Bấy giờ Bạch Ân mới biết, ra hai người đàn ông cũng đến với nhau được. Nhưng ‘đến với nhau’ trong đầu ông khác hẳn ‘đến với nhau’ trong đầu người khác. Lúc đó, ông với ly hôn với vợ cũ, cô nàng cùng một người đàn ông kém 8 tuổi đi California hưởng tuần trăng mật, để ông cô đơn thao thức.
Với suy nghĩ ‘thử một lần cho biết’, Bạch Ân lần đầu tiên quan hệ với đàn ông – một món hàng sa hoa được chọn lựa cẩn thận, người bạn giới thiệu nói người này được dạy dỗ, huấn luyện từ nhỏ, ngay cả ý nghĩ của bản thân cũng không có.
Bạch Ân không tin, sau khi rút khỏi thân thể người đó, ông nhìn ánh mắt của người nọ, nói chuyện hơn 10 phút, người nọ đến chớp mắt cũng không, chẳng khác gì rối gỗ.
Bạch Ân cảm thấy thực thất vọng.
Sau không biết ai để lộ tin, không ngừng có người nhét những cậu bé tươi ngon, đẹp đẽ cho ông. Ông bao dưỡng bừa một cậu chàng bên giám đốc Tống, tên Vinh thiếu. Còn chưa nếm ra vị gì, cậu chàng không chịu nổi cô đơn, chạy ra ngoài tìm người khác chơi. Bạch tiên sinh tởm tới độ, trong phòng tắm, thiếu chút nữa kỳ rách da mình.
Trừng phạt cậu nghệ sĩ đó xong, nhoáng một cái, ông đã ăn chay nhiều năm.
Đang lúc Bạch Ân định tìm bừa một ai đó, Trịnh Hòa xuất hiện.
Ông làm quen với cảm giác ôm một cơ thể ấm áp đi vào giấc ngủ rất nhanh chóng, cảm giác an tâm khi muốn tìm ai đó, chỉ cần đưa mắt là có thể thấy được.
Ông thấy, mình thực sự đã cô đơn quá lâu rồi.
Sự tồn tại nhỏ nhoi đó, cũng có thể dấy lên cảm động.