• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Ngụy Thế Quân chăm chú quan sát gương mặt của cô gái nằm dưới thân đã đỏ bừng lên vì nhiễm dục, miệng nhỏ không ngừng phát ra những tiếng kêu đầy ám muội.

Chết tiệt! Anh sắp không chịu nổi nữa rồi...
Liền ra tăng tốc độ tay, d*ch thủy cũng theo đó mà tiết ra nhiều hơn.

Anh rút ngón tay ra, tiếp đó lại tách đùi thon rồi một đường đẩy cái vật nam tính kia vào.
"Aaa."
Cô cong nửa thân trên trần trụi, miệng hé mở vì quá bất ngờ, hai tay ra sức siết chặt lấy ga giường nhăn nhúm.

Bên dưới cũng đau quá rồi, chẳng phải người ta nói lần thứ hai sẽ không đau nữa.

Sao cô lại thấy chẳng khác lần đầu là mấy? Mới chỉ cho vào thôi mà đã như vậy rồi, cô thật sự không dám nghĩ tới những tình huống tiếp theo! Thật sự không muốn cùng anh phát sinh loại chuyện đó chút nào, nhất là trong tình cảnh hiện tại!
"Đ...đừng...mà! Tôi không muốn!"_Sở Sinh Trang ra sức lắc lắc cái đầu nhỏ phản đối hành vi của người bên trên, cả người cũng căng cứng một mực kháng ** *** thể lạ đang nằm bên trong cơ thể
Người đàn ông kia trên trán xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng, đôi mày nhíu lại, hai hàm răng cắn chặt trông vô cùng khó chịu, giọng nói khàn đặc vang lên bên tai:
"Em đây là đang muốn kẹp chết chồng mình? Mau thả lỏng ra!"
Sở Sinh Trang vẫn như không nghe thấy mà làm hoàn toàn ngược lại.

Nếu cô nghe theo thì chẳng phải anh sẽ đạt được mục đích của mình sao? Tuy không nhìn thấy nhưng hoàn toàn có thể cảm nhận được, cái thứ thô to kia, nếu cô thả lỏng chắc chắn nó sẽ xé toạc cô ra mất.
"Ngoan nào! Nghe lời tôi thả lỏng ra, tôi chắc chắn sẽ không cho lại vào nữa."_Ngụy Thế Quân vuốt nhẹ tóc cô mà dụ dỗ
"Anh...nói thật chứ?"_Sở Sinh Trang nghi hoặc hỏi lại
"Đương nhiên rồi.


Nếu em cứ tiếp tục như vậy thì cả hai chúng ta đều phải chịu đau."
Cô tỉ mỉ quan sát nét mặt anh, rồi giơ ngón út lên trước mặt:
"Anh phải hứa là không cho vào nữa."
Nhìn dáng vẻ ngây ngô này của cô, anh có chút buồn cười.

Cô gái nhỏ này, lại có thể lôi chuyện trên giường ra mà móc ngoéo cho được.

Làm gì có tên đàn ông nào đã làm đến bước này rồi lại quyết định rút lui cơ chứ? Có ngốc nghếch đến mấy cũng đoán ra được là anh đang cố tình nói dối để dụ cô.

Vậy mà cô gái này lại đi tin lời anh nói, tự nhiên anh có chút không nỡ a.
"Được rồi, tôi đồng ý với em."_Ngụy Thế Quân đưa tay lên móc vào tay cô sau đó liền cúi xuống hôn lên khắp gương mặt nhỏ nhắn kia như để xoa dịu đi nỗi căng thẳng trong lòng cô gái nhỏ
Sau khi đã nhận được lời xác nhận từ người phía trên, cô mới từ từ thả lỏng bản thân.

Ngụy Thế Quân liền hít vào một hơi thật sâu, bàn tay to lớn bóp chặt lấy eo nhỏ giây sau thẳng một đường mà đâm vào sâu bên trong.
"Á!!! Anh...sao lại..."
Sở Sinh Trang bất ngờ hét lên trước hành động đột ngột đó.

Chẳng phải anh đã hứa là sẽ không cho vào nữa sao? Cái hành động vừa nãy là gì chứ? Cô là đã bị lừa rồi?
Người đàn ông vừa thực hiện hành vi dối trá đó lại không hề cảm thấy hối lỗi, ngược lại còn ngang nhiên phủ môi mình lên môi cô gái phía dưới, trực tiếp chặn lại những câu từ chửi bới chuẩn bị được phát ra.

Thân dưới cũng bắt đầu chuyển động đều đặn.

Mỗi một lần ra vào đều khiến đôi gò bồng nảy lên một cái, nơi riêng tư kia được lấp đầy xen lẫn cảm giác đau đớn lại có chút kích thích khiến cả người cô run rẩy liên hồi.

"Tôi đúng là có hứa sẽ không cho vào nữa, nhưng không phải đêm nay."_Ngụy Thế Quân dùng ánh mắt nguy hiểm nhìn cô gái dưới thân, môi mỏng khẽ cong lên một nụ cười đắc ý
"Anh...lừa người!"_Sở Sinh Trang lúc này cảm thấy mình thật ngốc, cô hiện tại rất muốn đập cho tên đàn ông kia một trận nhưng cơ thể lại chẳng có chút sức lực đành nằm im chịu trận
Trong căn phòng đóng kín rộng lớn, ngoài tiếng thở dốc của đàn ông thì chính là tiếng kêu nỉ non của phụ nữ, không khí hết sức ám muội khiến người ta phải đỏ mặt tía tai...
Nơi riêng tư yếu ớt bị ra vào quá nhiều lần mà sưng đỏ cả lên, cô nằm yên bất động, đôi mắt nhắm hờ vì quá mệt, chỉ cảm nhận được bản thân được bế lên nhưng lại không thể phản kháng.
Anh bế cô vào phòng tắm, xả nước vào bồn cho cả hai.

Dòng nước ấm áp bao trọn lấy cơ thể mảnh mai khiến cô cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều, bất ngờ lại cảm nhận được có bàn tay của ai đó đang chạm vào da thịt mình, từng ngón tay thon dài khỏe khoắn nhẹ nhàng xoa nắn giúp cô bớt đau nhức hơn.
"Ưm..."_Sở Sinh Trang không tự chủ được mà kêu lên đầy thoải mái
Người phía sau nghe được liền cong môi cười, ánh mắt cũng trở nên nham hiểm hơn:
"Thoải mái chứ? Lần sau chúng ta lại tiếp tục, xong việc tôi sẽ mát xa cho em."
Sở Sinh Trang lập tức mở to mắt, vội né người sang chỗ khác tránh khỏi bàn tay anh:
"Anh ăn nói lung tung! Còn có lần sau nữa sao?"
"Ngay bây giờ luôn cũng được, dù sao tôi vẫn cảm thấy chưa đủ."
Dứt lời, anh liền ôm lấy cô từ phía sau, môi lạnh đặt lên da thịt trắng mịn mà hôn dọc từ sau gáy xuống.

Cả hai lại bắt đầu một màn kịch liệt trong phòng tắm...
Kết thúc, cô vì bị hành đến thiếp đi.

Anh sau khi tắm rửa sạch sẽ cho cả hai liền bế cô trở lại giường, điều chỉnh nhiệt độ điều hòa trong phòng rồi kéo chăn đắp lên cho cô.

Ôm cô gái nhỏ trong lòng, ngắm nhìn gương mặt xinh đẹp đang say giấc, anh không kìm lòng được mà đặt lên trán cô một nụ hôn.
"Xin lỗi! Tối nay khiến em phải chịu khổ rồi.


Sau này anh sẽ bảo vệ em thật tốt, đây là lời hứa mà anh dành cả sinh mạng mình để đảm bảo!"
[...]
Sáng sớm hôm sau, trước cửa phòng khách sạn nơi hai người còn đang say giấc nồng đã có một nhóm người đập cửa uỳnh uỵch.

Nghe thấy tiếng động cô lập tức mở mắt dậy liền va phải gương mặt đẹp như tạc đang say giấc kế bên mình, tiếp đến là cảm giác da thịt chạm trực tiếp vào nhau mà không qua một lớp vải, ngay lập tức những kí ức của đêm qua dội về khiến cô không khỏi hoảng hốt, ánh mắt lại nhìn ra phía cửa lớn.
"Ngụy Thế Quân, cái tên khốn nạn! Mày có mở cửa ra không hả? Em gái tao mà có chuyện gì là mày không xong với tao đâu!"
Giọng nói từ bên ngoài truyền tới khiến mặt cô trắng bệch cả ra.

Không xong rồi! Là anh trai cô! Nếu anh trai mà biết chuyện xảy ra tối qua giữa hai người thì cô không biết phải giải thích ra làm sao nữa!
Sở Sinh Trang vội muốn ngồi dậy nhưng cơ thể lập tức truyền tới cảm giác đau nhói, đặc biệt là phần thân dưới.

Lúc này anh cũng đã thức giấc, nhìn sang thấy cô gái bên cạnh đang nhăn mặt vì đau trong lòng liền không giấu được xót xa.
"Để anh đưa em vào phòng làm vệ sinh cá nhân, bên trong anh đã cho người chuẩn bị quần áo cho em rồi.

Còn về anh trai em, em không cần phải lo đâu."
Nói xong anh liền bế cô lên, cô vội túm lấy chăn quấn quanh người mình, vẻ mặt bất mãn nhìn người đàn ông kia:
"Anh còn ra vẻ là người tử tế nữa? Tối qua là do anh cưỡng ép tôi..."
"Rồi là anh sai.

Anh xin lỗi mà!"
Sau khi đưa cô vào phòng làm vệ sinh cá nhân, anh cũng ra ngoài mặc quần áo trở lại rồi đi ra mở cửa phòng.
Thấy đã có người mở cửa, Sở Trác Tùng cũng thôi làm ồn, lập tức đẩy cửa xông vào.

Anh ta nhìn ngó khắp nơi rồi tức giận quay sang Ngụy Thế Quân hỏi:
"Em gái tao đâu? Mày làm gì con bé rồi?"

"Tối qua chẳng phải tôi đã gọi cho anh rồi sao? Cô ấy ngủ lại chỗ tôi, giờ đang trong phòng.

Anh cứ ngồi xuống, có gì chúng ta từ từ nói chuyện."_Ngụy Thế Quân ngồi trên sopha, tay bình thản rót trà
"Trác Tùng, ông cứ ngồi xuống đã.

Đây là thủ đô, lo gì không xử lí được cậu ta?"_Mặc Kiều Khâm lúc này mới lên tiếng
Sở Trác Tùng đành nghe theo.

Tối qua sau khi dẹp yên vụ cô bị rách trang phục dự tiệc thì cũng đã muộn, anh ta liền nhận được cuộc gọi từ Ngụy Thế Quân báo rằng em gái mình mệt nên đã đi ngủ trước rồi, còn kêu anh ta không được làm phiền giấc ngủ của cô, kèm theo đó là một bức ảnh cô đang vùi mình trong chăn ấm ngủ ngon lành.

Vậy nên sáng sớm nay, Sở Trác Tùng nhất quyết phải đến khách sạn tìm cái tên chết tiệt này.

Ngụy Thế Quân rót một tách trà đưa về phía anh vợ mình, còn người đàn ông đi cùng họ Mặc kia...coi như không nhìn thấy.

Mặc Kiều Khâm cũng nhìn ra được thái độ của anh, anh ta chỉ khẽ cười.
Lúc này Sở Sinh Trang cũng bước từ phòng tắm đi ra, cô cố gắng nở nụ cười tươi nhất có thể, dáng đi cũng phải nén đau sao cho tự nhiên nhất.

Cũng may tên đàn ông chết dẫm kia còn có chút tinh ý cho người chọn loại váy cao cổ, lúc soi gương trong phòng tắm cô quả thực phải giật mình khi nhìn thấy mấy dấu vết đỏ ửng khắp vùng cổ và trước ngực mình.
"Hai anh đến sớm vậy ạ?"
Vừa trông thấy cô đi lại Sở Trác Tùng lập tức đứng dậy, nhìn cô từ trên xuống kiểm tra xem có bị làm sao hay không? Sau đó mới lo lắng hỏi:
"Em không sao chứ? Tên đó có làm gì em không?"
"A...không có ạ."
Sở Sinh Trang có chút bối rối đáp lại câu hỏi của anh mình, lúc nhìn sang lại thấy tên thủ phạm tối qua đang nhìn mình cười cợt.

Thật là tức chết cô mà!.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK