- Chiếc xe thân yêu của chị đợi lâu hok? Giờ chúng ta đi đây chút ròi về nha? Chết điện mẹ! - tôi chợt nhớ.
- Alo! Mẹ à, con đi đây với bạn 1 tí nhá! - tôi nói.
- Ừ. Về sớm. - mẹ đáp.
- Vâng ạ! Moah moah, chụt chụt. - tôi hớn hở.
- Gớm quá đi cô nương ơi! - mẹ cười nói.
- Bái bai mẹ! - cúp máy.
< Tôi phóng xe cái vèo ra >
- Đi đâu? - tôi hỏi.
- Lên xe. - hắn đáp.
- Tôi có xe. - tôi nói.
- Nhanh lên. - hắn hối.
- Không! Thế xe tôi bỏ cho chó ăn à. - tôi kiên quyết.
- Bây giờ tự lên hay để tôi ẵm lên. - hắn dọa.
- Nhưng xe t...! Áaaaaa! - hắn leo xuống ẵm tôi ngồi lên chiếc mô tô phân khói lớn.
- Này làm gì thế? Thả tôi xuống! Xe của tôi.....pla pla pla! - tôi la lối.
- Không mất đâu mà sợ. - hắn nói ròi đội cái nón bảo hiểm màu trắng có hình đôi giày trên đó nữa í. ^^