• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi thư ký trông thấy trợ lý Hàn như thường lệ quay về ra ra vào vào, mà tổng giám đốc Khương cũng chả nhắc tới chuyện tuyển người, cô không khỏi giơ ngón cái với trưởng phòng, gừng càng già càng cay nha!

Trưởng phòng cũng thở dài một tiếng, vị Hàn Dục này “tam tiến cung“(1) ra vào công ty như vậy cũng không ngừng trình diễn. Bất kể ai cũng có thể nhìn ra được tổng giám đốc Khương trẻ tuổi nhất định bị thua.

Theo cô thấy, Khương Vệ này chính là vị Lưu A Đẩu(2) kia, thủ đoạn kinh doanh bình thường, cho dù có giang sơn vạn dặm được ông bố gây dựng nên, thì sớm muộn cũng thua sạch. Mà Hàn Dục ngược lại là một nhân tài kinh doanh, nhưng tuyệt đối không phải hiền tướng phụ tá phía sau chủ nhân, tướng mạo thấy thế nào cũng cũng là một bạch nhãn lang (kẻ vô tình vô nghĩa, tâm địa ác độc), nuôi không được.

Cũng không biết tổng giám đốc Khương bị vị bạn học cũ này cho ăn bùa mê thuốc lú gì, bình thường cũng không có sao, thời điểm mấu chốt lại đi theo sau cầu người ta quay về.

Khụ, tương lai của công ty thật đáng lo mà.

Khương Vệ đương nhiên không biết cái nhìn của cấp dưới với cậu. Cậu bây giờ đang sứt đầu mẻ trán.

Điện thoại của Hàn Dục hai ngày nay rõ ràng tăng nhiều, có một hai lần cậu cố ý kề sát nghe, thế là nghe được đôi câu vài lời, thanh âm kia rõ ràng là của nữ. Sau đó thừa dịp Hàn Dục đi toilet, cậu lén mở điện thoại ra, lên lên xuống xuống trong số đã gọi có một cái gọi đến nhiều nhất, là một chữ “Lộ”.

Đệt, khẳng định là hoa khôi của lớp Lộ Dao kia.

Tổng giám đốc Khương oán hận bỏ di động xuống. Đối với hành vi lén xem di động người khác của mình, cậu ngược lại rất thản nhiên. Hàn Dục này còn nợ mình ngập đầu cơ mà, có tư cách gì mà quen bạn gái. Nghĩ đến cảnh Hàn Dục cùng Lộ Dao mặc lễ phục áo cưới đi vào nhà thờ, còn cầm tiền lương mình phát mở tiệc rượu, Khương Vệ liền hận đến nghiến răng.

Sắp tới giờ tan ca, Hàn Dục theo thường lệ nhận được điện thoại, Khương Vệ giả vờ kiểm tra tài liệu, đi vòng quanh cái bàn của Hàn Dục, không để yên.

Chờ Hàn Dục cúp điện thoại, Khương Vệ giống như lơ đãng nói: “Tan ca theo ta đến phòng tập thể thao đi, gần đây cũng không rèn luyện.”

“Không được, tan ca ta có việc, tự ngươi đi đi!”

Có việc? Việc gì? Bồi gái vui vậy sao? Tổng giám đốc Khương tái mặt.

“Cái đó… gần đây công ty muốn nhận thầu hạng mục lắp đặt thiết bị cho trung tâm thể dục xa hoa nhất, lần này chúng ta đi chủ yếu là để xem người khác lắp đặt bài trí thế nào, có một ít chi tiết nhỏ vẫn nên khảo sát thực tế trước thì tốt hơn.”

Lý do quang minh chính đại như vậy quả nhiên đứng được. Hàn Dục cau mày suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu, đồng thời cúi đầu nhắn tin, đại khái là các loại “Phải tăng ca cho nên không thể đến chỗ hẹn” đi.

Tâm tình tổng giám đốc Khương sảng khoái rất nhiều, lập tức duyên dáng trở lại văn phòng, sắp xếp lại ba lô thể thao của mình.

Tan ca, hai người đi thẳng đến trung tâm thể hình. Lúc ở trong phòng thay quần áo, con mắt Khương Vệ không ngừng lén ngắm Hàn Dục.

Vóc người thật tốt, cơ bắp rắn chắc, bộ quần áo thể dục bó sát người đến có hình có kiểu, xem ra ánh mắt mình không tệ, chọn quần áo cũng rất hợp với Hàn Dục.

Khương Vệ vẫn tận lực biến mình thành một nhân sĩ thành công, tuỳ tùng bên cạnh đương nhiên cũng phải không mất phẩm vị, mỗi lần mua quần áo luôn kìm lòng không đặng chọn vài món thay Hàn Dục. Lại nói tiếp, chính là người vóc dáng cao mặc gì cũng hợp, giống như một bộ quần áo, mặc trên người Hàn Dục thì có hình có kiểu, nhưng mặc trên người mình, lại giống như túi xịt. Không phải là kém có 10 cm thôi sao? Sao lại kém nhiều như vậy? Khương Vệ nản lòng nhìn cánh tay không có bao nhiêu thịt của mình, cũng không biết phải rèn luyện bao lâu mới có thể xuất hiện bắp thịt đây.

