• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Không biết mang tâm trạng gì để ra ngoài, sau khi Nguyên soái Quý dẫn Việt An dạo vài vòng, lúc về mua một hơi tổng cộng hơn hai mươi con mèo bông, còn dựng một cái giường nhỏ bên cạnh giường anh, bỏ tất cả mèo bông – bao gồm con đặt trong phòng làm việc ngẫu nhiên vuốt vuốt – lên cái giường nhỏ kia.

Sau đó nói với Việt An đang mông lung: “Thú nhồi bông, mua cho em.”

Tai Việt An run một cái, khuôn mặt mèo tràn đầy ngạc nhiên nhìn Quý Tu Quân.

Anh có bệnh chăng?

Nguyên soái Quý không hiểu vì sao Việt An kinh ngạc.

“Thấy em rất thích.” Anh nói.

Hình ảnh mèo con ôm thú bông cọ đến cọ đi, vui vẻ đến mức tai cũng cụp xuống trong phòng làm việc vẫn còn rõ mồn một trước mắt.

“Mẻo~”

Việt An thu tầm mắt lại, nhảy lên cái giường nhỏ kia, chui vào trong đống thú bông.

Kết quả là sau khi ngủ dậy, Nguyên soái Quý phát hiện trên giường anh không chỉ có gối, chăn mền và mèo.

Còn có hơn hai mươi con mèo bông.

Việt An nằm nghiêng cuộn tròn ở cạnh eo anh, ôm một con thú bông, đuôi mèo và đuôi thú bông đều nghịch ngợm chui vào trong áo ngủ của Quý Tu Quân.

Nguyên soái Quý cử động nhẹ nhàng, cẩn thận ngồi dậy, liên tục chụp được mấy con thú bông lông mềm như nhung bị trượt xuống, sau đó đặt những cầu lông này bên cạnh Việt An, bước nhẹ đi vào phòng tắm.

Ngũ giác ở hình mèo của Việt An cực kỳ nhạy bén, gần đây trải qua huấn luyện và thích ứng xong, cảm giác đối với bên ngoài của hình người cũng dần dần tốt hơn.

Quý Tu Quân biết rõ lúc anh tỉnh dậy, chắc chắn Việt An cũng tỉnh theo, nhưng Việt An là loại “người” sau khi dậy sẽ híp mắt mấy phút mới tỉnh hẳn.

Cho nên trong mấy phút ngắn ngủi này Quý Tu Quân sẽ không làm phiền cậu.

Việt An duỗi bốn cái chân nhỏ, vươn chân ôm thú bông ở bên người, dùng sức cọ cọ lên bộ lông có xúc cảm giống y như mình, sau đó cậu xoay người, giậm cái chân bé bé ngắn ngắn đi vào phòng tắm.

Gần đây Quý Tu Quân càng ngày càng bận, thời gian làm “cá ướp muối” trước qua, công việc như núi phô thiên cái địa(*) đè xuống.

(*) Phô thiên cái địa: ùn ùn kéo tới.

Ngay cả rèn luyện theo thông lệ vào buổi sáng cũng không có thời gian mà trực tiếp đi luôn.

Ví dụ như hôm nay.

Lúc trước Quý Tu Quân nói dẫn cậu ra ngoài chơi, vẫn cố nhịn làm việc suốt đêm hết mấy ngày, mới dư ra nửa ngày hôm qua.

Việt An khuyên cũng khuyên không được nên xù lông lên bắt anh đi nghỉ, cuối cùng lại bị anh tùy ý sờ sờ đầu qua loa rồi cho qua.

Anh bận bịu thành cái dạng này, Việt An cũng không đề cập đến chủ đề muốn Quý Tu Quân đi ra ngoài với cậu.

—— Chỉ là một Sintes tinh thì tính là gì!

Sau này bọn họ có thể đi dạo cả vũ trụ luôn!

Đến lúc đó ở cùng một chỗ với Quý Tu Quân, trời đất bao la, đánh giặc xong có thể tìm đồ ăn ngon đặc sắc. Có thể là lên trời bắt cướp vũ trụ, lúc xuống hoang tinh tu sửa thì đi bắt vài sinh vật vũ trụ kì kì lạ lạ.

Đến lúc bắt được mấy con đó rồi, để cho Quý Tu Quân nướng lên ăn.

Thậm chí còn có thể nướng một con ném một con vô cùng xa xỉ, chẳng phải rất đắc ý sao.

Việt An quơ đuôi, vẫn tiễn Quý Tu Quân ra cửa như cũ.

Cũng may hiện tại Nguyên soái Quý không cần lo Việt An nhân lúc anh không ở nhà, lập tức bắt đầu đóng vai cá ướp muối.

Bởi vì Việt An đã nuôi được thói quen rèn luyện tốt, mỗi ngày đều vào trong xã hội ảo lăn mấy vòng.

Cục lông màu trắng ngồi xổm ở cửa, nhìn Quý Tu Quân được mấy Quân đoàn trưởng hộ tống cùng rời đi. Cậu tính điểm tích lũy chênh lệch của mình và người đứng cuối bảng xếp hạng tổng hợp trong xã hội ảo, quyết định hôm nay đánh ít vài trận, tiết kiệm thời gian tìm phu nhân Ali để chơi với bà.

Dù hiện tại Việt An được nối với danh nghĩa của vợ chồng Nguyên soái Kevin, nhưng số lần bọn họ gặp nhau cũng không tính là nhiều.

Việt An cảm thấy mình chiếm tiện nghi lớn như vậy, không nói tới làm tròn trách nhiệm của một đứa con trai, ít nhất cũng phải mang đến vài chuyện đáng để vui vẻ cho vị phu nhân mỹ lệ kia.

Việt An cũng không biết, phu nhân Ali cảm thấy cực kỳ vui vẻ vì sự tồn tại của cậu.

Dù sao hiện tại Việt An đã là một ngôi sao mới đang nổi được vạn dân chú ý.

Cha nuôi là Nguyên soái thứ nhất – Kevin, thầy giáo là Nguyên soái thứ hai – Quý Tu Quân đẹp trai, cơ giáp trong xã hội ảo là Ngân Nhận, mà thao tác cũng trôi chảy cảnh đẹp ý vui vô cùng, trên cơ bản là một tên trâu bò được tung hô, ván đã đóng thuyền.

Mấy ngày nay không chỉ Nguyên soái Kevin vui sướng muốn bay lên, ngay cả phu nhân Ali cũng bày vẻ mặt ung dung, ưu nhã, cao quý, có chút ôn nhu và kiêu ngạo.

Nhưng nếu Việt An có thể đến ở cùng họ nhiều hơn thì tốt rồi.

Hôm nay nhà phu nhân Ali có mấy vị phu nhân gia đình quân nhân đến làm khách, mỗi phu nhân ở đây đều là nhân vật một phương, tầm mắt rộng và cởi mở, đề tài trò chuyện khắp trời nam biển bắc, không có chút cẩn trọng và tẻ nhạt nào.

Việt An tới vào ngay lúc đó.

Ôm theo một cái hộp lớn.

Sau khi làm xong giấy chứng nhận, Nguyên soái Kevin lập tức cho Việt An quyền ra vào nhà ông nên lúc này Việt An trực tiếp mở cửa đi vào.

Mấy vị phu nhân trong phòng sững sờ, ngay cả phu nhân Ali cũng hơi giật mình.

Việt An cũng ngây người hai giây, ánh mắt đảo qua mấy người phụ nữ tư thái đầy ưu nhã và quý khí trong phòng khách, cuối cùng dừng lại trên người phu nhân Ali. Cậu lúng ta lúng túng hai giây, hơi bĩu môi một cái, hô một tiếng nhỏ như tiếng muỗi bay vo ve: “Mẹ.”

Giọng nói kia quá nhỏ, mấy người phụ nữ ngồi trong phòng khách đều không nghe được.

Việt An dừng một chút, nói lớn hơn: “M… Mẹ! Chào buổi chiều, các phu nhân!”

Sau đó dưới cái nhìn chăm chú của nhóm phụ nữ, một giây sau giọng nói lại nhỏ xuống, lẩm bẩm: “Con về rồi…”

Phu nhân Ali lần đầu được gọi là “mẹ” nên sững sờ mấy giây, sau đó một lúm đồng tiền mỹ lệ bỗng nở rộ trên khuôn mặt xinh đẹp kia.

Bà đứng dậy, lấy dép đi trong nhà đã chuẩn bị tốt từ trước ra khỏi tủ, đưa cho Việt An.

“Mang cái gì tới?” Bà ôn nhu hỏi.

Việt An đổi giày rồi đi vào, trả lời: “Dạ là một vài trò chơi nhỏ.”

Nói xong cậu lại nhỏ giọng bổ sung: “Địa Cầu cổ.”

Phu nhân Ali giật mình.

Mấy vị phu nhân khác cũng tò mò nhìn qua.

Việt An ôm đến một cái hộp rất lớn.

Trong hộp là mấy trò chơi Việt An bỏ ra cả buổi trưa, mua giấy và dụng cụ đóng dấu thực thể chậm rãi nghiên cứu ra.

Đại phú ông này(*), bài poker này(*), cờ máy bay này(*), Ma sói này(*), Tam quốc sát này(*), vân vân mây mây các loại cờ.

(*) Đại phú ông (Richman): là cờ tỷ phú bên mình đó, tương tự trò Monopoly, nói đơn giản là đổ xúc xắc, bạn vừa chơi cờ vừa đầu tư chứng khoán và bất động sản, tới cuối ai giàu nhất người đó thắng.

C519

C515

(*) Poker: mình hay gọi là bài Tây, 1 bộ gồm có 52 lá. Cái này thì 7749 loại chơi rồi mình khỏi nói nữa ha.

Ch514

(*) Cờ máy bay (Airplane chess – cờ đua máy bay): là một trò chơi của Trung Quốc, tương tự cờ Ludo của phương Tây, Pachisi của Ấn Độ và cờ cá ngựa của bên mình. Quân cờ của Airplane là hình máy bay, Ludo là hình người giản lược, Pachisi là các viên tròn (hình như thế), cờ cá ngựa là hình con ngựa. Bàn cờ không khác nhau lắm, cách chơi cũng tương tự nhau nên các bạn có thể search “cờ cá ngựa” để hiểu thêm, hoặc xịn xò hơn có thể search tên tiếng anh (tất nhiên, wiki tiếng anh).

C512

C511

(*) Ma sói (nhân lang sát): gần đây ở bên mình cũng thịnh hành Ma sói, nhưng có lẽ sẽ có bạn không biết. Ma sói là dạng thẻ bài (boardgame) chức năng, mỗi chức năng có 1 vai trò khác nhau và có vô vàn các loại chức năng nếu tính luôn bộ bài mở rộng và bộ bài event. Cơ bản là gồm 3 phe: người, sói và phe thứ ba (như Vampire), người giết hết sói thì phe người thắng, khi sói giết người xong mà số người còn lại bằng số sói còn lại thì sói thắng, còn mọi người chết hết còn mỗi phe thứ ba sống thì phe thứ ba thắng. Các bạn có thể search “Ma sói” để đọc thêm.

C515

C513

(*) Tam quốc sát: là một dạng boardgame (game thẻ bài), trò chơi như tên – lấy bối cảnh từ Tam Quốc Chí, luật chơi khá nhiều nhưng nó cũng khá dễ (theo lời admin page hướng dẫn), là dạng đấu thẻ bài.

C516

C517

Còn có một phần vẫn chưa làm xong, nhưng mà tạm thời lấy ra vài trò cũng đủ rồi.

Mấy trò cao cấp hơn Việt An cũng không nhớ rõ, đây đều là mấy trò chơi cậu chơi trên mạng trước kia, hiện tại vẫn còn nhớ rõ nguyên tắc và dạng thẻ bài, cho nên lần lượt vẽ ra, nguyên tắc cũng ghi ra bảng rõ ràng.

Tay của con người và khoa học kỹ thuật thuận tiện linh hoạt hơn nhiều so với vuốt mèo, bận rộn tới trưa đã làm xong năm – sáu trò chơi nên Việt An không thể không thừa nhận điều này.

“Đây là bài poker.”

Việt An lấy bài poker ra, chậm chạp phát âm chính xác tên của thứ mình cầm trên tay, đồng thời cũng đặt bảng ghi chép lên bàn, bên trong có ghi những cách chơi và nguyên tắc chơi của bài poker.

“Có rất nhiều cách chơi.”

Việt An nói xong, lại lấy ra trò Đại phú ông và Cờ máy bay, tiếp tục để nguyên tắc lên.

Mấy vị phu nhân rất có hảo cảm với thiếu niên hô phong hoán vũ vô cùng trâu bò trong xã hội ảo này, nghe cậu nói xong, tất cả đều nhao nhao sao chép lại một bản để xem.

Việt An bày tất cả trò chơi lên bàn.

Sau đó ngó ngó những vị nữ sĩ đang chăm chú đọc nguyên tắc, vừa đọc vừa lật những đạo cụ xem, cậu ôm lấy hộp công cụ và vật liệu, tìm cái góc nhỏ rồi tiếp tục dằn vặt.

Cờ nhảy(*) vẫn còn ba loại màu, cậu vẫn chưa làm xong đâu.

(*) Cờ nhảy: Là một trò chơi có thể chơi từ 2 đến 6 người trở lên, bàn cờ là hình sao 6 cánh, mỗi cánh tương đương cho một người chơi, đồng thời quân cờ cũng chia thành 6 màu. Bạn có thể chọn đại một đường trống trên bàn cờ để di chuyển, gặp quân nào đang chắn ngang đường thì ăn quân đó luôn, tới khi bàn cờ còn mỗi quân cờ của bạn thì bạn thắng.

C518

Để có thể làm ra những trò chơi này, Việt An cào muốn trọc đầu, thật vất vả mới nhớ được.

Cậu muốn mang đến những hồi ức tốt đẹp cho phu nhân Ali, nhưng cậu cũng không rõ đối với con người, hồi ức tốt đẹp là gì.

Đối với Việt An mà nói, thuở đầu được cô gái nhỏ loài người kia cứu, chính là một ký ức rất tốt đẹp.

Lúc vừa mở linh trí được lão tiền bối nhặt về, những năm tháng ở trong vùng đất của tộc, cũng là những ký ức vô cùng ấm áp.

Có thể gặp được Quý Tu Quân, mặc dù khởi đầu không tốt đẹp lắm, nhưng bây giờ khi nhớ đến, Việt An cũng cảm thấy cực kỳ vui vẻ.

Việt An cảm thấy vận may của mình rất tốt, cho tới bây giờ chưa gặp trúng kẻ xấu nào.

Điều này cũng làm cho Việt An cảm thấy rất tốt đẹp.

Nhưng đối với loài người mà nói, điều tốt đẹp có thể khắc sâu vào ký ức của bọn họ không phải những chuyện đơn giản như vậy.

Cho nên Việt An đành phải lùi lại làm việc khác, chọn những trò chơi giải trí mình còn nhớ rõ nhưng hiện tại không còn người nào chơi để dạy cho phu nhân Ali.

Không biết có tạo ký ức tốt đẹp hay không, nhưng những trò chơi này luôn có thể mang đến sự thoải mái và vui vẻ cho người chơi.

Cậu chiếm danh phận con trai nuôi của người ta, phải lấy lòng người ta một tí coi như là một trách nhiệm phải làm.

“Việt An, mau đến đây.” Phu nhân Ali bưng một dĩa điểm tâm nhỏ, vẫy vẫy tay với cậu.

Việt An thả những quân cờ tròn tròn trong tay xuống, hấp tấp chạy tới, tiếp nhận dĩa, thuận tiện đồng ý suy nghĩ muốn livestream trò chơi của phu nhân Ali.

—— Lần livestream trước đó, vì phòng hờ cách chơi mạt chược bị người khác trộm đi đăng ký bản quyền, phu nhân Ali còn cố ý dùng tên của Việt An mở một tài khoản độc quyền, nhét những trò chơi này vào mục di sản văn hóa phi vật thể Địa Cầu cổ và xin bản quyền.

Mở livestream đơn thuần là để tuyên truyền văn hóa giải trí của Địa Cầu cổ.

Bởi vì phu nhân Ali là đại sứ tuyên truyền văn hóa Địa Cầu cổ.

Các thẻ bài do Việt An làm đều siêu đáng yêu, chủ yếu là vì cậu ấn móng mèo ở sau mặt bài.

Phu nhân Ali livestream, khán giả đều nhao nhao bày tỏ hèn chi hôm nay không thấy đại lão đến đấu trường nhật thiên nhật địa(*), hóa ra là ở nhà với mẹ.

(*) Nhật thiên nhật địa (Nhật thiên nhật địa nhật không khí): một từ lóng mạng, có nghĩa là khí phách, ngang ngược, thô bạo. Nguồn gốc của câu này xuất phát từ việc chó Poodle có thể “động dục” bất cứ lúc nào, thậm chí có thể tự ịch ịch với không khí nên mới có câu trên (có thể hiểu là ịch trời ịch đất ịch luôn không khí), cư dân mạng sau khi thấy một đoạn video đã phải thốt lên thật bá khí (khí phách, ngang ngược, thô bạo).

Thực tế là Việt An cách hạng cuối bảng xếp hạng tổng hợp không còn xa.

Cậu giống như một miếng xốp khô hút được cả đại dương, lọt giữa đám quân giáo sinh cực kỳ ưu tú và được dạy dỗ chính quy, cậu điên cuồng hấp thu những tri thức mà bọn họ để lộ ra, lợi dụng bản năng của người khác rồi trộm được kỹ xảo, vũ trang cho chính mình chặt chẽ hơn, không để gió lùa vào.

Tốc độ học tập của cậu có thể nói là khủng bố, sự tiến bộ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, ngay cả người ngoài nghề cũng có thể nhìn ra vài tia môn đạo(*).

(*) Môn đạo: cách thức, lề lối, con đường.

Trực giác chiến đấu và thiên phú kinh người như vậy, chẳng trách truyền thông lại điên cuồng tán thưởng cậu là thiên tài, nói cậu sẽ trở thành Quý Tu Quân thứ hai của Đế quốc.

Kéo theo đám cao tài sinh trong top 10 bảng xếp hạng tổng hợp cũng điên cuồng, mỗi ngày đều chạy vào mạng xã hội ảo, cực kỳ lo lắng ngày nào đó vừa tỉnh ngủ đã thấy mình bị đá khỏi bảng xếp hạng tổng hợp.

Nhưng bọn họ uống máu gà(*) không có tác dụng gì.

(*) Uống máu gà = điên cuồng.

Việt An sống cực kỳ quy luật, sáng đi thăm phu nhân Ali, chiều lên xã hội ảo, tối phối hợp với thời gian của Quý Tu Quân cùng tiến hành huấn luyện thực tiễn hoặc là làm việc và nghỉ ngơi.

Một tháng sau, ID móng mèo kia vững vàng leo lên top đầu.

Truyền thông suốt ngày thổi phồng như điên.

Mỗi lần Nguyên soái Kevin xuất hiện trước mặt công chúng, nụ cười trên khuôn mặt kia như một đóa hoa nở rộ. Trong tấm ảnh được tuôn ra gần đây của phu nhân Ali, cũng có thể thấy bà như trở về thuở thiếu nữ một lần nữa, tinh thần phấn chấn và cảm giác thỏa mãn mãnh liệt của bà làm cho đám người trầm mê trong sắc đẹp suýt chết đuối.

Chắc là gặp được chuyện vui nên tinh thần thoải mái.

Mặt mày hai vợ chồng Nguyên soái Kevin đều hớn hở, phảng phất như trẻ lại sáu mươi tuổi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK