắn dựa vào cửa, nghiêng đầu hỏi tôi, có muốn đi xem phim không.
Lục Tiện cũng muốn đi cùng nhưng mà hắn không dẫn đi.
Hắn nói, Lục Tiện đã được mẹ yêu thương quá nhiều rồi.
Bất quá không sao hết, hắn sẽ yêu thương tôi.
Luôn chịu chỉ trích, luôn bị cho rằng tệ hại, thì đây là lần đầu tiên có người chiếu sáng cuộc đời tôi.
Là do trận lửa lớn đó đã cuốn đi hết tất cả.
Tôi vẫn nhớ vào ngày tang lễ của mẹ hắn, hắn đã túm cổ áo tôi, rất nhiều người bên cạnh kéo ra mà vẫn không được.
Hai tròng mắt hắn đỏ ngầu, chỉ hỏi tôi, tại sao người chet đi không phải là tôi.
Cũng là ngày đó tôi mới biết được.
Hắn thiên vị tôi là bố thí, giống quan tâm cho động vật thôi.
Hắn cùng những người khác giống nhau, cho rằng tôi không bằng chị gái.
Từ trước tới nay, hắn chưa từng đứng về phía tôi, mà hắn chỉ là cảm thấy tôi đáng thương.
Vì thế, chỉ cần có một hạt giống nhỏ mọc mầm hoài nghi tôi, hắn không chút do dự mà đẩy tôi xuống địa ngục, thậm chí còn muốn tôi chet đi.
09.
“Cậu biết em gái của cô ta không?”
“Nghe nói là ngoại phạm giet người”
“Đúng vậy, thật đáng sợ...”
Lục Tiện vừa tiến vào công ty của ba làm, những lời đồn đãi này liền truyền ra ngoài.
Tôi vào công ty gia đình, là do mẹ tôi yêu cầu, mà vị trí của tôi là cấp thấp.
Nhưng Lục Tiện vừa vào, đã trở thành cấp trên của tôi.
Lý do là, chị ta đã từng đi du học.
Tôi và Lục Tiện rất giống nhau, chuyện chúng tôi là song bào thai đã trở thành đề tài của cả công ty.
Sau đó, chuyện tôi là ngoại phạm giet người bắt đầu lan xa.
Rốt cuộc là do ai gây ra, tôi không cần đoán.
Cho nên khi về nhà, chuyện đầu tiên tôi làm đó là vào phòng bếp tìm Lục Tiện.
Chị ta và Lâm Ức Thần đang vui vẻ hòa thuận cùng nhau chuẩn bị đồ ăn, khi tôi tới cầm lấy con dao, Lâm Ức Thần theo bản năng mà bảo hộ chị ta ở đằng sau.
Tôi thấy động tác này, ngực đau một chút.
Mà Lục Tiện ở đằng sau, cười đắc ý với tôi.
“Tại sao chị lại truyền bá những tin tức đó trong công ty, để mọi người mắng chửi tôi?”
Tôi giơ con dao lên hỏi chị ta mà Lâm Ức Thần cau mày khó chịu nhìn tôi.
Chị ta lại trả lời rất tự nhiên.
“Em gái, em đang nói gì nha? Chị nghe không hiểu?”
“Tôi hỏi chị..”
“Em gái nói nữa thì, em cũng mang tội giet người mà?”
Chị ta đằng sau lưng Lâm Ức Thần bình tĩnh mà nói những lời này. Giống như muốn đem trái tim tôi đạp nát.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Này Những Phong Hoa Tuyết Nguyệt
2. Lỡ Nhịp Yêu Em
3. Đừng Cắn Em Mà
4. Nhật Ký Thầm Yêu Dải Ngân Hà
=====================================
Tôi thừa nhận, có một khắc vừa nghe như thế, rất muốn đem dao chem’ chị ta.
Chính là Lâm Ức Thần đi trước một bước, hắn nắm lấy cổ tay tôi, đem con dao cướp đi.
“Cô điên đủ chưa?”
Tôi điên đủ chưa?
Có nhiều khi, tôi rất hâm mộ những người trong bệnh viện tâm thần.
Có thể đắm chìm vào thế giới của riêng mình, không cần phải chứng mình những tai họa không phải mình làm.
Dao bị lấy đi, tôi bị đẩy ra ngoài.
Cửa đóng lại, mơ hồ có giọng nói của bọn họ.
Lâm Ức Thần nhẹ giọng hỏi chị gái tôi có bị dọa sợ không.