Đã là công việc, Hàn Dục ngược lại rất chăm chú xem xét bố cục thiết bị trong câu lạc bộ, cũng liên tục lấy di động chụp ảnh.

Khương Vệ cầm khăn mặt ướt đi tới trước máy tập ngực, chỉnh sức nặng xong liền bắt đầu chăm chú tập luyện. Không bao lâu, một huấn luyện viên thể hình ngực đeo thẻ tên đi tới trước mặt cậu, nhiệt tình giúp cậu điều chỉnh động tác sai, cũng hướng dẫn cậu phối hợp hô hấp như thế nào để tăng hiệu quả.

Luyện vài cái, Khương Vệ liền cảm thấy có chút không thích hợp, tay huấn luyện viên kia luôn thường chạm vào mông và phần rốn mình. Khương Vệ chau mày, nghiêm mặt nói: “Anh đi đi, tôi muốn tự mình tập.”

“Buổi tối có hứng đi uống chén rượu với tôi không? Đến nhà của tôi?” Huấn luyện viên kia đột nhiên thấp giọng nói.

Khương Vệ kinh ngạc nhìn gã một cái, huấn luyện viên câu lạc bộ này cũng quá nhiệt tình đi, cho dù muốn bắt chuyện cũng nên tìm gái đẹp chứ, mời người xa lạ như mình đến nhà làm gì?

Huấn luyện viên cũng coi như anh tuấn kia thấy Khương Vệ không lên tiếng, tưởng rằng cậu động lòng, lập tức thì thầm nói tiếp: “Vừa nãy ở phòng thay đồ, tôi thấy ánh mặt cậu nhìn người ta thay quần áo liền biết cậu là, thế nào? One night stand, có hứng thú không?”

Mắt Khương Vệ trừng lớn, rất nghiêm túc suy nghĩ xem ‘one night stand’ có ý tứ gì.

Mẹ ôi, coi thường mình dốt tiếng Anh đúng không?

Vị tổng giám đốc Khương này có thể không biết mình mặt tròn, mắt lại càng tròn hơn, bình thường khi bày ra bộ dáng ông chủ kiêu ngạo còn khá tốt, nhưng thời điểm phát ngốc, hai con mắt tròn long lanh kết hợp với hàng mi thật dài giống như đang quyến rũ người ta.

Tưởng rằng Khương Vệ ngầm đồng ý, huấn luyện viên có phần kiềm chế không được, đón lấy cơ hội dịch người, thò tay chạm vào cái đó của Khương Vệ.

Trong cuộc sống khi thật sự gặp phải biến thái, não bạn trẻ còn nhất thời điều chỉnh không kịp, còn đang phân tích ở đây cũng cần phải tập kéo duỗi?

Chờ cậu cuối cũng xác định được mình bị quấy rối tình dục, đang muốn nhảy dựng lên, một bàn tay to đột nhiên duỗi qua, giữ lấy bàn tay suồng sã của huấn luyện viên kia.

“Anh làm gì đấy?”

Hàn Dục không biết đã tới từ lúc nào, lạnh lùng hỏi. Huấn luyện viên nhất thời sượng mặt, vội vàng ngượng ngùng thu tay về, đùa chứ, vội vã xoay người rời đi.

“Ngươi chết hả? Để người ta sờ như vậy?” Quay người lại, Hàn Dục thoải mái nói với ông chủ mình.

Lúc này Khương Vệ mới tỉnh ra, cũng rất tức giận, nhưng dù sao một người đàn ông bị người đàn ông khác đùa giỡn cũng không phải chuyện hay ho gì, vội chuyển chủ đề hỏi: “One night stand là cái gì?”

Hàn Dục dùng vẻ mặt cổ quái nhìn Khương Vệ lại không nói lời nào, sau đó thấp giọng hỏi: “Là vừa nãy người kia nói với ngươi?”

(1) Xuất phát từ nhị tiến cung: lần đầu bị phán vào tù, đc thả ra, sau đó lại bị bắt vào tù, đợi thẩm lý và phán quyết, tam tiến cung là nhị tiến cung thêm lần nữa, ý là mọi người đã quá quen với việc Khương cục cưng đuổi Hàn Dục xong rồi lại gọi y quay về. Cảm ơn bạn A Tà đã chỉ cho mình 

(2) Lưu A Đẩu: Hán Hiếu Hoài Đế Lưu Thiện (tiếng Hoa giản thể: 刘禅 tiếng Hoa phồn thể: 劉禪; 207-271) tự Công Tự (公嗣) hay Thục Hậu Chủ, tên lúc nhỏ là A Đẩu, là vị hoàng đế thứ hai và là hoàng đế cuối cùng của Thục Hán. Lưu Thiện là con Lưu Bị và Cam phu nhân. Người Trung Quốc dùng tên A Đẩu để chỉ những đứa trẻ kém cỏi, hay dùng thay thế cho tính từ thiểu năng. Tham khảo thêm 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK