“Ta hiểu, ta sẽ để cho Lucky đi theo ngài, ma thú thế giới mới là nơi nó phát triển, cũng là để nó có thể sống sót trong hạo kiếp này. Nhưng ta có một thắc mắc, tại sao cứ vài năm ma thú lại tấn công pháo đài Bridge đâu này, với tư cách là thành chủ của pháo đài, ta không hi vọng lãnh địa của mình cứ bị tấn công như vậy”.
Kể từ khi pháo đài Bridge được dựng nên như một tòa thành quan của đế quốc thì cũng từ đó cứ hai ba năm lại có một đợt ma thú công thành, trải qua hàng trăm năm hầu như mỗi người dân trong pháo đài Bridge trở nên quen thuộc với tình cảnh này. Theo dòng lịch sử ma thú đã tấn công Bridge không dưới trăm lần, tổn thất của ma thú lên đến ngàn vạn chỉ, nhân loại cũng chết hàng trăm vạn dân, binh. Có mười bảy lần ma thú công phá được Bridge thì toàn bộ nhân loại trong pháo đài đều bị diệt sát, cho đến khi ba đại gia tộc lính đánh thuê đứng lên giành lấy quyền kiểm soát pháo đài thì tình hình mới ổn thỏa phần nào. Thời thế sắp loạn lạc, tuy nói lần này nhân loại đã chiến thắng nhưng Franz không muốn sau này khi hắn đem quân chinh chiến thì ở hậu phương lại bị đám ma thú cao hứng đâm một dao.
Nghe đến nghi vấn của Franz Ben chỉ bật cười nói.
“Ngươi cũng phải biết rằng ma thú bọn ta lãnh thổ không rộng như nhân loại các ngươi, nhưng số lượng ma thú lại đông hơn rất nhiều. Sức sinh sản của ma thú đặc biệt là các loại ma thú cấp thấp tăng trưởng rất nhanh gây nên áp lực trong các lãnh địa ma thú, đám thú vương không có biện pháp đánh đem chúng xua đến lãnh địa của nhân loại các ngươi thôi, cũng là muốn nói cho nhân loại các ngươi ma thú không dễ chọc đi”.
Ặc, thì ra pháo đài Bridge là để bọn hắn giảm áp lực dân số đó hả. Franz trừng mắt, không ngờ đám ma thú này mà cũng quan tâm đến bùng nổ dân số cơ đấy. Ở kiếp trước ở mỗi quốc gia bùng nổ dân số luôn mang đến rất nhiều vấn đề, đặc biệt là thất nghiệp, lương thực, nơi ở,… các quốc gia một mặt luôn đưa ra các chính sách kế hoạch hóa gia đình, một mặt lại xuất khẩu nguồn lao động…Khoan đã. Trong đầu Franz bỗng nghĩ ra một ý tưởng, hắn quay sang nhìn Ben với nụ cười hèn mọn làm vị ma thú cấp tám bỗng chốc nổi da gà đi.
------------------------------Phân cách--------------------------
Đã qua ba tháng kể từ ngày ma thú công thành, chiến thắng của nhân loại trước ma thú tại pháo đài Bridge vang dội cả đế quốc, thậm chí người ta còn nói trong quân đoàn ma thú có xuất hiện cả ma thú cấp tám đã hóa hình nhưng vẫn bị tuổi trẻ thành chủ Franz Bonapate đánh bại, điều đó làm trong lòng mỗi người đều đinh ninh một đời tuổi trẻ của gia tộc chiến thần lại xuất hiện thủ hộ cho đế quốc vĩnh tồn, trong tiềm thức của mọi người luôn cho rằng gia tộc Bonaparte còn thì Ala đế quốc vẫn còn, không một thế lực nào có thể xâm phạm được đến Ala.
Trong trận chiến này ma thú bị tử thương lên đến gần hai mươi vạn, chủ yếu là các loại ma thú từ cấp năm trở xuống, về phần nhân loại có hơn hai vạn lính đánh thuê bị chết, gần hai vạn binh lính của sư đoàn Tia Chớp tử thương, nhưng bù lại chiến lợi phẩm từ chiến tranh lại mang đến cho Bridge một nguồn tài phú khổng lồ, bản thân Franz lại được nhân dân đế quốc đặt cho danh hào Hổ Vương.
Trải qua ba tháng khôi phục, pháo đài Bridge nhanh chóng trở về sự phồn hoa như trước, chỉ có tường thành đỏ sậm màu máu chưa phai là chứng minh nơi đây đã từng xảy ra một trận chiến tử thương hàng vạn người. Theo lời của thành chủ Bonaparte nói : “Những vết máu này là vinh quang của Bridge, là máu xương của những người anh hùng đã ngã xuống vì dân chúng trong Bridge, chính vì vậy chúng ta không được xóa nó đi, phải để con cháu đời sau nhìn đấy mà tưởng nhớ”.
Cách pháo đài Bridge mười dặm, một đội kỵ binh thuần một sắc giáp, mã màu trắng, tay cầm kỵ sĩ thương, phía trước phất phới tinh kỳ rõ ràng là một chiếc thập tự màu đỏ trên nền trắng, đây chính là một đoàn Trừng giới kỵ sĩ đến từ giáo đình. Dẫn đầu đại đội kỵ sĩ là một thanh niên tầm hai mươi bốn tuổi, toàn thân trọng giáp màu trắng bạc lấp lánh khác hẳn với những ỵ sĩ xung quanh, hai bên vai là hai quả cầu vai màu vàng in rõ năm ngôi sao đỏ màu máu, đây chính là tiêu chí của một vị Thánh kỵ sĩ ở giáo đình.
Trong giới kỵ sĩ giáo đình cấp bậc được phân chia rất rõ ràng, đứng đầu là đoàn trưởng của Thánh kỵ sĩ trưởng cầu vai là một khỏa thập tự màu vàng, sau đó là Thánh kỵ sĩ với bốn khỏa tinh màu đỏ, tiếp đến là đoàn trưởng Trừng giới kỵ sĩ đoàn, phó đoàn trưởng và Trừng giới kỵ sĩ với từng khỏa tinh giảm dần.
“Thánh kỵ sĩ đại nhân, phía trước đang có một tiểu đội kỵ sĩ đang tiến lại gần”.
Một Trừng giới kỵ sĩ thám báo trở về báo cáo, cả đại đội kỵ sĩ bỗng chốc dừng lại, từ phía xa chân trời đã xuất hiện từng chấm nhỏ màu đen ước chừng khoảng mười kỵ sĩ, họ di chuyển với tốc độ cực nhanh trong chốc lát đã lọt vào tầm nhìn rõ của các Trừng Giới kỵ sĩ, nhưng như thế càng làm cho đám kỵ sĩ giáo đình hoảng sợ. Mười kỵ sĩ này một thân khinh giáp bằng da màu nâu, bên hông tọa kỵ là ba căn đoản thương kỳ lạ dài chỉ hơn hai mét, sau lưng mỗi kỵ sĩ là một tấm tiểu thuẫn, ngoài ra mỗi kỵ sĩ còn có cả một thanh thập tự kiếm bên hông. Nhưng đây không phải là điều làm đám giáo đình kỵ sĩ kinh ngạc, bởi vì bọn họ là trọng kỵ, trang bị so với đám kỵ binh khinh kỵ trước mặt thì vẫn còn đầy đủ chán, chỉ cần nhìn bộ trọng giáp từ người cho tới ngựa thì cũng đủ biết, nhưng Trừng Giới kỵ sĩ kinh ngạc là bởi vì tọa kỵ của đám khinh kỵ phía trước không phải là ngựa mà là sói (lang). Đúng vậy, thuần một sắc màu xanh ma thú cấp bốn Tật Phong lang. Đồng một cấp là ma thú cấp bốn nhưng Tật Phong lang so với kỵ mã vẫn còn cao cấp hơn nhiều lắm. Bởi vì Tật Phong lang có phong hệ ma pháp gia trì thêm tốc độ, với lại bản tính lang hung tàn là một đại trợ lực khi kỵ binh tác chiến tầm gần, thậm chí Tật Phong lang trong khi giao chiến còn có thể cắn chết cả tọa kỵ đối phương.
Tật Phong lang có lợi là như thế nhưng không phải ai cũng có thể nuôi thành tọa kỵ đấy, đến các đại đế quốc cũng chưa thấy ai có thể trang bị đại trà tọa kỵ đều là những loại ma thú này cho quân đội của mình, đa số kỵ sĩ chỉ dùng kỵ mã, những người có lực lượng mạnh mẽ sẽ đi thu phục cho mình những tọa kỵ mạnh mẽ hơn. Có cảnh đó là bởi vì ma thú rất kiêu ngạo, chúng rất ít khi thuần phục nhân loại trừ khi thực lực quá cách biệt hoặc được nuôi từ nhỏ, như Tật Phong lang muốn chúng thuần phục là không thể, chúng chỉ nghe theo lời vương của chúng mà thôi, chính vì vậy mà dù các đại đế quốc có cử lực lượng mạnh mẽ hòng khuất phục chúng cũng là điều không thể.
Đại đội Trừng Giới kỵ sĩ hơn trăm người ngưng thần đề phòng, tuy đối phương chỉ có mười người nhưng độ cơ động lại hơn họ nhiều lắm, nếu bọn chúng muốn du đấu thì cũng có thể mài bọn họ cho đến khi mệt chết. Thánh kỵ sĩ thở phào nói.
“Thả lỏng cảnh giới, là kỵ binh của pháo đài Bridge, giương cao thánh kỳ lên”.
Quả nhiên tiểu đội kỵ sĩ không có đại kỳ nhưng trên lưng mỗi người đều dựng lên một tiểu kỳ màu đen trên đó in một tia chớp màu vàng, trên ngực giáp và vai giáp đều in hình tia chớp màu vàng chứng minh là lực lượng chính quy của sư đoàn Tia Chớp. Tiểu đội trưởng từ phía xa dừng lại tọa kỵ hô lớn.
“Phía trước dẫn đội không biết là vị kỵ sĩ nào đến Bridge có việc gì ?”.
Vị thánh kỵ sĩ đẩy mặt nạ bảo hộ lên lộ ra gương mặt trẻ tuổi nói.
“Ta là Tsipras Thánh kỵ sĩ phụng mệnh giáo hoàng đến diện kiến thành chủ”.
Thì ra dẫn đội kỵ sĩ lần này là Alex, vốn dĩ hắn muốn đến trợ giúp pháo đài khi ma thú công thành nhưng khi đó giáo hoàng lại đưa hắn đi nhận truyền thương đưa cảnh giới của hắn đã lên đến đấu Đế sơ kỳ. Khi hắn nhận xong truyền thừa thì chiến cuộc đã xong, sau khi ổn định cảnh giới giáo hoàng lại lệnh hắn đi mời Franz về giáo đình.
“Tốt, vậy mời Thánh kỵ sĩ đại nhân theo chúng ta vào thành”.
Tiểu đội trưởng hô to rồi dẫn đầu hai đội nhanh chóng về hướng pháo đài. Hai đội kỵ binh tiến lại gần nhau, Tật Phong lang hơi gầm gừ một thoáng, quả nhiên kỵ mã hơi kinh sơ, Trừng Giới kỵ sĩ phải trấn an một phen, tỏa ra đấu khí mới đảm bảo được tinh thần cho tọa kỵ. Alex thầm than Franz quả là tài đại khí thô, có cả một đội khinh kỵ hùng hậu như vậy. Nhưng khi vào thành bọn hắn càng kinh ngạc hơn nữa, những thành trì khác trong Ala đế quốc có quy định không được sử dụng tọa kỵ ở nội thành vì lý dó an ninh, nhưng trong thành Bridge làm Alex cứ ngỡ là lạc vào thiên đường của ma thú, trên đường là đủ loại ma thú đa số từ cấp hai đến cấp bốn, từ loại nhỏ như Hắc mao địa thử ma thú cấp hai cho đến Lục Địa hành điểu ma thú cấp bốn, trên trời còn có gì kia ? Trời ạ, là Thiên Không Quang điểu. Nhưng các ma thú đang làm gì thế kia? Hắc mao địa thử trên lưng cõng một cái bao đựng cả một mớ thư từ, nhảy lóc tóc từ nhà một chàng trai trẻ chạy đến lầu các của một vị tiểu thư, trên thư còn có cả trái tim hồng. Thần ơi, thư tình là cái chắc rồi, xong việc vị tiểu thư còn cho Hắc mao địa thử một miếng phomat to tướng. Lại Lục địa hành điểu cao hơn hai mét đang làm gì thế kia, cưỡi bên trên là một trung niên với tư cách người điều khiển, bên sau là một dãy ghế hai người chở hai vị hành khách, đến nơi hai vị khách xuống tọa kỵ lại trả vài đồng bạc, nếu có người Trái Đất ở đây sẽ hô to: “Đây là loại taxi hình chim đà điểu a”. Bên trên Thiên Không Quang điểu lại đóng vai trò như máy bay chở khách, chi phí đắt đỏ hơn nhiều, chỉ “hạ cánh” ở những điểu trống trải được tạo riêng thành hình tròn, ở giữa còn viết chữ “H”. Hòn núi lớn phía xa lại là gì kìa, là một con ma tượng khổng lồ, trên lưng xếp hàng chục dãy ghế, tốc độ di chuyển cũng khá nhanh và theo những tuyến cố định, ơ kìa, ma tượng dừng lại ở nơi nơi có tấm bảng “Bus station”.