Lúc Diệp An 7 tuổi mới từ Mỹ trở về, rào cản ngôn ngữ khiến cô bé khó có thể hoà nhập được với các bạn cùng trang lứa. Đúng lúc đó cô gặp Triệu Lâm.
Đương nhiên việc cho hai đứa trẻ gặp nhau cũng đã được sắp xếp trước. Cả hai bên đều nghĩ rằng khi hai đứa trẻ lớn bỗng nhiên biết mình có một mối hôn nhân đã được định sẵn thì chắc chắn sẽ bị phản đối kịch liệt. Chi bằng cho chúng gặp nhau từ bây giờ để làm quen trước, có khi một trong hai thích đối phương thì hôn nhân này sẽ dễ dàng hơn nhiều. Chỉ cần một đứa có tình cảm thì chẳng mấy chốc sẽ lay động được đứa còn lại.
Tính toán của họ chắc chắn sẽ thuận buồm xuôi gió nếu không có sự xuất hiện của Diệp Hoa, và chuyện “mượn xác nhập hồn” của Cố Minh Tuyền. Điều này đâu ai biết trước được, có trách hãy trách số phận muốn đòi lại công đạo cho Diệp An chết oan uổng mà thôi.
Khi đó trong ấn tượng của Diệp An, Triệu Lâm cũng chỉ là một cậu bé khôi ngô mà thôi, còn rất nhiều các cậu bé khác cô gặp ở Mỹ còn đẹp trai hơn nhiều nha.
Nhưng đúng như những gì hai nhà mong muốn. Diệp An đã bắt đầu thích Triệu Lâm.
Nửa năm tiếp xúc dần dần Diệp An cảm thấy càng ngày càng quý mến bạn nhỏ họ Triệu, không chỉ cư xử vừa phải không quậy phá như các bạn khác, thỉnh thoảng giúp đỡ cô khỏi bị bắt nạt, mà Triệu Lâm còn tự xúc phát ra dị năng hệ Kim quý hiếm. Triệu gia nhận được kinh hỉ này vô cùng tự hào về đứa cháu đích tôn. Lão nhân gia của Diệp gia cũng vậy. May là ông đã cho cháu gái mình đính ước với một nhân tài, vậy cũng đảm bảo được phần nào tương lai cho cháu gái. Phải biết dù cháu gái được dự đoán không xúc phát được dị năng do tinh thần lực quá mỏng manh, nhưng bằng với thế lực của Diệp gia lại không đủ để lo cho Diệp An một đời không lo ai khinh khi sao. Hơn nữa hai người con trai của Diệp Vĩnh Thành đều xúc phát ra dị năng hệ Thuỷ và hệ Mộc khi mới 5 tuổi. Hai nhân tài trăm năm khó gặp đã đủ để làm bất cứ gia tộc nào e sợ.
Trong văn phòng Chủ tịch của Triệu thị. Một người đàn ông ngoài 40 đang giận giữ ném tập văn kiện về phía con trai của mình, chính là Triệu Lâm. Ông khống chế bàn tay run rẩy không ném cả cái bàn về phía hắn “ Triệu Lâm, tối qua cậu làm cái quái gì với Diệp An vậy hả???” Ông gầm lên đòi công đạo như thể người con thật sự của ông là Diệp An mà không phải là Triệu Lâm vậy. Nếu Diệp An mà nói câu nào không hay về Triệu Lâm trước mặt lão gia chủ thì với sự sủng ái của ông ta dành cho cháu gái mình các mối làm ăn giữa hai nhà chắc chắn sẽ hư không mà tiêu thất.
Triệu Lâm bình tĩnh nhặt văn kiện lên rồi nhẹ giọng trấn an “ Cha, con chỉ không chịu được bản mặt kiêu ngạo của cô ta mà thôi. Lúc nào cũng bám dính lấy con nên con chỉ cho cô ta chút bài học”
”Chút bài học??” Ông quát lên “ Chút bài học kiểu gì bỏ con gái người ta giữa đường trời mưa đi bộ về hả?? Cậu quá giỏi rồi”
Triệu Lâm vội lên tiếng “Cha. Người không biết đâu, do cô ta mà con bị mất mặt ở tiệc rượu nhà họ Quý. Cô ta lên cơn ghen vô cớ khi con vừa nói chuyện đôi câu với tứ tiểu thư Diệp Hoa. Để tránh những lần sau khỏi mất mặt như vậy nữa nên con chỉ giáo huấn cô ta một chút biết yên phận thôi”
”Nói đôi câu với Diệp Hoa sao?? Triệu Lâm, cậu đừng nghĩ ta không biết cậu có cảm tình với đứa con gái không biết xấu hổ đó mà bỏ qua Diệp An. Ta nói cho cậu biết nếu cậu không nhanh chóng đến Diệp gia xin lỗi Diệp An đừng trách ta tống cậu qua Mỹ đến lúc chuẩn bị cử hành hôn lễ với Diệp An mới được về.” Ông gằn từng tiếng một với cậu con trai Triệu Lâm như thể cô đã thật sự trở thành con dâu của Triệu gia rồi vậy, luôn luôn gây ra những sự tình như vậy sau này làm sao ông còn có mặt mũi mà gặp gia chủ Diệp gia. Sống hơn nửa đời người sao ông không biết đằng sau bản mặt hiền lành ôn nhu kia của Diệp Hoa là một kẻ đầy mưu mô tâm kế cơ chứ. Thà ông để Diệp An vào cửa ông còn thấy yên tâm hơn nhiều. Con bé thẳng tính, tâm tư đơn thuần lại một lòng một dạ thích con trai ông, nhất định sau này sẽ không bao giờ làm gì tổn hại đến nó và Triệu gia. Vậy mà thằng nhóc ngu xuẩn này lại đi thích con gái của tiểu tam âm độc. Về sau lỡ như khi Diệp Hoa có mục đích cao hơn mà không cần con trai ông nữa nó sẽ làm gì với Triệu Lâm đây. Càng nghĩ ông càng lo cho tương lai của Triệu Lâm và Triệu thị.
Triệu Lâm cười cười trấn an cha mình “Cha đừng lo. Từ trước đến nay con còn có những chuyện tuyệt tình hơn đối với Diệp An nhưng mà ngay hôm sau cô ta đã gọi điện ầm ỹ làm lành rồi.”
”Vậy sáng đến giờ Diệp An đã gọi điện cho ngươi chưa” Nhíu nhíu mày Triệu Hán vặn hỏi.
”Có thể hôm qua dính chút nước mưa nên cô ta bị cảm. Lát nữa con sẽ đến Diệp gia mua chút quà tặng Diệp An sẽ quên ngay mà làm lành với con thôi.”
Triệu Hán gật đầu rồi khoát khoát tay ý bảo ngươi đi nhanh nhanh đi như thể ông sợ nếu con trai mình đến chậm 1 giây thì cảm tình Diệp An dành cho Triệu Lâm sẽ giảm đi 1 bậc vậy.
Triệu Hán lo lắng đúng rồi đấy. Nhưng không phải cảm tình của Diệp An bị suy giảm, mà là cô đã không còn có chút ý tứ nào với con trai nhà họ Triệu rồi. Không chỉ vậy, những gì Triệu Lâm nợ Diệp An, cô sẽ đòi lại cả gốc lẫn lãi