• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:




Jisoo nhíu mày quan sát nam nhân trước mặt. Người này, đã cách mười năm mà còn làm cho Jennie dao động, có thể thầy năm đó tình cảm họ sâu sắc đến mức nào. Jisoo không nhịn được trong lòng chua xót, trên mặt không biểu hiện ra nửa phần, vẫn như cũ cảnh vương quyền cao chức trọng, ta vẻ: " Ji tướng quân hiện giờ đường quan rộng mở nhanh chóng, ngay cả bổn vương nhìn thấy cũng phải ngưỡng mộ "


Chang wook cúi thấp đầu nói: " mạt tướng ngu dốt, thỉnh vương gia chỉ bảo "


" chỉ mới mấy tháng ngắn ngủi mà Ji tướng quân thăng cấp, biết rằng Ji tướng quân là người có tài, không làm ra việc gì tổn hại thái hậu đâu " khi Jisoo nói lời này, mặt mang nụ cười, ý tứ hàm xúc không chút châm chọc, chang wook như bị mũi dao sắc bén đâm tới, ý lạnh lan tràn


Hắn chưa bao giờ xem thường Jisoo, một thiếu niên hơn hai mươi tuổi có thể dựa vào đôi bàn tay của mình nắm giữ hơn phân nửa giang sơn, tuyệt đối không giống như bề ngoài ôn hòa mễ độ.


" mạt tướng bất tài, được thái hậu nâng đỡ, nhất định tận tâm dốc sức không phụ lòng kỳ vọng của mọi người "


Jisoo suy nghĩ sâu xa nhìn hắn: " cũng chỉ có Ji tướng quân mới có thể làm cho thái hậu vài phần kính trọng "


Trong lòng hắn khẽ run, chuyện hắn và Jennie không cẫn thận bị người Ji gia tiết lộ, giờ không còn là bí mật nữa, mục đích không cần nói cũng biết cho người ngoài biết Ji - Kim hai nhà có quan hệ thân thiết. Hiện giờ xem ra là hạ đúng chiêu, xuất phát từ lợi ích riêng cũng được, ghen tị cũng tốt, cũng tức cũng thế, nữ nhân băng thanh ngọc khiết tròng lòng hắn bị Jisoo dùng thủ đoạn chiếm lấy, làm hắn thật khó chấp nhận, cùng Jennie tiếp tục nhân duyên, cuộc đời này chỉ sợ vô vọng. 


Chang wook không lên tiếng, trầm mặt cũng là một loại cam chịu


Jisoo cũng không để bụng, cho hắn thêm lá gan cũng không làm càn trước mặt y. Hiện tại Lẫm nhi thân cận thái phó, ngược lại bất hòa vời hoàng thúc y. Ngón tay gõ xuống bàn đá, nửa ngày sau mới nói: " Ji tướng quân giữ nhiều trọng trách, thật không thoải mái, còn phải giúp hoàng thượng san sẻ quốc sự,  lại còn muốn chiếu cố chuyện nhà của hoàng thượng nên khó trách ngươi được, cũng may Ji tướng quân người tẻ tuổi đầy hứa hẹn, nên sẽ có năng lực ứng phó, bổn vương cũng không quản làm gì, chẳng qua...." Jisoo ngừng lại, đi tới trước mặt chang wook. Jisoo ghé vào tai hắn nói: " Ji tướng quân phải hiểu được một câu, châu chấu đá xe, buồn cười không tự lượng, đừng mưu toan cùng bổn vương đối nghịch, nữ nhân của bổn vương càng phải kính trọng không được gần gũi, ta nhẫn nại có giới hạn, đừng vì một chút si tâm vọng tưởng mà đánh mất tiền đồ " nói xong liền nhìn chằm chằm vào chang wook


Chang wook sắc mặt khó coi, nhưng chỉ có thể gật đầu: " đa lạ vương gia chỉ điểm "


Jisoo lúc này mới mang theo người hầu nghênh ngang mà đi, chang wook đứng tại chỗ trầm ngâm thật lâu.


_________


Jennie biết Dung thái phi chờ ở Vũ Các nhưng không vội , nàng không ngồi liễn, nhàn nhã trong Ngự Hoa Viên đi tới, không nghĩ tới nhìn thấy Jisoo và chang wook đang nói chuyện cách đó không xa, dù không nghe ra bọn họ nói gì, nhưng có thể đoán được, Jisoo đang làm khó chang wook. Chang wook bị Jisoo răn dạy, thần sắc khó coi cực kỳ. Jennie nghĩ muốn đi khỏi, mà thấy Jisoo đi rồi, lấy lại bình tĩnh bước tới.


Chang wook vừa ngẩng đầu thấy Jennie, đầu kinh kinh ngạc sau đó đỏ mặt cúi đầu thi lễ.


" Miễn lễ " soojin đỡ nàng ngồi xuống, lúc này mới hỏi: " cảnh vương tìm ngươi có chuyện gì? "


Chang wook chần chờ một chút, nói: " vừa rồi trên đường ngẫu nhiên gặp vương gia, nói hai câu cũng không có chuyện gì nữa "


Jennie làm sao tin, mơ hồ đoán được bì sao Jisoo tìm chang wook. Jisoo vẫn xem chang wook như tình địch, địch ý đối với chang wook rất lớn. Có lẽ nói nặng chang wook vài câu, chang wook không nói ra cũng không truy vấn, nói ra chỉ làm nàng thêm xấu hổ, vả lại nàng cũng có điều muốn hỏi chang wook: " Ji tướng quân thân là thái phó, sao lại bỏ mặc hoàng thượng ham chơi? "


" Nói vậy nương nương vừa mới gặp hoàng thượng "


Jennie gật đầu


" Nếu không ai gia cũng sẽ không biết "


" Mạt tướng biết sai, xin nương nương trách phạt "


" Chuyện này là ngươi cố ý? " Jennie hoảng hốt hỏi


" Dạ đúng "


" Vì sao? "


" Hoàng thượng mấy ngày nay luôn không yên lòng, nguyên nhân là do nghe được một ít chuyện nhảm....."


" LÀM CÀN! " Jennie sắc mặt trầm xuống, cắt ngang lời hắn, ngay cả chính mình cũng giật mình, Jennie chưa bao giờ lớn tiếng với chang wook như thế. Vừa rồi chọc phải chỗ đau nên mới thất thố như vậy, định giải thích một câu, nhưng cuối cùng không nói được lời


Chang wook thoáng thất thần, đứng xa ra, quỳ xuống: " Nương nương bớt giận, mạt tướng không có ý khác, chỉ cảm thấy ép buộc hoàng thượng làm gì, không bằng làm cho hoàng thượng thoải mái mấy ngày, ngược lại lập ít công to "


" Ai gia chỉ sợ cậu chơi riết thành quen, sau này không thể vãn hồi "


" Mạt tướng cam đoan với nương nương, tuyệt đối sẽ không để phát sinh chuyện đó "


" Xem ra Ji tướng quân rất tự tin, ngươi cùng hoàng thượng ở chung có lẽ rất hòa hợp, khiến cho hoàng thượng nguyện ý nghe theo ngươi "


Trong lòng Chang Wook căng thẳng, ngẩng đầu chống lại ánh mắt Jennie một chút liền gục đầu xuống. Jennie hiện giờ không phải tiểu cô nương ngây thơ hoạt bát năm đó nữa, hiện tại nàng chính là Hoàng Thái Hậu Đại Sở buông rèm chấp chính, ngay cả Cảnh Vương cũng cam chịu vì nàng, nàng cũng không phải thuận miệng nói như vậy. Quỳ trên mặt đất cung kính nói: " Là mạt tướng tự cho là đúng, suýt chút nữa dại hư Hoàng Thượng, mạt tướng là thái phó bất tài, phụ lòng nương nương mong đợi, thỉnh nương nương phạt tội. "


Nếu mấy ngày trước Jennie chắc chắn sẽ không bằng lòng hắn nhận lỗi từ quan. Lại nói, dù sao Chang Wook là người nàng một tay đề bạt, huống chi hắn không có lỗi gì nặng. Nhưng nghĩ đến hắn làm không ít chuyện sau lưng nàng, trong lòng có chút khó chịu. Nghĩ đi nghĩ lại thôi bằng bình tĩnh quan sát rồi sau này hãy nói.


" Ji tướng quân nói quá lời, Hoàng Thượng đối với thái phó khen không dứt, ai gia thật vừa lòng, chẳng qua tướng quân mối lên làm thống lĩnh vệ cấm quân, sự vụ nặng nề, hai nơi không thể chiếu cố tốt, ai gia cũng không nhẫn nhân thấy Ji tướng quân lao lực, chức thái phó tạm thời gác lại đi, đợi cho nhàn hạ một chút rồi hãy quay lại dạy Hoàng Thượng "


Chang Wook vội tạ ơn.


" Tìm người theo dõi Ji tướng quân, xem hắn thường qua lại thân mật với ai. " rời đi, sau đó nàng nói với hongju


Hongju nhận mệnh, soojin một bên cảm thán nói: " Aizzz, thế sự vô thường, nhớ năm đó nhưng nương cùng Ji công tử trai tài gái sắc, trời sinh một đôi, hiện giờ xa lạ, quả thật là chuột nhìn mèo đều cảm thấy như nhau, Ji công tử nào còn nửa điểm phong thái năm đó. "


Hongju lập tức đẩy nàng, chuyện của chủ tử nào đến phiên các nàng xoi mói


Jennie không lên tiếng, trong lòng cảm khái vô hạn. Có lẽ soojin nói đúng cho nên mỗi lần gặp Chang Wook, tình cảm ngày xưa cũng từ từ biến mất, hôm nay thấy hắn không còn sót lại gì. Bộ dạng Chang Wook khúm núm không phải cử chỉ nàng ngưỡng mộ nên có. Người nàng thích như là.....Jisoo vậy, tự tin không đem người trong thiên hạ đặt vào mắt, có đôi khi cuồng vọng không kiềm chế được, có đôi khi ôn nhu như nước, có đôi khi cố tình gây sự, ngốc nghếch nhưng lại đáng yêu. Jisoo thật đáng giá là nơi phó thác chung thân, chỉ tiếc là.....



" Nương nương, tới rồi " hongju nhắc nàng


Jennie ngẩng đầu thấy Vũ Trung các không một bóng người, nào có Dung thái phi bên trong, đang muốn tức giận lại nghe tiểu cung nữ trong đình chạy tới quỳ dưới chân Jennie nói: " Dung nhị tiểu thư rơi xuống nước cho nên Dung thái phi mới quay về mà không chờ nương nương. "


" Rơi xuống nước? Đã xảy ra chuyện gì, chậm rãi nói cho ta nghe. " Jennie ngạc nhiên hỏi


" Nghe nói Dung nhị tiểu thư do bị người đẩy xuống hồ, may mắn có công công biết bơi đi ngang qua, nếu không Dung nhị tiểu thư sợ là đã mất mạng. "


____________

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK