• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:




Trong màn đêm một thân ảnh cao to bay qua tường thành cao cao, hướng về vùng ngoại ô, ước chừng năm dặm đường dừng lại chỗ có mấy doanh trại, nhìn xung quanh một phen, đi đến lều lớn nhất.



Tới gần đột nhiên có 4-5 thị vệ lao ra quát: " người phương nào? "



Hắc y nhân không chút hoang mang đưa ra lệnh bài



Thị vệ thấy xong vội vàng thu binh khí, tránh qua một bên, trong đó có một người nói: " công tử, thỉnh "



Tuy là nơi lân thời nhưng bên trong lều trại vẫn được bố trí tinh xảo và đồng nhất, ở giữa là ghế thái sư, một thiếu nữ đang nhàn nhã ngồi, ước chừng 20 tuổi. Dung mạo tú lệ, y phục đẹp đẽ quý gia, trên mặt tựa tiếu phi tiếu nhìn người tới khẽ mở miệng: " ngươi làm cho bổn quận chúa hảo chờ "



Hắc y nhân tháo mặt nạ, lộ ra khuôn mặt tuấn lãng, vuốt cằm nói: " tại hạ cũng muốn đến sớm nhưng cửa thành thị vệ sâm nghiêm. Tại hạ khổ không có cơ hội nên mới trì hoãn đến hai ngày, xin quận chúa hãy thứ lỗi "



" đến là tốt rồi, chỉ sợ ngươi không đến, bổn quận chúa trong lòng có thể không để "



Nói xong vỗ tay đứng lên thong thả đi đến trước mặt hắc y nhân, ngẩng đầu nhìn hắn, lại nói: " tục ngữ nói, sĩ đừng ba ngày làm nhìn với cặp mắt khác xưa, không ngờ ngươi một man di hoàng tử lại có thể học được vẻ nho nhã của trung nguyên, thoạt nhìn so với bổn quận chúa còn giống người trung nguyên hơn "



" thì vừa ăn nhờ ở đậu, vừa phải tranh giành tín nhiệm, tránh không được an nói khép nép, bất quá thành đại sự không câu nệ tiểu tiết, hôn nay chịu nhục cũng vì ngày mai báo thù rửa hận, chịu chút ủy khuất thì có là gì "



" co được dãn được mới là đại trượng phu, bổn quận chúa chắc chắn Vũ văn huynh nhất định có thể được mong muốn "



" vậy thừa quận chúa cát nói "



" ngươi nếu không có tin sai người thì đã sớm hoàn thành đại sự, bất quá cũng vì thế mà gia phụ mới có thể cho ngươi làm hợi ứng, lập công to. Chỉ mới hơn nửa năm mà đã chuẩn bị tốt hết thảy "



" Vương gia giấu tài từ lâu tại hạ chỉ là xe chỉ luồn kim thôi, tại hạ chỉ hy vọng vương gia hết lòng tuân thủ hứa hẹn nhưng đừng giống cảnh vương như vậy không quả quyết, vù sắc đẹp mà lầm quốc lầm nhân "


" tiên đế bệnh tình nguy kịch cảnh vương vội vàng khải hoàn quay về, người trong thiên hạ đều nghĩ đến y đoạt vị nhưng không ngờ kết quả lại như vậy. Bổn quận chúa cũng rất ngạc nhiên, rõ ràng ngôi vị dễ như trở bàn tay, cảnh vương cớ gì chắp tay dâng lên cho người ta? Thái hậu này rốt cuộc có ma lực gì đáng để cảnh vương chỉ cần mũ nhân mà không cần giang sơn "



Không sai, hắc y nhân chính lá phụ tá số một của Jisoo, được ban thưởng họ Kim- Vũ văn nhị hoàng tử Kim dong wook, cô gái còn lại là tiểu nữ của Bắc Xuyên vương- Thành Dương quận chúa - Kim Yoo Jung



Kim Yoo Jung tuy là Bắc Xuyên vương thị thiếp sở sinh nhưng bởi vì mẫu hậu của nàng được Bắc Xuyên vương sủng ái. Yêu ai yêu cả đường đi, khi Kim Yoo Jung 5 tuổi Bắc Xuyên vương đã xin tiến đế phong nàng là Thành Dương quận chúa. Lần này thượng kinh tiến công là do Thành Dương quận chúa chủ động xin đi giết giặc, Bắc Xuyên vương căn bản không chịu, sợ nàng trên đường đi có gì sơ xuất. Kim Yoo Jung mượn cớ đi tìm hiểu mới thuyết phục phụ thân được đi chuyến này.



Trước khi tới đây Kim Yoo Jung đã được Kim dong wook tương trợ, thế cục trong triều cũng nắm giữ được mười phần. Nhưng cũng còn nhiều chỗ không rõ, tỷ như cảnh vương vì sao không lên ngôi vị hoàng đế.



" tại hạ dù ở bên cạnh cảnh vương lâu ngày nhưng hiện tại đoán không ra tâm tư của y, thái hậu tất nhiên mỹ mạo vô song nhưng tâm cơ nàng thâm trầm, cảnh vương khôn khéo như thế không người nào không biết, lại cam nguyện đem ngôi vị hoàng đế tặng cho thái tử 10 tuổi, còn để thái hậu buông rèm chấp chính, tùy ý nàng lung lạc lòng người, tranh quyền đoạt lợi. Hiện giờ thế cục trong triều mơ hồ đã chia làm hai phe, cứ như thế quyền lực cảnh vương sẽ rất nhanh sụp đổ, điều này là chỗ mà tại hạ thất vọng. Tại hạ luôn nghĩ muốn dựa vào cảnh vương để phục quốc nhưng giờ xem ra vô vọng, cho nên bất đắc dĩ mới mưu đường khác mà ra "



" Vũ văn huynh cứ yên tâm đi, nhà ta canh giữ biên quan đã nhiều năm luôn luôn cùng họ Vũ ngươi môi hở răng lạnh. Hiện giờ tộc trưởng họ Vũ cũng chính là đại ca ngươi, chỉ vì cái trước mắt mà chẳng những không để phụ vương ta ở trong mắt thậm chí còn muốn đoạt Bắc Xuyên thành ta. Phải biết rằng không phải phụ vương ta chắn cho hắn thì họ Vũ các ngươi sớm đã bị cảnh vương san bằng rồi, thật sự nhẫn nhục không thể nhẫn, phụ vương ta đã sắp xếp cơ sợ ngầm bên cạnh đại ngươi hết thảy chỉ cần phụ vương ta ra lệnh một tiếng họ Vũ lập tức đổi chủ. Ngươi chỉ cần hổ trợ bổn quận chúa trở về đoạt lại hết thảy nhưng thứ thuộc về ngươi "


Kim dong wook còn làm Vũ hoàng tử đã nghe qua bị Thành Dương quận chúa này làm việc quyết đoán tàn nhẫn, hơn nữa cực giữ chữ tín bởi vậy ở Bắc Xuyên rất được nhân tâm, nếu không phải là nữ thì rất có thể thay thế được thế tử. Nàng đã cam đoan trong lòng có chút nắm chắc, hắn đã chờ đợi ngày này lâu lắm rồi, nếu không làm gì thì chỉ sợ tộc họ Vũ kia sẽ không có ai nhớ tới vị nhị hoàng tử này. Huống chi trên vai hắn còn đeo mối thù giết mẹ đoạt thê.



" quận chúa lời này thật sao? "



" quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy "


" được, vậy tại hạ tùy quận chúa sai phái"



Kim Yoo Jung trở lại ghế ngồi nói: " cảnh vương là kình địch thứ nhất của chúng ta, ngươi mặc dù có đề cập trong thư nhưng rốt cuộc văn có hạn chế của văn. Ngươi hiện tại đem cảnh vương phẩm tính như thế nào kể lại cho ta nghe, để ta có phương pháp đối phó " sau đó cười nói: " bổn quận chúa vốn muốn dùng mỹ nhân kế giờ xem ra không thể thực hiện được, Vũ văn huynh bổn quận chúa hỏi ngươi một câu, ngươi chỉ ăn ngay nói thật. Cảnh vương bị thái hậu mê hoặc thần hồn điên đảo ngay cả giang sơn cũng không muốn, ngươi cảm thấy bổn quận chúa với thái hậu thì như thế nào? "



" vậy thứ cho tại hạ nói thẳng "


" không bằng " Kim dong wook không chút do dự nói  ( viết khúc này toi cười sặc sụa 😂)


Kim Yoo Jung tức giận, vẻ mặt vẫn tươi cười nói: " Oh! Nói nghe một chút bổn quận chúa điểm nào không bằng thái hậu, để bổn quận chúa biết mình không đủ "


" luận thủ đoạn luận tâm kế quận chúa đều xem như người bề trên nhưng quận chúa dùng hình quá mức thường lấy nó để uy hiếp. Ở Bắc Xuyên tuy ai cũng không dám chống với quận chúa nhưng lại khẩu phục tâm không phục. Tại hạ nghĩ trong đó số người sợ quận chúa là chiếm đa số "


Kim Yoo Jung thừa nhận gật đầu, chẳng qua chỗ dong wook cho rằng không ổn cũng là chỗ nàng cảm thấy tự hào nhất. Để cho người khác sợ thì có gì không ổn? Không khỏi hỏi: " kia thái hậu đâu? "



" thái hậu cùng quận chúa hoàn toàn tương phản, người nếu nhìn thái hậu có thể cảm giác được. Thái hậu văn tĩnh thanh tao lịch sự, bình dị gần gũi, hơn nữa xử sự khéo léo, thâm đắc nhân tâm, không chỉ có cảnh vương yêu quý .à trong cung lẫn ngoài cung không người nào không ca ngợi nàng. Người nghĩ xem nàng từ một hoàng hậu bị lạnh nhạt, hoa lệ xoay người trở thành thái hậu buông rèm chấp chính, còn dần dần nắm quyền, có thể thấy được thủ đoạn không đánh mà thắng của nàng "


" nói như vậy thái hậu cũng chỉ là một người trong ngoài không đồng nhất thôi " Kim Yoo Jung khinh thường nói.


" có một loại người biết rõ nàng đầy bụng tâm cơ nhưng lại làm cho người không thể ghét nàng, thậm chí còn nảy sinh ý muốn thân cận nàng. Thái hậu có ma lực như vậy đó " Kim dong wook lắc đầu nói


Kim Yoo Jung từ chối ý kiến, sửa tướng ngồi cho thoải mái chút, ngoài miệng tuy không nói nhưng trong lòng không cho là đúng. Vô luận thế nào đều phải gặp thượng thừa thấy, so với thượng nhất, mặc dù thua cũng muốn thua tâm phục khẩu phục.


Nàng còn nhớ rõ lần đầu gặp Jisoo, cát vàng tung bay, thiếu niên tướng quân cưỡi chiến bạch mã, oai hùng mạnh mẽ khí vũ hiên ngang, rút kiếm hét lớn trong nháy mắt phát ra anh hùng khí phái quả thật như nhật nguyện sáng chói.


" bổn quận chúa ngày mai vào thành, ngươi đi an bài một chút " Kim Yoo Jung thu nỗi lòng nhìn dong wook nói.


" trong cung còn tiềm tàng một cỗ thế lực không nhỏ, quận chúa có thể lợi dụng được "


" là Dung thái phi? " Kim Yoo Jung nghĩ ngay đến


" quận chúa quả nhiên thông minh một lần đã đoán trúng, tại hạ đã bố trí, quận chúa trong hiểu rõ là được "


Hai người thương lượng trong chốc lát, dong wook lúc này mới đường cũ quay về.


____________


" nương nương nghe nói tiểu quận chúa này cùng vương gia là quen biết cũ " hongju vừa mài mực vừa nói


Jennie tay đang viết chữ bỗng dừng một chút, không lên tiếng, tiếp tục chép kinh của nàng


" nghe nói vương gia có một lần bị trọng thương, ở Bắc Xuyên vương phủ nửa tháng " hongju làm như không phát hiện tiếp tục nói.


Jennie vẫn như cũ không quan tâm


" nghe nói tiểu quận chúa kia bộ dạng chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn, còn là một luyện gia đình...." hongju khen ngợi


" ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì? " Jennie hạ bút, cau mày ngắt lời nàng.


" vương gia đã mở yến hội ba ngày chiêu đãi Thành Dương quận chúa, nương nương ngài không thấy trong không thoải mái sao? " hongju vội vàng buông thỏi mực trong tay đến bên cạnh Jennie thần bí nói.


" Thành Dương quận chúa lần này đến là tiếng công, vương gia đại triều đình chiêu đãi nàng có gì không ổn "


Hongju bĩu môi, nương nương nhà nàng chính là vịt chết mạnh miệng, rõ ràng ở trong lòng là như vậy nhưng giả bộ không có việc gì


Khi tâm Jennie không tĩnh mới có thể sao chép kinh phật, hôm nay đã là quyển thứ mười


_________

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK