• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Augustine? Không ngờ tới cậu sẽ vì chuyện này mà tới tìm tôi?" Eugene ngạc nhiên nhìn Thời Tranh qua màn hình: "Đây là lần đầu tiên cậu nói chuyện phiếm với tôi phải không? Có phải tôi nên mở một chai rượu ngon để kỷ niệm?"

Sau khi Eugene được Thời Tranh liên hệ, hắn vốn tưởng có chuyện gì quan trọng lắm, dù sao trước kia trừ khi là chuyện gì cực quan trọng không thì sẽ không nhận điện thoại của hắn, kết quả lại nghe đối phương hỏi về chuyện vị hôn phu Đào Tư Dịch kia, Eugene lập tức bất ngờ.

Chỉ là hắn cũng nhanh chóng biết được lý do, Đào Tư Dịch không phải là nhân vật gì có thể làm Thời Tranh kiếm được một số tiền lớn, có thể khiến đối phương tự mình tới hỏi hẳn là có liên quan tới người bên cạnh anh. Eugene không cảm thấy Thời Tranh coi trọng Thời Húc Trạch như vậy, vậy chỉ có thể liên quan tới Sở Ngọc.


Quả nhiên, trên màn hình ngoài Thời Tranh ra lại xuất hiện người có ngoại hình tương tự với vị hôn phu trên danh nghĩa kia của hắn.

"Xem ra sức mạnh tình yêu thật vĩ đại, ngay cả Augustine cậu cũng bị thuyết phục. " Eugene lập tức chế nhạo, hắn thật sự đi rót một ly rượu rồi nâng ly với Sở Ngọc, chào hỏi: "Chị dâu nhỏ, đã lâu không gặp."

Sở Ngọc: "..."

Tuy trước tới giờ Sở Ngọc chưa từng ngượng ngùng chuyện yêu đương, nhưng vẫn có chút xấu hổ trước xưng hô táo bạo không kiềm chế kia của Eugene, cậu chỉ cười gượng.

Thời Tranh ghét bỏ thái độ thân cận kia của Eugene đối với Sở Ngọc, nhưng hiện tại có việc cần hắn nên không đá mặt mũi của đối phương, tùy ý hắn trêu chọc vài câu mới mất kiên nhẫn nhướng mày: "Cậu không cách nào nói chuyện chính vậy tôi tắt đây."


Lúc này Eugene mới nhún vai: "Hiện tại cậu ta rất ra sức đóng vai vị hôn phu của tôi, rất đúng với điều tôi muốn. Chính xác thì điều anh muốn biết là gì, Augustine?"

Thời Tranh hỏi thẳng: "Chừng nào cậu giải quyết cậu ta, tới lúc đó có tính đuổi người về nước không?"

"Hử?" Eugene nghe vậy vô tội cười cười: "Nói thế nào Đào cũng là người giúp tôi, sao có thể nói là giải quyết được chứ? Đến lúc đó sẽ là chính cậu ta gây chuyện tới không thể che giấu được, chỉ có thể từ bỏ hôn ước này thôi. Tôi đương nhiên sẽ không cố ý đuổi cậu ta đi, chỉ là cậu ta chắc chắn không thể ở lại nước Q nữa. Đại khái cỡ một tháng nữa đi."

Dựa vào đính hôn với Đào Tư Dịch, Eugene đã chặn được những người gọi là người thân bạn bè  có ý đồ sắp xếp người liên hôn với hắn, lại có thể để Đào Tư Dịch đi ứng phó những tên có ý đồ không tốt muốn leo lên con thuyền lớn như gia tộc Albert.


Eugene ngoài mặt vô cùng yêu thương chiều chuộng Đào Tư Dịch và cho gã nhiều ngon ngọt, sau khi kéo đủ hận thù cho Đào Tư Dịch, Eugene bắt đầu dọn dẹp mấy người thân, cổ đông không an phận. Thật ra Đào Tư Dịch cũng là một trong số những người này tìm tới, nhưng sơ hở trên người quá nhiều, hơn nữa thân phận và tính cách gã rất dễ lợi dụng, Eugene liền thuận thế vờ như thật sự coi trọng gã, dưới sự trợ giúp thế lực sau lưng chèn ép những người khác, cuối cùng lại tới giải quyết bọn họ.

Bởi vì Đào Tư Dịch là người tham lam ích kỷ và tự cho mình là thông minh, Eugene rất dễ dàng kéo đối phương làm chuyện không tốt, để lại nhược điểm trong tay, tới lúc đó rất dễ dàng khiến Đào Tư Dịch mất đi chỗ đứng, hơn nữa còn có thể làm vị hôn phu là hắn toàn thân lui ra.
Hai ba tháng đã qua, chuyện Eugene cần làm đã không sai biệt lắm, cuối cùng là gỡ bài rồi để tên Đào Tư Dịch và những người sau lưng gã tự làm tự chịu.

Sở Ngọc thấy Eugene dáng vẻ như không liên quan tới tôi, không khỏi thầm nghĩ Đào Tư Dịch cũng xui xẻo, bông sen trắng tâm cơ kết quả gặp được người tim còn đen hơn. Chỉ là nếu không phải chính gã tâm tư không thuần một lòng muốn leo lên hào môn thì cũng không bị Eugene chơi như vậy. Nói tới cũng là tự mình làm bậy.

"Cậu ta sử dụng tên tuổi Albert dán không ít vàng lên bản thân, thiết kế thực tế tôi thấy... cũng miễn cưỡng." Eugene chướng mắt nói: "Trình độ còn không bằng một nhân viên ứng tuyển vào chức vị bình thường của RU." 

Tuy rằng trong tiểu thuyết có nói tới trình độ thiết kế của Đào Tư Dịch không bằng nam chính thụ Lê Cẩm, chỉ là Sở Ngọc vừa hỏi không ngờ Eugene trả lời càng thảm hơn giả thiết trong sách.
Sở Ngọc càng chắc chắn Đào Tư Dịch không đáng lo, còn nghĩ Thời Húc Trạch trong sách thật là mỡ heo che mắt, vậy đã có thể nhận định Đào Tư Dịch là thiên tài, chắc mắt kinh kia sợ là kính hiển vi đi.  

"Sao chị dâu nhỏ hỏi em chuyện này." Eugene tò mò hỏi: "Là bởi vì Đào, hay là chị dâu hứng thú với ngành này?"

Sở Ngọc còn chưa nói, Thời Tranh đã bất mãn lạnh giọng nói với hắn: "Chẳng lẽ RU cậu gần đây chưa nghe qua em ấy?"

Eugene sửng sốt, rất nhanh đã phản ứng lại, cười nói: "Cậu cũng không phải không biết tôi đã mặc kệ chuyện RU. Hóa ra chị dâu nhỏ là người trong nghề và trở nên nổi tiếng gần đây? Tôi biết  trễ quá, thật xin lỗi."

Tuy Thời Tranh không bao giờ nói khoa trương, nhưng Eugene thấy anh rất dễ đánh mất nguyên tắc từ khi anh gặp được Sở Ngọc, hơn nữa người mới như Sở Ngọc không thể nào có thể giành được sự chú ý từ RU. Đương nhiên, Thời Tranh đã nói như vậy, dựa trên nhiều năm hợp tác thì trước kia không chú ý, sau này Eugene cũng sẽ làm RU chú ý.
Nhưng sau khi Eugene đi tra xét lại bất ngờ biết được Thời Tranh không chút khoa trương, Sở Ngọc vậy mà khiến cho ban quản lý cấp cao RU chú ý tới.

Thật ra giải thưởng nhà thiết kế mới nổi của Trung Quốc không có chút cân nặng gì khi so với toàn thế giới, nhưng người trong ngành vẫn sẽ chú ý một chút. Thiết kế Sở Ngọc đã đoạt giải tuyệt tới mức có thể sánh ngang với thương hiệu cao cấp, thậm chí còn tốt hơn, những công ty này đương nhiên chú ý tới cậu, thậm chí còn gửi lời mời làm việc nữa. Đương nhiên RU cũng ở trong đó, ngay cả bộ phận quản lý cấp cao cũng xem qua thiết kế của Sở Ngọc.

Cũng chỉ có cổ đông thường mặc kệ mọi chuyện và không chú ý tin tức về thời trang mọi lúc như Eugene mới chưa nghe qua.

"Không ngờ tới chị dâu nhỏ là nhà thiết kế lợi hại như vậy." Sau khi thấy thiết kế của Sở Ngọc, Eugene càng khen ngợi nhiệt tình, thuận tiện đưa cành ôliu giúp RU: "Chị dâu nhỏ có muốn hợp tác với RU không? Không cần tới làm việc ở công ty, chỉ cần hợp tác thiết kế là được, tôi đảm bảo sẽ làm họ cho chị dâu đãi ngộ tốt nhất."
Có Thời Tranh ở đây, chắc chắn anh sẽ không cho Sở Ngọc tới công ty người khác làm việc, lời mời của RU trước đó đã bị từ chối. Chỉ là lấy trình độ thiết kế của Sở Ngọc thì dù hợp tác thiết kế cũng rất có triển vọng, thuận tiện có thể bán thể diện cho Thời Tranh, cớ sao lại không làm?

Sở Ngọc nghe vậy giật mình, hơi cong môi, Thời Tranh lại nhướng mày nói: "Hiện tại chúng tôi thật sự có chuyện muốn hợp tác với RU..."

"..." Rõ ràng là mình đề nghị hợp tác, nhưng sau nghe Thời Tranh nói tiếp theo hơi hơi giơ lên khóe môi, Thời Tranh còn lại là nhướng mày, nói: "Chúng ta hiện tại xác thật có chuyện tưởng cùng RU hợp tác......"

"......" Rõ ràng là mình đề xuất hợp tác, nhưng sao Thời Tranh lại nói thêm anh nữa, Eugene đột nhiên có dự cảm không tốt, cảnh giác hỏi: "Chuyện gì?" 
Thời Tranh: "Đài quốc gia Hoa Quốc làm một chương trình thời trang, tôi thấy RU có thể tới tài trợ."

"..." Eugene nhanh chóng hiểu ra: "Chị dâu nhỏ muốn tham gia? Cậu không muốn chị dâu bị người khác nói là đi cửa sau nên tìm người khác tới tài trợ?"

"Ừ." Thời Tranh bình tĩnh nói: "Tôi có thể trả mọi chi phí, cậu thấy hợp tác này sao?"

Eugene không còn dễ nói chuyện như trước mà lộ ra nụ cười nghiền ngẫm: "Hợp tác này... hình như tôi không được chỗ tốt gì thì phải?"

Sở Ngọc cố gắng thuyết phục: "Chương trình này chắc chắn sẽ hot, hơn nữa RU tài trợ chỉ cần cung cấp một ít sản phẩm, không tốn bao nhiêu tiền và lợi nhuận thu được cũng không ít."

Eugene lắc lắc đầu, cười nói: "Chị dâu nhỏ, tôi tin tưởng Augustine cũng như tin tưởng chị dâu, tôi tin chắc chương trình này sẽ hot, nhưng những người khác thì không chắc. Nếu muốn RU thông qua dự án này thì không chỉ dựa vào mình tôi, tuy tôi họ Albert nhưng cũng không phải là chuyện dễ dàng. Nhưng lợi nhuận sau này thu được cũng lại thuộc về các cổ đông, mà tôi chỉ có thể chiếm được một chút. Như vậy xem ra tôi thật không có lời, đúng không?"
Thấy Sở Ngọc tựa hồ bị lý do thoái thác của Eugene hù dọa, Thời Tranh lập tức nhíu mày ghét bỏ, nói: "Tài trợ tốn không bao nhiêu tiền có gì khó? Cậu cố ý lăn lộn sinh ý của gia tộc Albert chẳng lẽ ít à, bán thảm gì?"

Eugene: "...."

Eugene nghẹn lại, biết những chiêu thức của mình không có tác dụng với Thời Tranh, nếu muốn moi chỗ tốt từ đối phương ra thật sự khó tới muốn mạng. Nhưng sinh ý là sinh ý, khó thì Eugene cũng kiên quyết cò kè mặc cả với đối phương, một phần moi được cũng là một phần.

May mà lần này là đề cập tới Sở Ngọc, Thời Tranh cũng không ép sát từng bước như trước nữa, cuối cùng điều kiện đưa ra còn tốt.

Eugene để RU ra mặt tài trợ [Tín Đồ Thời Trang], nếu hiệu quả chương trình tốt vậy chỉ cần Sở Ngọc hợp tác với RU ra bộ sưu tập là được. Nếu không tốt, thì Thời Tranh sẽ bù trở lại những hạng mục khác cho Eugene.
"Đúng rồi, có phải các cậu không muốn tôi để cho vị hôn phu kia về nước?" Eugene cười nói khi nghĩ tới chuyện này: "Với tài năng của chị dâu nhỏ thì dù cậu ta có về nước cũng không cần lo lắng đúng chứ? Đương nhiên, nếu các cậu có yêu cầu thì tôi có thể giải quyết vấn đề này, giá có thể thương lượng."

Sở Ngọc nghe Eugene bâng quơ vừa lên tiếng yêu cầu  nếu các ngươi yêu cầu nói, ta có thể giải quyết vấn đề này, giá hảo thương lượng."

Sở Ngọc nghe Eugene nhẹ nhàng bâng quơ là "gϊếŧ người cướp của",  trong lòng nghĩ người này còn không giống người tốt hơn Thời Tranh, rốt cuộc họ hợp tác làm ăn gì vậy?

Sở Ngọc vừa nghĩ xa vừa cười nói: "Không cần, thật ra tôi rất chờ mong cậu ta trở về, như vậy mới có trò hay để xem."

"Hử? Trò hay gì?" Eugene trước nay thích xem náo nhiệt, e sợ thiên hạ không loạn mắt sáng lên: "Có phải có liên quan tới con trai ngốc kia của Augustine?"
Sở Ngọc: "..."

Tuy Eugene nói không sai, nhưng nói là con trai ngốc sao lại cảm thấy Thời Tranh cũng là người cha không thông minh...

"Nên nói đã nói xong, còn muốn biết gì nữa thì tự tra đi, tôi cúp đây." Quả nhiên Thời Tranh cắt ngang Eugene, kết thúc cuộc trò chuyện.

Thật ra không phải vì Eugene cười nhạo Thời Húc Trạch, thuận tiện lan tới Thời Tranh, mà là đối phương như muốn lôi kéo Sở Ngọc nói cả ngày vậy, anh không muốn hắn nhìn chằm chằm Sở Ngọc. 

Xong chuyện tài trợ, tổ chương trình [Tín Đồ Thời Trang] lại cực lực mời gọi một hồi, Sở Ngọc không kéo dài mà trực tiếp đồng ý.

Tuyên truyền của chương trình thuộc đài quốc gia tương đối điệu thấp, nhưng sau khi công bố Sở Ngọc tham gia, quả nhiên nhấc lên cơn lốc thảo luận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK