• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Sau, sau đó thì sao?" Viên Soái xoa cái bụng cười đến đau, vội vàng hỏi "Cô ta còn không điên lên sao?"

"Cũng không kém mấy, trên cơ bản là đơ rồi, ngẩn ra một lúc lâu, nghẹn ra một câu ‘Cô giỏi’" Giang Quân bắt chước giống bộ dạng Lưu Đan như đúc "Gân xanh cũng hiện ra luôn, còn phải đè nén, em sợ quá chừng, đừng tức tới nổ tung chứ, là một quả bom hình người nha"

"Em thật xấu nha" Viên Soái giật nhẹ tóc cô: "Sao vậy, không hạ tránh né nữa?"

Giang Quân nghiêng đầu: "Anh nói xem, cô ta thật sự cho rằng em dùng một cục trưởng cơ bản không trấn áp được cô ta, em thật sự lười ứng phó với cô ta, cướp người đàn ông của em, em còn phải làm mặt tươi cười nói ‘Cô từ từ dùng’, không cho cô ta thấy quan tài thì còn chưa biết đổ lệ"

"Ai da, vậy về sau phải cùng phu nhân ngài lăn lộn rồi" Anh chắp tay hành lễ, bộ dáng nịnh nọt.

Giang Quân không thể không thừa nhận, đặc quyền thật sự là thứ tốt, cô không thèm dùng, nhưng rất nhiều người thắp hương cầu phật mà ngóng trông cô dùng. Từ khi cô lộ diện, bên phía tầng chính phủ cũng không cần người chạy trươc chạy sau nữa, nhờ ông nội nói bà nội liên hệ, công tác tiếp theo thuận lợi một cách thần kỳ, ngay cả DU cũng kinh ngạc gọi điện hỏi cô đã mời đến thần tiên gì, nhiều thủ tục phiền phức như thế, vậy mà lại làm xong rồi.

Nếu đã không cần tốn thời gian trên mấy thủ tục hành chính nhàm chán, cô liền mang theo Duẫn Triết chuyên chú vào nghiệp vụ với các đại công ty nhà nước. Duẫn Triết thật sự là một trợ thủ tốt khó tìm, hiệu suất làm việc cực cao, đối mặt với khách hàng thỏa đáng đúng mực, chỉ tiếc vẫn mang một chút cố chấp thuộc về đầu óc kỹ thuật.

"Cái lão tổng kia cái rắm gì cũng không hiểu, còn cứ muốn đưa ra ý kiến, phương án sửa đến sửa đi" Anh ta đi theo phía sau Giang Quân oán giận

Giang Quân bận đến xù cả đầu, có chút không kiên nhẫn nói: "Nói với ông ta, chúng ta là những người chuyên nghiệp nhất, so với bất kỳ ai đều hiểu rõ hơn về phương thức tổ hợp thế nào có thể cân bằng tài chính cho ông ấy. Ngoài ra, nói với ông ấy mỗi một ngày kéo dài việc khởi động hạng mục sẽ mang đến bao nhiêu tổn thất, nếu ông ta không hiểu, khuếch đại số tiền tổn thất một chút cũng không sao"

"Đã hiểu" Duẫn Triết cúi đầu trả lời

Cô nhấp một ngụm nước: "Anh phải hiểu rõ, việc anh phải làm chính là giúp khách hàng kiếm tiền, không phải lên lớp tài chính cho khách hàng, thời gian chính là tiền bạc, đừng nên vừa có bất đồng thì cố sức tẩy não đối phương, nói khái niệm, đối với mấy lão già này mà nói phải dùng chính là con số, những cấn đề chi tiết khác thì đi bàn bạc với người phụ trách cụ thể bên dưới, người bên dưới đồng thuận là được rồi, nếu bên trên vẫn không đồng ý, nói cho em biết, em đến nói chuyện giùm anh."

"Đã biết, anh sẽ chú ý"

"Không cần vội, từ từ mà làm, ở trong nước chúng ta không có đối thủ, phải từng bước một ổn định nền tảng" Cô nhìn Duẫn Triết một cái, "Còn có, anh muốn thích Sally, muốn cùng cô ấy nói chuyện yêu đương, em ủng hộ, nhưng đừng có suy nghĩ khác"

Duẫn Triết giật mình ngẩng đầu nhìn cô: "Viên Soái đã nói cái gì với em rồi?"

"Anh ấy chưa nói gì, cũng sẽ không nói gì cả, em không quan tâm anh âm thầm điều tra anh ấy có mục đích gì, lập tức dừng lại, để dành sức vào việc anh nên làm" Giọng điệu của cô nghiêm khắc, "Duẫn Triết, lo chô tốt chuyện của bản thân anh"

"Anh là sợ em bị anh ta lừa" Anh ta rít nhẹ, nói: "Anh ta sau lưng làm gì em cơ bản không biết, lúc trước anh ta và Kiều…"

"Đủ rồi" Giang Quân quát "Cái gì lúc trước, chuyện đã bao nhiêu năm rồi, không phải chỉ là có một đoạn với Kiều Na sao? Em cũng không quan tâm, anh ầm ĩ làm gì"

"Không đơn giản giống em nghĩ như vậy" Duẫn Triết đi tới trước mấy bước, nắm lấy tay cô "Em hãy nghe anh nói, anh ta cơ bản là đang lợi dụng bọn em, anh ta sẽ tổn thương em..."

"Anh ấy là người đàn ông của em, việc nhà của bọn em không tới phiên người ngoài khoa chân múa tay, anh đi ra ngoài đi" Cô rút tay ra, lạnh lùng nhìn anh ta "Nếu em lại phát hiện anh tìm người điều tra anh ấy, như vậy hoặc là anh đi, hoặc là em đi"

"Em có Kiều Na hiện giờ thảm cỡ nào không? Cô ấy yêu anh ta, mang thai con của anh ta, nhưng anh ta thì sao, xuống tay độc ác cỡ nào, ép cô ấy vào chỗ chết" Duẫn Triết quyết không bỏ qua, nói: "Anh ta hiện giờ đối tốt với em cơ bản là có ý đồ bất lương"

Giang Quân không giận, trái lại cười: "Kiều Na? Anh còn dám nhắc tới cô ta? Cô ta mới là có ý đồ bất lương, đúng người đúng tội. Em nói cho ngươi biết, nếu lúc trước không bị anh đẩy xuống lầu, em bảo đảm cô ta hiện giờ vẫn còn ở trong ngục cùng cha của cô ta gặm bánh ngô đấy"

Anh ta có chút không thể tin nhìn cô "Em làm sao lại trở nên máu lạnh như vậy, em trước đây không phải như vậy"

"Em vẫn luôn là như vậy, anh cảm thấy em máu lạnh? Kiều Na đã làm cái gì, anh tự mình đi hỏi. A, đúng rồi, cô ta sẽ không nói cho anh biết, anh cũng sẽ không tin lời em nói, cô ta ở trong lòng ah chính là một tiên nữ, có điều em vẫn phải nói, tiên nữ thích làm kẻ thứ ba của anh lại mang thai rồi, mau tới an ủi cô ta đi thôi, đứa nhỏ, cha của nó còn không nhận, anh hiện giờ tới không chừng có thể làm một ba ba tiện nghi, coi như giúp cô ta chuộc tội"

"Em nói bậy bạ gì vậy! Cô ấy cơ bản không thể mang thai nữa"

Giang Quân cả kinh: "Cô ta không thể mang thai? Cô ta nói với anh?"

"Bác sĩ nói, năm đó cô ấy phá thai, sau đó vết thương nhiễm trùng, té xỉu ở viện kiểm soát, lúc được đưa vào bệnh viện vẫn đang hôn mê, người trong bệnh viện nói gọi mấy số trong di động cô ấy, chỉ có anh chịu đến" Duẫn Triết thở dài nói: "Cô ấy có sai, là tham lam. Nhưng cô ấy đã bị trừng phạt rồi, sau khi xảy ra chuyện, tất cả thân thích, bằng hữu đều xem cô ấy như ôn thần mà trốn tránh. Nhà, xe, tất cả gia sản của nhà cô ấy, có thể bán đều đã bán mới có thể trả cho ngân hàng" Anh ta dừng lại một chút: "Giang Quân, Kiều Na nói chỉ khi cô ấy phá đi đứa bé, Viên Soái mới bằng lòng giúp cô ấy thoát tội, nhưng sau khi xong việc.... Mặc kệ lời cô ấy nói là thật hay giả, việc Viên Soái làm cũng quá tuyệt tình rồi"

Giang Quân khẽ cau mày, cô hoàn toàn không cảm thấy Viên Soái xử lý chuyện này có cái gì không đúng, nếu anh thật sự ngoan ngoãn bị Kiều Na uy hiếp, vậy mới là gặp quỷ. Trái lại là Duẫn Triết khiến cô có chút nghi hoặc. Điên cuồng đào bới chuyện quá khứ như vậy đến cùng là vì cái gì?

"Những thứ này có quan hệ gì với anh sao? Anh làm nhiều chuyện như vậy tới cùng là muốn làm gì?" Cô hỏi

Duẫn Triết giống như bị người ta giáng cho một cái tát thật mạnh, lui về phía sau mấy bước, ngã xuống ghế.

Cô lười dây dưa với anh ta, tự mình đạp cửa rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK