• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Thuythuy2203.

“Úc Quý sao cậu có thể đối xử với Nhược Lam như vậy, cậu biết rõ trái tim cô ấy không khỏe mà.”

Úc Vũ lại mặc một bộ váy màu hồng đi tới, lúc này đang nâng Vương Nhược Lam dậy, vẻ mặt tràn đầy phẫn nộ, liếc nhìn Úc Quý giống như một đứa trẻ không hiểu chuyện

Úc Quý vô cùng phiền não, nhíu nhíu mi, Úc Vũ đang chuẩn bịnói tiếp thì trông thấy Ta Uyển đang đứng phía sau Úc Quý, vẻ mặt lập tức giống như bắt gian được chồng mình đang lên giường với gái, ồn ào nói “cô chính là Tạ Uyển phải không, Úc Quý nhà chúng tôi đã có bạn gái, mong cô đừng cuốn quýt lấy cậu ấy nữa.”

Tạ Uyển trong lòng sắp cười thành tiếng, ở đâu đến một kẻ đần độn thế này “ cô là mẹ Úc Quý à?”

Úc Vũ tức giận, bắp thịt trên cơ mặt bắt đầu trở nên vặn vẹo. Ngay cả khắp người toàn một màu hồng phấn cũng không thể ngăn được cơn tức giận trong lòng của cô ta, chạy vọt đến nói“ Tôi là chị họ của Úc Quý.”

“Vậy sao?” Tạ Uyển nhún nhún vai “ Được rồi, vậy cho tôi tấm chi phiếu, nếu tôi hài lòng, sẽ lập tức rời đi!” Tình cảnh này nhìn thế nào cũng giống hệt mấy bộ phim thần tượng giữa thiếu gia nhà giàu cùng cô gái bình dân yêu nhau, mẹ thiếu gia kia phản đối, ép buộc hai người chia tay, còn thiếu mỗi tờ chi phiếu

“Tôi biết ngay cô là loại con gái ham muốn hư vinh mà!” Úc Vũ tức giận đến mức cả người phát run, thò tay trong túi xách sờ soạng lục soát nửa ngày cũng không tìm ra được một tấm chi phiếu, đành phải quay sang nhìn Úc Quý nói “ Cậu nhìn xem, cậu thấy bộ dáng này của cô ta làm sao xứng đáng với cậu! Úc Quý nghe lời chị, Nhược Lam rất tốt, Nhược Lam từnhỏ chỉ thích cậu!”

Tạ Uyển lúc này đã lười tiếp chuyện với Úc Vũ, liếc mắt nhìn Úc Quý hỏi “ Đây là chị họ của anh?”

Úc Quý hầm hừ một tiếng

“ Ai biết cô ta là cái thứ gì chứ!” Úc Vũ là con gái của chú Úc Quý, năm đó cha Úc Vũ liệt nửa giường, mẹ cô ta thì chết trong tai nạn xe cộ. Cha Úc Quý thấy Úc Vũ là một đứa trẻnhỏ thật sự đáng thương, liền đón cô ta về nhà mình hai năm. Nhưng Úc Quý đối với vị chị họ này vô cùng chán ghét, thời điểm bị cha Úc Vũ hành hạ vài năm, Úc Vũ tuy không tham dự, nhưng mỗi khi có cơ hội đều ở trước mặt Úc Quý xiên xỏ vài câu, hoặc cố tình kích thích Úc Quý.

Kể cả khi vào Úc gia, Úc Vũ chẳng những không biết thân phận đang ăn nhờ ở đậu của mình, ngược lại hoàn toàn đem mình trở thành chủ nhân của Úc gia, suốt ngày khoa chân múa tay với Úc Thịnh và Úc Quý. Đến cuối cùng, ngay cả cha của Úc Quý cũng không chịu đựng nổi, mua một căn nhà bên ngoài, đem Úc Vũ ra khỏi Úc gia

Nhưng Úc Vũ vẫn không tự biết mình, mỗi ngày ra ngoài đều chưng là cái vẻ mặt công chúa không che giấu được.

“Úc Quý!” giọng Úc Vũ lúc này đã hơi lên cao “Tại sao cậu có thể như thế, có phải bị con hồ ly tinh này làm cho hư haykhông?Nhất định là vậy rồi!” Vừa nói Úc Vũ vừa hung hăng liếc nhìn Tạ Uyển, Vương Nhược Lam bên cạnh cũng học theo Úc Vũ trừng mắt nhìn Tạ Uyển. Tạ Uyển vô tội nằm im cũng trúng đạn: “....”

Hai vị này đúng là đôi chị em đần độn, cực kì hợp cạ, nhìn sao cũng thấy giống như một đôi Bách hợp. (Đồng tính nữ)

“Câm mồm!” Úc Quý lạnh lùng nhìn Úc Vũ, ánh mắt tràn đầy lạnh lẽo và âm hiểm. Úc Quý mở cửa, đem Úc Vũ đẩy mạnh ra ngoài, Vương Nhược Lam bên cạnh chưa kịp phản ứng còn thảm hại hơn, Úc Quý trông thấy cô ta đang trợn to mắt trừng Tạ Uyển, lập tức giận không có chỗ phát tiết, tay cũng lười dùng, trực tiếp dùng chân đá một cước đạp Vương Nhược Lam bay thẳng ra ngoài

Vương Nhược Lam ưm một tiếng, lấy tay che trái tim, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, nước mắt lập tức tuôn xuống thành chuỗi: “ anh Quý....”

"Cút!" Úc Quý không nhịn được mắng một câu, phịch mộttiếng khép cửa lại, dùng sức rất mạnh, tốc độ cực nhanh, thiếu chút nữa đụng gãy xương sống mũi của Vương Nhược Lam.

Cuối cùng cũng loại bỏ được hai cô gái phiền phức, Úc Quý ôm cổ Tạ Uyển, hít thật sâu mùi hương trên người cô, ôm Tạ Uyển vào lòng nói “ Uyển Uyển chúng ta tiếp tục.”

“Hừ!” Tạ Uyển xấu hổ mặt đỏ bừng, đánh Úc Quý một cái “ Ai muốn cùng anh tiếp tục, anh nói nhanh, vừa rồi hồ ly tinh Bạch Liên Hoa kia là ai?”

“Đừng nói tới cô ta, Uyển Uyển.” Úc Quý ôm Tạ Uyển về phòng ngủ, vừa đi vừa hôn liên tiếp xuống môi Tạ Uyển “Em coi như chưa từng thấy qua cô ta.”

“không được.” Tạ Uyển cầm tóc Úc Quý, nâng đầu Úc Quý lên, giận dữ nhìn chằm chằm “Em nói cho anh biết Úc Quý, anh lạinói dối em cái gì, không nói với em chứ gì, em ra ngoài tìm hai người đó hỏi chuyện đây!”

“Uyển Uyển!” Úc Quý phiền não, ngồi dậy khỏi người của Tạ Uyển, đem Tạ Uyển ôm vào lòng nói “ Úc Vũ là chị họ anh, Vương Nhược Lam kia là bạn thân cô ta, hoàn toàn không có chút liên quan gì với anh."

“thật không?” Tạ Uyển liếc mắt nhìn Úc Quý “ Vì sao anh chưa bao giờ đề cập đến người chị họ này?”

Úc Quý cười lạnh “ Đề cập tới cô ta sẽ dọa người khác sợ đó!”

“Cũng đúng” nhớ tới Úc Vũ từ đầu tới chân lúc nào cũng màu hồng phấn, Tạ Uyển tỏ vẻ đã hiểu, nhưng vẫn tiếp tục thẩm vấn“

Hôm nay anh phải nói thật cho em biết, nhà anh còn có những ai? Hôm nay em cho anh cơ hội cuối cùng, nếu còn bỏ qua thì, ha ha...”

Lời còn chưa kịp nói xong, dĩ nhiên đã khiến Úc Quý nhớ lại sựviệc Tạ Uyển náo loạn bỏ nhà đi lần trước, nhịn không được ôm chặt Tạ Uyển vào lòng, giống như sợ cô sẽ đột nhiên biến mất, hoặc như muốn hấp thu sức lực từ cô.

“anh... Ngày xưa ở sát nhà em, bởi vì chú hai anh đem anhnhốt lại...”

Giọng của Úc Quý càng ngày càng thấp xuống, đoạn quá khứ kia dù chết cũng không hề muốn nhớ, lại từ từ hiện ra ở trước mắt Tạ Uyển, Tạ Uyển nhịn không được nín thở, đưa tay vuốt ve lưng của Úc Quý.

“Ông ta luôn ghen tị với cha anh, cho nên đem toàn bộ lửa giận phát tiết lên người anh. Thường đem anh nhốt lại trongmột căn phòng nhỏ, tối tăm, không cho anh ăn cơm, khôngcho uống nước, đợi đến lúc anh không chịu đựng nổi lại thảanh ra ngoài, nhưng chỉ cần anh tốt hơn một chút, ông ta lại tiếp tục đóng cửa nhốt anh...”

Úc Quý chậm rãi nói, thanh âm như có chút gì đó bất an, bối rối không yên, lực ôm Tạ Uyển càng lớn, dừng như muốn đemcô khảm vào trong cơ thể mình. Bình thường Tạ Uyển cũngkhông biết Úc Quý có quãng thời gian khổ sở như vậy, tuy rằng từ đầu cũng hoài nghi, với gia cảnh của Úc Quý tại sao lại tới huyện nhỏ nhà cô sinh sống, nhưng bây giờ, tất cả đều có câu trả lời

Úc Quý âm hiểm trong ngoài không đồng nhất, Úc Quý với dục vọng điên cuồng chiếm hữu cùng cảm giác an toàn cực thấp, tất cả đều là do chú hai Úc Quý ban tặng

Bàn tay của Tạ Uyển nhẹ nhàng xoa ở sau lưng Úc Quý, lực đạo vô cùng ôn nhu “ không sao, tất cả đều đã qua, anh bây gờ còn có em mà!” Tạ Uyển vừa sợ vừa giận, hận không thể xuyên không về quá khứ giết chết đám người kia

Tạ Uyển có thể tưởng tượng được, Úc Quý của mười lăm tuổi nhất định là thiếu niên đơn thuần hay thẹn thùng

Mắt to, hai má đồng tiền, ngốc nghếch dễ thương lại ôn nhu. Tựa như lần đầu tiên Úc Quý xuất hiện trước mặt cô ngụy trang thân phận. Nhưng mà mấy kẻ ác độc kia đã làm cho Úc Quý thay đổi. Thậm chí ngay cả lúc ngủ Úc Quý cũng khôngcó cảm giác an toàn, nhất định phải cầm tay cô mới chịu ngủ.

Tạ Uyển cố gắng kiềm chế lửa giận trong lòng, không ngừng trấn an Úc Quý “không sao, không sao, đừng nghĩ nữa." Tạ Uyển đau lòng nhìn Úc Quý, khẽ nâng mặt Úc Quý lên, nhẹnhàng hôn “Về sau chúng ta sống cuộc sống của mình, khôngnghĩ tới những người khác nữa được không?”

Úc Quý gật gật đầu, híp mắt hưởng thụ việc Tạ Uyển khó có khi chủ động với mình. nói thật nhắc lại những người này, những chuyện kia, trong lòng Úc Quý cũng không còn khổ sở như quá khứ, vùi đầu vào trong bóng đêm tăm tối một thời gian rất dài, rất dài không thoát ra được.Tạ Uyển của anhđang ở bên cạnh anh, chỉ cần cô còn ở đây, không cần biết là chuyện gì, hắn hoàn toàn sẽ không sợ nữa.

Nhưng mà thấy Tạ Uyển dường như đặc biệt đau lòng quá khứ của mình, Úc Quý không nhịn được khẽ cong cánh môi,hắn không bao giờ nghĩ tới, việc trải qua đoạn quá khứ tang thương kia lại có lúc hữu ích như vậy, nếu biết sớm như vậy, mình khẳng định sẽ không che giấu, đem toàn bộ câu chuyệnnói ra cho cô ấy biết.

“Uyển Uyển...” Úc Quý rũ mắt xuống, lông mi khẽ run, khóe mắt thoáng ướt át, nhìn vô cùng đáng thương.

Tạ Uyển đau lòng không nhịn được, trong lòng đang tự trách mình, đang yên đang lành sao lại đi nghiên cứu quá khứ của cá trích nhà mình, nhìn bộ dạng Úc Quý lúc này, chính là thương tâm đến cực điểm rồi. Vậy phải làm sao bây giờ, Tạ Uyển suy nghĩ một lúc, trong đầu bỗng nhiên chợt lóe sáng, phải rồi, mình đã xem qua trên mạng, nếu một người tâm tìnhkhông được tốt, hai người yêu nhau thử làm chút việc xấu cùng nhau, phát tiết một chút sẽ tốt hơn? không biết có tác dụng hay không, hay là thử một chút

“Ngoan nào.” Tạ Uyển sờ soạng mặt Úc Quý một cái, trong lòng hạ quyết tâm, dù sao sớm muộn gì cũng đau một lần thôi, đau dài không bằng đau ngắn, thừa dịp trong lòng cònđang nhiệt tình, hăng hái sẽ bớt đau hơn!

Vì thế, Úc Quý còn đang suy nghĩ làm thế nào giả bộ đáng thương, có thể cầu xin Tạ Uyển vậy vậy đó.... Tạ Uyển đã tự bắt đầu cởi nút áo của Úc Quý. sự tình này phát triển quá tốt! Úc Quý kích động hô hấp dồn dập, hai tai đều đỏ bừng, nhưng vẫn phải tiếp tục duy trì hình tượng con cừu nhỏ, khiến cho Tạ Uyển không phát hiện ra chỗ nào không đúng.

Động tác của Tạ Uyển ngày càng chậm, áo áo sơ mi thật lâu sau đó cũng chưa cởi xong. Có quyết tâm là chuyện tốt, nhưng thao tác thực tế lại khó hơn nhiều.Cuối cùng Úc Quý bị động tác chậm rãi của Tạ Uyển trêu chọc đến mức không còn nhẫn nại nỗi nữa, bàn tay nhanh nhẹn một cái. Số quần áo mà Tạ Uyển nỗ lực nửa ngày vẫn không thể cởi ra được đã bị hắntrong nháy mắt quăng hết ra ngoài, cô vẫn còn chưa kịp phản ứng,cũng đã bị Úc Quý đặt ở dưới thân.

Tạ Uyển: "..."

Cảm thấy hình như có cái gì đó không đúng!

Nhưng vừa nhấc mắt nhìn thấy Úc Quý đang mở đôi mắt to đầy sương mù nhìn mình, Tạ Uyển liền quên hết, nhận rakhông có cái gì là không đúng.

Vì thế, tuy rằng quá trình cực kì gian khổ, Úc Quý rốt cuộc cũng đã ăn được thịt sau bao ngày chờ đợi, không những vậy thịt này vô cùng ngon trơn mềm, khiến cho hắn không dừng lại được, vì thế Tạ Uyển đáng thương bị ép đến như cái xác khô.

Tạ Uyển chỉ biết sẽ đau một lần, cũng không biết Úc Quý có thể làm nhiều lần như vậy! Tên nghiệt súc này a a a ! o( ̄ヘ ̄o#)

Đạt được ước muốn, Úc Quý mỹ mãn ôm Tạ Uyển, trong giấc ngủ mơ màng, nếu sớm biết Úc Vũ cùng Vương Nhược Lam còn có tác dụng này, hắn nhất định sẽ cho bọn họ đến sớm hơn!

Rạng sáng hôm sau, Tạ Uyển tỉnh lại thấy trên người có chút khó chịu, nhưng mà vẫn trong phạm vi có thể chịu được. Liền rửa mặt đi xuống lầu, quả nhiên một bàn điểm tâm đã chuẩn bị xong, Úc Quý lúc này đang bày bát đũa, trông thấy Tạ Uyển, lập tức cái bát trên tay biến mất. Như chú chim nhỏ (?), nhào vào lòng Tạ Uyển, ngay cả sợi tóc cũng nồng nặc khôngkhí vui mừng “ Uyển Uyển, em tỉnh rồi!”

Tạ Uyển “...”

Người đã 'động phòng' xong đúng là quá không giống người bình thường!

"Sáng nay ăn cái gì?"

"Cháo đậu đỏ, xúc xích nướng, Bánh kẹp chiên hành,và sữa đậu nành."

Đều là món mình thích ăn, Tạ Uyển cong cong khóe môi, ngồi xuống ghế, Úc Quý lập tức ăn ý mang bát cháo đầy tới trước mặt Tạ Uyển.Cháo rất thơm, rất ngọt, ăn vào bụng khiến cả người trở nên ấm áp, Tạ Uyển thoải mái nheo mắt lại, như là con mèo nhỏ được chủ chăm ăn.

Ăn xong bữa sáng, Úc Quý thu dọn bát đĩa chuẩn bị đưa Tạ Uyển đi tới trường quay, Tạ Uyển nhân lúc này bớt chút thời gian đăng lên blog.

Tạ Uyển v: Chào buổi sáng ~ Chàng trai của em. (đính kèm hình ảnh)

Đây là bức ảnh Tạ Uyển chụp thời gian trước, ánh mắt trời chiếu vào ô cửa sổ, gió nhè nhẹ đem rèm cửa sổ màu tím đong đưa dao động, Úc Quý mặc áo sơ mi trắng, ngồi ở bàn học đọc sách, cổ tay áo xăn đến khuỷu tay, lộ ra cổ tay trắng xinh đẹp. Úc Quý tay phải cầm sách, đầu khẽ cúi, khóe môi ngấn một chút nụ cười điềm tĩnh, khuôn mặt tinh xảo mà tuấn tú, hình ảnh một thanh niên sạch sẽ tinh khôi trong chiếc áo sơ mi.

Đây là lần đầu tiên Tạ Uyển đăng ảnh lên blog công khai, lập tức khiến các fan cuồng sắc đẹp bùng nổ.

"Ôi, thần linh ơi! ! ! ! Quả thực đẹp trai đến rơi nước mắt! ! Mẹ nó, lão nương đã bị trúng tiếng sét ái tình rồi!"

"Má ơi, hai người này giá trị gương mặt quả thực là tuyệt đỉnh! Tôi đã bắt đầu kỳ vọng chờ đợi con của bọn họ !"

“ Thiếu niên mặc áo sơ mi trắng! Hu hu, rốt cuộc lão đây đãhiểu bạch vì sao nữ thần lại lựa chọn Úc Quý, nếu là lão, lão cũng muốn anh ấy!"

"Cái gì là chàng trai của cô? Đây rõ ràng là người yêu của tôi mà!"

Cùng lúc đó, một tiêu đề 'Chàng trai áo sơ mi trắng' lặng lẽ được lập nên!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK