• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ôm nhau thật chặt nhưng trong lòng hai người đếu có tâm tư riêng, thật lâu cũng không ngủ được

“Gia Đường, tại sao cho đến bây giờ ngươi cũng không cho ta gặp người nhà ngươi ?” Dù sao cũng ngủ không được, định tìm một chút đề tài, cũng có thể giải được nghi vấn của nàng

Gia Đường nghĩ một lát, “Bởi vì không cần thiết, dù sao sống cũng chỉ có hai người chúng ta”

Lý do này mặc dù chưa ra hình dáng gì, nhưng cũng làm cho người ta tìm không ra cái gì tật bệnh, bạc hà cũng không hỏi nữa, chẳng qua là nhàn nhạt thở dài.

“Ngày mai vấn đề gì cũng được giải quyết, ta sẽ bố trí tiết mục của ngươi đặc biệt một chút” Thanh âm Gia Đường ôn nhu vang lên, cái gì mà gọi là hết thảy đều được giải quyết ? Hay là hắn biết rồi ? Hay là còn tính toán khác ?

“Ngươi… Ngươi cũng giải quyết?”

“Lần này ta đúng là không còn cách nào, là cha mẹ ta ra tay giúp ta” Nói xong hắn thở dài một hơi, “Nhiều năm như vậy, ta là lần đầu tiên tiếp nhận sự trợ giúp của bọn họ, nếu như không phải không còn cách nào …” Hắn không nói được nữa, nhưng Bạc Hà cũng không cảm thấy trong miệng hắn có tia oán trách nào, ngược lại có chút ấm áp, cùng hắn nói lời này nội dung rất không xứng đôi… Cái vấn đề này không có nghĩ bao lâu, cuối cùng nàng cũng có phản ứng, “Cái gì? Cha mẹ ngươi giúp… Trời ạ …” Bạc Hà hai tay nắm tóc, bộ dạng bất khả tư nghị, tâm tình đã quá mức rõ ràng, Gia Đường cũng bị sợ hết hồn.

Vội vàng đẩy nàng, “Ngươi làm sao vậy?”

Bạc Hà vỗ vỗ đầu, chuyện biến thành như vậy, vẫn là thẳng thắn đi, nếu không ngày mai bị phát hiện, hậu quả càng thêm nghiêm trọng

“Ta … Ta có một chuyện muốn nói với ngươi”

“Ta biết, cả đêm ngươi tâm thần không yên, cứ nói đi” Gia Đường lấy vẻ mặt thoải mái nhất nói với nàng

“Lúc chiều, ta không có về nhà mẹ … Thật ra là ta cùng Lê Mặc Thân ở một chỗ, hắn đáp ứng ta sẽ đem tất cả những tài trợ mà Đái Tình đánh mất trở về … Ta vốn là muốn đợi ngày mai ngươi kí xong sẽ nói hết, nhưng là… Ai biết ngươi đã… Ta…”

Gia Đường yên lặng nghe, không nói lời nào, nàng thế nhưng đi tìm Lê Mặc Thân.

“Gia Đường, ta không muốn bởi vì ta mà dài truyền hình chịu tổn thất lớn như vậy, làm cho ngươi khổ cực …”

Gia Đường vẫn là không nói lời nào, ôm Bạc Hà càng chặt , một lát sau mới nhẹ nhàng mở miệng, ” Ta đã nói không cần ngươi quan tâm tới đài truyền hình, chỉ cần làm tốt tiết mục của ngươi, tại sao ngươi lại nghĩ là Đái Tình làm tài trợ bỏ đi chứ ? Phụ thân Đái Tình tốt xấu cũng là cán bộ cao cấp, hắn quả thật có năng lực nhưng cũng không dám làm như vậy, mà mẫu thân nàng căn bản trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể làm nhưng chuyện này …” Thanh âm Gia Đường càng lúc càng nhỏ

Bac Hà tự nhiên tin tưởng lời nói của Gia Đường.

“Vậy phải làm thế nào. ? Ngày mai mấy người kia …” Bạc Hà biết chính mình đã làm sai, bây giờ chỉ muốn biết bước tiếp theo nên làm gì cho đúng

Gia Đường vuốt ve lưng Bạc Hà, biết trong lòng nàng không an tâm, mà nàng làm hết thảy những điều này hoàn toàn chỉ vì hắn, hắn hiểu. Mặc dù tìm Lê Mặc Thân làm cho hắn có chút tức giận nhưng cũng là vì hắn mà suy nghĩ, cho nên cũng là tâm bình khí hòa an ủi…

“Đừng sợ, không có chuyện gì, ngày mai bọn họ sẽ khôn tới, trong nhà ta đã liên lạc vài xí nghiệp tương đối lớn, ngày mai chúng ta sẽ có người tài trợ mới, hơn nữa lại tốt hơn nhiều …”

Nghe hắn nói như vậy, Bạc Hà mới yên tâm một chút, sau đó lại có chuyện trọng yếu hơn muốn nói , “Còn có chuyện…”

“Nói đi.” Nha đầu ngu ngốc này, ngay cả nói chuyện cũng do dự như vậy, chắc hẳn là đang rất sợ …

“Điều kiện mà Lê MẶc Thân bảo ta làm là cùng hắn tham gia tiệc tối, khuya hôm nay ta đi , nhưng là có rất nhiều ký giả ở đó … Ta sợ … Bọn họ viết bậy “

Gia Đường nhíu mày lại một cách đáng sợ, cũng may bây giờ là đêm khuya, hơn nữa tắt đèn, bạc hà nhìn không thấy, nếu không nhất định sẽ bị làm cho sợ hãi. Gia Đường không phải giận Bạc Hà mà là không nghĩ tới Lê Mặc Thân sẽ ra chiêu này. Hắn tin tưởng cách đối nhân xử thế của Bạc Hà, nhưng hắn không tin Lê Mặc Thân, huống chi Lê Mặc Thân đã công khai tuyên chiến. Chuyện hôm nay của Bạc Hà cũng chỉ mới là khởi bước. Nếu như tạo ra một cuộc tình tay ba, vậy con đường tương lai của Bạc Hà sẽ càng khó khăn hơn. Lê Mặc Thân, đây là cách yêu của hắn đối với Bạc Hà sao ? Gia Đường không khỏi tức giận

“Thật xin lỗi, ta cũng không biết chuyện sẽ thành như vậy, ta chỉ là muốn giúp ngươi…” Thanh âm Bạc Hà lộ vẻ e sợ, nàng cảm thấy thân thể Gia Đường trở nên cứng ngắc, mặc dù ý của nàng là muốn tốt cho Gia Đường nhưng trên thực tế, mọi chuyện lại trở nên khó khăn hơn

Gia Đường cố gắng làm cho chính mình bình tĩnh lại, điều chỉnh lại hô hấp một chút, ôn nhu nói với Bạc Hà, “Không sao, ta để giải quyết, chẳng qua là…”

Nàng vội vàng nói tiếp, ” Ngươi nói đi, cái gì ta cũng đáp ứng ngươi”

“Sau này không được tìm hắn, cho dù có phát sinh chuyện gì, ta cũng sẽ giải quyết, ngươi đừng làm cho ta lo lắng nữa được không ?”

Bạc hà dùng sức gật đầu, nàng biết mình thật rất vô dụng.

Gia Đường cảm nhận được sự mất mát cùng bất an của Bạc Hà, ôn nhu nói, “Ngoan! Ta không phải là trách ngươi, ta chỉ là sợ ngươi bị người khác cướp đi, biết không?”

Bọn họ ôm nhau không nói gì nữa, một đêm không ngủ nhanh chóng trôi qua, khi hai người còn đang vật lộn với suy nghĩ thì mặt trời đã bắt đầu ló dậy

Ăn ý nhìn về phía đối phương, sau đó cùng cười một tiếng, Gia Đường vuốt chóp mũi của Bạc Hà, “Gấu mèo”

“Cái gì?”

“Ngươi nhìn hốc mắt của ngươi đi, không phải gấu mèo thì là cái gì ?”

“Chán … Ta rời giường trang điểm lại một chút, ngươi ngủ thêm một lát đi”

“Tại sao ?”

“Ngươi không phải nói muốn dẫn ta đi gặp người nhà ngươi sao ? Hình tượng này làm sao mà đi a ? Bọn họ sẽ không có ấn tượng tốt với ta a …”

Vừa đứng dậy nàng đã bị Gia Đường kéo về, “Không có chuyện gì, một lần có quan hệ gì, sau này ngươi thấy cuộc sống của bọn hắn còn khá, bây giờ còn sớm, cùng nhau ngủ một chút” Nói xong hắn ôm Bạc Hà vào ngực, nhắm mắt lại, ngủ …

Nàng không dám có động tác gì, sợ làm đánh thức Gia Đường. Thử nghĩ tới ngày hôm qua xem, nếu là người khác thì có chịu hiểu cho nàng không ? Nếu không thì nàng nên làm cái gì bây giờ ? Nàng sợ giới truyền thông sẽ viết bậy, lúc trước thì không sợ nhưng sự nghiệp hôm nay của nàng thì làm thế nào ? Chỉ với phương diện cha mẹ của Gia Đường cũng đủ làm cho nàng lo lắng … Chỉ mong bọn họ giống như Gia Đường, có thể dễ dàng chung sống, đây là hy vọng duy nhất giờ đây của nàng

Từng giây từng phút trôi qua, tiếng gõ cửa vang lên, Gia Đường chậm rãi mở mắt ra, đáp một tiếng sau, vẻ mặt mỏi mệt đứng dậy, “Chúng ta đi đăng ký trước thì thế nào ?”

“Đài truyền hình thì sao ? Không phải hôm nay có rất nhiều tài trợ đến hay sao ?”

Gia Đường vỗ đầu nàng, “Tham tiền, chẳng lẽ đài truyền hình quan trọng hơn chuyện chúng ta đăng kí sao ? Quên rồi à ? Không nhớ còn có Giơ Cao Vũ sao ?”

Bạc hà lúc này mới yên tâm, có Giơ Cao Vũ, không thành vấn đề !

“Vậy còn chuyện cùng ba mẹ ngươi gặp mặt ? Ta nên chuân bị lễ vật gì ?”

“Ngươi sao thế ? Chẳng phải ta nói là đi đăng kí trước hay sao ? Cha mẹ ta buổi trưa hay buổi tối thăm cũng được a”

Cuối cùng không có vấn đề, nàng nhanh chóng sửa soạn nhưng trong lòng lại loạn lên lập tức lại có thể đi đăng kí , nhưng nàng nhưng một chút lần trước nghe đến tin tức kia lúc vui sướng cũng không có, cảm giác, cảm thấy vẫn là chẳng phải kiên định.

Hết thảy mọi chuyện cũng đã chuẩn bị xong, Gia Đường tìm kiếm thứ gì, vẻ mặt nghiêm trọng

Tiết a di bưng đồ ăn sáng lên bàn chỉ nghe thấy Gia Đường nói một câu, “Tiết a di, ngươi có thấy hộ khẩu của Bạc Hà không ?”

Không nghĩ tới Gia Đường gọi nàng, tay nàng run lên, bát cháo suýt nữa rớt xuống đấy, hoàn hảo nàng phản ứng nhanh, vội vàng lắc đầu, “Không có!”

Bạc Hà bắt đầu buồn bực, nàng là đã đắc tội với tổ tiên sao ? Hộ khẩu tại sao lại tìm không thấy ? Vốn là bất an nay lại trở thành mất mát, nước mắt suýt nữa rơi xuống . Thật ra không phải vì nàng yếu ớt mà hai ngày nay xảy ra quá nhiều chuyện, làm cho nàng thật không biết có thể chống đỡ được nữa hay không …

Gia Đường hồi tưởng lại, vừa mới cầm lên, chẳng lẽ là hắn nhớ lầm ? Vừa nhìn thấy nước mắt mất mát của Bạc Hà, vội vàng dừng lại tìm kiếm, đi tới trước mặt nàng, lau nước mắt của nàng, khoé miệng cố gắng nở nụ cười, ” Có lẽ là ta đã quên đâu đó, đừng nóng vội”

An ủi xong xuôi, hai người họ quyết định đi vào đài truyền hình trước, buổi trưa mới đi thăm cha mẹ, mà chuyện đăng kí bất đắc dĩ lại bị kéo dài

Buổi trưa, trong một quán ăn xa hoa, một đôi nam nữ trung niên quý tộc ngồi đợi vào bên trong phòng khách. Gia Đường nhanh chóng lôi kéo Bạc Hà vào bên trong, nơi này chính là chỗ đế Tống gia hắn tiếp khách hoặc cử hành yến hội. Gia Đường cũng đã lâu chưa tới, lần này trở về cảm thấy có rất nhiều chỗ khác, so với lúc trước lại càng khí phái, hắn chắc rằng phụ thân đã sửa sang lại nơi này

“Cha mẹ, chúng ta tới rồi” Đối với Gia Đường mà nói, ngày này chỉ là hy vọng xa vời nên khi có thể, hắn cảm thấy thật hưng phấn

Mụ mụ nhanh chóng nghênh đón, ba ba cũng đứng dậy, rất ôn hòa mỉm cười, bạc hà rất lễ phép chào hỏi, nàng phát hiện cha mẹ Gia Đường không chỉ có khí chất cao quý, hơn nữa lại trẻ hơn tuổi rất nhiều. Nàng không khỏi nhớ tới cha mẹ của nàng, cảm thấy bọn họ đã quá mệt mỏi

Một bữa cơm hoà hợp, Bạc Hà cũng được mẫu thân của Gia Đường thích, bà còn không ngừng oán trách Gia Đường không chịu đem Bạc Hà về nhà sớm. Vẻ mặt Gia Đường lộ vẻ bất đắc dĩ, khi nào thì hắn không muốn a ? Nhưng mà nhìn tình cảnh này hắn cũng cảm thấy thật thoả mãn

Lúc này, ba ba theo thói quen mở ti vi lên, phụ đề hấp dẫn ánh mắt của ông, ” Buổi lễ vào ngày hôm qua của chủ tịch tân nhiệm của Lê Hoa xí nghiệp …” Ông lập tức ngưng lại, hôm qua còn chưa đi, bây giờ xem ti vi một chút cũng không tồi

Tâm Bạc Hà đột nhiên bị thu lại, ánh mắt sợ hãi nhìn về phía Gia Đường. Hắn cũng nhớ tới chuyện Bạc Hà nói đêm qua, vội vàng muốn lấy điều khiển đổi đài nhưng cũng không còn kịp nữa … Một hình ảnh lớn xuất hiện, Lê Mặc Thân tay vòng qua eo một nữ nhân, ánh mắt nhu tình nhìn về phía đối phương, một hình ảnh rất hoàn mỹ nhưng nữ nhân kế bên lại làm cho sắc mặt cha mẹ Gia Đường xanh mét, căm tức nhìn qua đứa con cùng Bạc Hà

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK