• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Mấy ngày gần đây trời trở lạnh, Thượng Kinh đã có tuyết rơi, khó có thể đi một mạch về phía nam.

Vì để nhanh chóng đến Ninh Châu, đoàn người Thẩm Đồng Phong đã phân tán và di chuyển nhanh nhất có thể đến Ninh Châu rồi đoàn tụ.

Trong đó Ngự Tam mang theo Thẩm Đồng Phong đi phía trước, hai người mới sáu bảy ngày đã đến Ninh Châu, đi thẳng đến Mộc phủ.

Ngay khi bọn họ tự cho là mình phải nhanh hơn Tần quốc công rất nhiều, dù sao Tần quốc công lớn tuổi hơn, sống an nhàn sung sướng, không có khả năng giống chạy đi như bọn họ, nhưng đi thẳng đến Mộc phủ, nhìn thấy cửa lớn đóng chặt, trước cửa có một loại cảm giác tiêu điều vẫn kinh hồn táng đảm.

Chẳng lẽ Tần quốc công đã thành công rồi sao?
Sắc mặt Thẩm Đồng Phong tái nhợt tiến lên gõ cửa, gõ mấy lần cũng không có người đáp lại.

Bọn họ không biết chính là Mộc Tình Tiêu đã ra khỏi thành từ mấy ngày trước, sau khi phu phụ Nhị phòng bị lưu đày, trong phủ lớn như vậy đã không còn ai có tâm tư đi quản, người hầu bên Nhị phòng tản đi tán loạn, thủ hạ của Mộc Tình Tiêu đại đa số nghỉ phép, bởi vì Tần Văn Sách cũng bị lưu đày, người Tần gia còn tới náo loạn qua, huynh muội Mộc Minh Trạch và Mộc Thi Lan không chịu nổi quấy nhiễu dứt khoát đóng cửa lớn.

Trong lòng Thẩm Đồng Phong càng thêm sốt ruột, trong cửa nhất thời không có động tĩnh gì, đành phải theo Ngự Tam trèo tường đi vào.

Trong phủ cũng vắng lặng yên tĩnh, chỉ có lẻ tẻ người hầu đang quét sân, người qua lại rất ít.

Hai người đi thẳng đến Thư Thấm Đường, nhưng trong viện yên tĩnh như không có người ở, trong lòng Thẩm Đồng Phong lạnh đi một nửa.

Ngự Tam huýt sáo vài tiếng, đây là một trong những ám hiệu giữa ảnh vệ bọn họ, nhưng cũng không có ai trả lời, trong lòng hắn không nghĩ giống Thẩm Đồng Phong, hắn tin tưởng thực lực Ngự Ảnh Ty, Tần quốc công không có khả năng nhanh hơn bọn họ, Mộc tiểu thư cũng không có khả năng dễ dàng xảy ra chuyện dưới sự bảo hộ của bọn Ngự Lục.

Cũng may trong viện cũng không phải không có người, có tiểu nha hoàn nghe thấy động tĩnh đi ra, thấy bọn họ nói: "Hai vị là người nào, tới tìm Đại tiểu thư sao?”

"Đúng, ta là cữu cữu của con bé, con bé hiện tại đang ở đâu?"
"Nô tỳ cũng không biết, mấy ngày trước đại tiểu thư đã ra khỏi thành, chỉ nói cho chúng nô tỳ biết trong vòng mười ngày sẽ trở về nhưng không nói đi đâu.

"
Thẩm Đồng Phong nghe vậy thở phào nhẹ nhõm, nếu là mấy ngày trước nàng ra khỏi thành, vậy thì không có khả năng liên quan đến Tần quốc công, hơn nữa ngay cả nha hoàn trong viện cũng không biết nàng đi đâu, cho dù Tần quốc công đến cũng phải phí công tìm.

Ngự Tam nói: "Ngự Ảnh Ty có kênh tin tức đặc thù, nếu Ngự Lục bọn họ lưu lại tin nhắn, có lẽ có thể biết bọn họ đi nơi nào, Các chủ có thể tụ họp với những người khác trước, ta đi rồi trở về.


"Vậy ngươi đi đi.

" Thẩm Đồng Phong nói.

Ngự Tam chỉ vài cái đã biến mất trong phủ, Thẩm Đồng Phong cùng thủ hạ ước định địa điểm gặp nhau tại một biệt viện ở Ninh Châu, trước khi đến đó, hắn hỏi thăm tiểu nha hoàn một chút về những chuyện đã xảy ra trong phủ, vì sao cửa lớn lại đóng chặt còn tiêu điều vắng vẻ như thế.

Tiểu nha hoàn là người bên Mộc Tình Tiêu, gần đây cũng biết Đại tiểu thư và Nhị phòng không hòa hợp cho nên khi nói đến chuyện Nhị phòng xảy ra không chút nhăn nhó, nói đến cuối cùng giọng điệu thậm chí có chút sảng khoái.

"Không nghĩ tới Thần vương điện hạ lại quản loại chuyện này, nếu không phải Thần vương điện hạ làm chủ, chuyện này không chừng sẽ bị Nhị gia âm thầm giấu đi, còn để cho Mạnh công tử vô tội ngồi tù, sau khi xảy ra chuyện, huynh muội Nhị phòng kia liên tiếp hai ngày tới tìm đại tiểu thư, lúc đầu còn nhục mạ Đại tiểu thư không để ý đến tình thân, về sau biết sự tình nghiêm trọng lại không biết xấu hổ cầu tình, rõ ràng việc này một là có Thần vương điện hạ làm chủ, hai là bọn họ quả thật phạm tội, cầu Đại tiểu thư có ích lợi gì? Đại tiểu thư không muốn bị làm phiền, lúc này mới trốn ra khỏi thành.


Tiểu nha hoàn một hơi nói một đống chuyện, Thẩm Đồng Phong nhất thời không kịp phản ứng, Thần vương rõ ràng đang ở Thượng Kinh, làm sao làm chủ ở Ninh Châu phán xét một vụ án? Mộc Nhị cư nhiên ỷ vào chức quan làm ra loại chuyện này, còn dùng năm vạn lượng bạc thu mua quan chủ khảo, ông dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ ra, năm vạn lượng bạc này từ đâu tới, thiếu chút nữa nhồi máu cơ tim.


Đứa cháu gái nhỏ của ông trước đây mới ngây thơ làm sao! Mộc Nhị gia cũng đủ vô liêm sỉ, lừa tiền của tiểu nha đầu đi làm loại chuyện này, bị báo ứng là đáng đời!
Sau khi đi ra khỏi Mộc phủ, Thẩm Đồng Phong đi trên đường cái, mới biết vụ án gian lận thi cử này ở Ninh Châu chấn động đến mức nào, đi đâu cũng có người nghị luận, đi ngang qua tửu lâu còn có người nói, nếu không phải chính sự quan trọng hơn ông cũng muốn đi vào nghe một chút.

Sau khi đến biệt viện đã có người chờ ở đó, trong mấy canh giờ liên tục có người đến, Thẩm Đồng Phong an bài người đi canh gác các cửa thành, một khi phát hiện người Tần quốc công vào thành lập tức trở về thông báo.

Không bao lâu sau Ngự Tam đã hỏi thăm trở về, đám người Ngự Lục quả nhiên lưu lại ám báo, nói bọn họ đi Ô Phụ sơn.

Thẩm Đồng Phong vừa nghe Ô Phụ Sơn đã biết Mộc Tình Tiêu đến Linh tuyền trang trên núi, thanh tịnh lại sạch sẽ, ông cũng yên lòng, nhưng lại bất tiện khi tự mình khởi hành đi tìm nàng.

Nàng trốn kỹ lắm, nếu hắn dẫn người tới, rất có thể sẽ dẫn người của Tần Quốc Công tới đó.

Thẩm Đồng Phong đang muốn chỉ định người đến Ô Phụ Sơn đưa tin tức, bảo Mộc Tình Tiêu cảnh giác thì Ngự Tam nói: "Các chủ yên tâm, ta đã để cho ám sử truyền tin tức này đi, đám người Ngự Lục sau khi biết được, sẽ cẩn thận ứng đối.


"Vậy là tốt rồi.

" Thẩm Đồng Phong hoàn toàn yên tâm, kế tiếp chỉ chờ người của Tần quốc công tới, trước khi bọn họ phát hiện Mộc Tình Tiêu, giải quyết hết bọn họ.

Ngày đó, các ảnh vệ ở Ô Phụ Sơn xa xôi nhận được tin tức, mấy người Ngự Lục tăng cường cảnh giác, đồng thời thông báo cho Mộc Tình Tiêu.

Linh Tuyền trang từ sau chuyện của Sở vương đã nói với bên ngoài sẽ tạm thời đóng cửa để tu sửa cải tiến vào mùa đông này, hơn nữa khách hàng của thôn trang này phần lớn là quý nhân hoặc phú thương, những người khác ít biết về, cho nên trốn ở chỗ này cực kỳ thanh tịnh.


Mộc Tình Tiêu nghe nói Tần quốc công dẫn người đến Ninh Châu có thể sẽ tìm tới nàng, dựa vào đó đoán được tình hình Thượng Kinh hẳn đã bước vào thời khắc tương đối mấu chốt, vả lại phái Liêu Vương là bên bị động, bằng không cũng sẽ không sốt ruột đến mức để cho người như Tần quốc công tự mình tới.

Hơn nữa chuyến đi này của Tần quốc công nhất định là lãng phí thời gian, mật báo chưa bao giờ ở trên tay nàng, chuyến đi rời khỏi kinh này của Tần quốc là để tạo điều kiện cho người khác bắt hắn mà thôi.

Ngự Tam không để cho ám sử nói rõ người phụ trách bắt Tând quốc công là cữu cữu Thẩm Đồng Phong của nàng, miễn cho nàng lo lắng lại xảy ra sai sót.

Sau hai ngày nữa, người của Tần quốc công cuối cùng cũng xuất hiện ở Ninh Châu.

Tần quốc công tiếp xúc không nhiều lắm với Thiên Phong các chủ, chỉ biết vị Các chủ này là người trong giang hồ, có tiền cũng có thế lực, gần đây nương nhờ Liêu Vương, có lẽ là biết được tin đồn gì muốn lăn lộn một lòng hầu vua.

Hắn không có để vị Các chủ này vào mắt, cho nên không muốn cùng đồng hành, chỉ nói gặp ở Ninh Châu, nhưng mà sau khi đến Ninh Châu, hắn hoàn toàn không quan tâm Thiên Phong các chủ đến chưa, lúc này dẫn người đến nha phủ, giải thích rõ nguyên nhân lập tức lấy tội danh vu hãm Liêu Vương dẫn người đi Mộc phủ lấy người.

Sau khi Thẩm Đồng Phong biết được tin Tần quốc công vào thành, kiểm tra lại thì phát hiện Tần quốc công đã vào nha phủ.

Ông không khỏi cảm khái Tần quốc công mặc dù một thanh xương già chạy chậm hai ngày, nhưng hành động mạnh mẽ dứt khoát, nếu không phải ông tới sớm hơn, biết trước toàn bộ sự tình, lại phái người theo dõi khắp Ninh Châu tùy thời nhìn chằm chằm, quả thực khó lòng phòng bị.

Một số lượng lớn quan binh xông vào Mộc phủ, khiến người trong phủ sợ tới mức kinh hoảng thất thố, lại phát hiện Mộc nhị gia và Mộc đại gia đều không có ở đây, sắc mặt cũng không đẹp hơn người trong phủ là bao.

Quan sai cho rằng Tần quốc công chỉ muốn tìm Đại tiểu thư của Mộc gia đại phòng, không nghĩ tới Mộc nhị gia cũng ở trong danh sách, lúc này mới nơm nớp lo sợ giải thích: "Quốc công gia, Mộc gia nhị gia mấy ngày trước bởi vì giúp cháu trai gian lận trong kỳ thi Hương, đã bị cách chức lưu đày! "
"Cái gì?!" Tần quốc công nhất thời không thể tin được, cũng không biết có nên tin sự trùng hợp thế này hay không, kỳ thi Hương đã qua hơn hai tháng, còn có vụ án hoang đường thái quá như thế xuất hiện.

Nhưng suy cho cùng, Mộc Nhị gia ở trong chuyện năm đó, hắn chỉ tiếp xúc qua mà thôi, không tính là người quan trọng, chủ yếu nhất vẫn là cô nhi của đại phòng, nghe nói là một tiểu thư.

Đây mới là người có khả năng tiếp xúc với phần mật báo nhất.

Nhưng mà bọn họ thật vất vả mới bắt được một tiểu nha hoàn ở trong sân đại phòng, nhưng họ không biết phải hỏi gì, tiểu nha hoàn run sợ giải thích nguyên nhân Mộc Tình Tiêu ra ngoài, loại người khôn khéo hơn nửa đời người như Tần quốc công, liếc mắt một cái có thể nhìn thấu tiểu nha hoàn này không nói dối, nhất thời cũng không còn cách nào khác.


Ông chỉ có thể hỏi: "Tiểu thư của các người có thể đi đâu?”
"Sản nghiệp của Đại tiểu thư ở khu vực này rất nhiều, thôn trang ngoài thành cũng rất nhiều, ngày thường tiểu thư thường xuyên đi ra ngoài, nhưng nô tỳ không phải người hầu cận cũng không biết Đại tiểu thư cụ thể đi đâu.

"
Mặc dù trả lời không ra gì, nhưng trong lòng Tần quốc công cũng có suy nghĩ, lập tức dẫn người trở về nha phủ, điều tra Mộc Tình Tiêu có những gì ở xung quanh Ninh Châu.

Nhưng mà sau khi hỏi thăm xung quanh, hầu như không tìm thấy gì, hoặc là không biết có thôn trang gì, hoặc là không biết có phải của Mộc Tình Tiêu hay không, cuối cùng họ liệt kê đại khái một số các địa điểm và cử người ra khỏi thành điều tra, đồng thời tiếp tục hỏi thăm.

Việc này cần càng nhiều nhân lực càng tốt, lúc này Tần quốc công mới nhớ tới người của Thiên Phong các, đặt pháo ra tín hiệu ở trạm dịch, ý đồ triệu tập bọn họ lại đây.

Thẩm Đồng Phong nhìn thấy pháo tín hiệu, nghĩ thầm nửa ngày, lão già này cuối cùng cũng nhớ tới bọn họ.

Ông nghe tai mắt nói Tần quốc công đi Mộc phủ một chuyến không thu hoạch được gì, lại trở về nha phủ, lúc này ông cũng tò mò kế hoạch của Tần quốc công là gì.

Sau khi Thẩm Đồng Phong dẫn một nhóm người đến trạm dịch hội hợp với Tần quốc công, Tần quốc công lập tức sử dụng người từ Thiên Phong các, phân công nhiệm vụ điều tra, hắn vì lúc này sốt ruột, mặc dù không để Thẩm Đồng Phong vào mắt, nhưng cũng không thừa hơi hoài nghi, dù sao cũng là người Liêu Vương phái tới hiệp trợ.

Thẩm Đồng Phong bởi vậy có thể nhìn thấy những địa điểm mà Tần quốc công liệt kê, phát hiện trong đó tạm thời không có Ô Phụ Sơn, nhất thời trong lòng yên tâm một chút, trên mặt để cho thủ hạ tích cực phối hợp.

Khi màn đêm buông xuống, những người tham gia điều tra đều lĩnh mệnh ra khỏi thành, phân tán tìm kiếm.

Nhưng mà người nghiêm túc tìm kiếm chỉ có quan sai nha phủ dưới tay Tần quốc công, sau khi người của Thiên Phong Các rời khỏi thành, mục tiêu của bọn họ đã đổi thành người của Tần quốc công.

------oOo------.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK