• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vì muốn giả vờ như những túi trà này được mua bởi người khác mà sáng sớm tinh mơ Trương Nhị Bảo cùng Thẩm Thiệu Thanh đã phải giấu cả Trương gia đem trà đã được bọc hẳn hoi lên xe trâu đánh lên trên trấn. Sau đó chạy đi kiếm một xe lừa khác chuyển toàn bộ số trà ấy sang xe lừa kia rồi thuê phu xe đợi đến đầu giờ mão mới được chở đồ này đến Trương Đỉnh lâu.



Giao xong trà cho phu xe cả hai lại lật đật chạy về nhà. Vừa về đến cổng đã nghe thấy tiếng mọi người lục đục thức dậy. Tim cả hai như muốn vọt ra khỏi cổ vậy nhưng may mắn là không có ai chú ý đến động tĩnh bên ngoài mới khiến hai người thoát nạn. Cả hai giả vờ đem trâu vào cổng rồi lại dẫn trâu ra cổng như kiểu đã chuẩn bị xong xuôi hết mọi thứ rồi chỉ chờ đi thôi.



"Hai ngươi dậy sớm thế? Đợi chúng ta một lát, sẽ xong nhanh thôi" Trương Đại Bảo nhìn thấy hai người dắt trâu ra cổng mới cao giọng nói chuyện. Trương Nhị Bảo có tật giật mình vừa nghe thấy thế liền cứng họng không biết đáp sao. Cuối cùng vẫn là để Thẩm Thiệu Thanh ra tay, hắn thanh thanh giọng mình đáp ứng một tiếng mọi việc liền kết thúc tại đấy.



Bữa sáng là do Hồ thị nấu. Chỉ là cháo thịt và một đĩa bánh bao đơn giản. Cả nhà tay chân lanh lẹ ăn xong lập tức đứng dậy rời đi. Lúc ra đến cổng liền gặp hai người Lý Hoa và Triệu Hoài Thu đang đứng bên ngoài chờ bọn họ sau đó cả hai cũng nhanh chóng lên xe để cho kịp lên quán. Trong nhà đã có Hồ Nghị và Hồ thị còn có thêm Trương Tiểu Nương trông coi nữa nên cũng không phải lo lắng gì. Đàn gà, vịt bây giờ cũng đã to rồi đợi vào cuối xuân liền bắt một ít đem lên bán trên quán.



Trước đó Thẩm Thiệu Thanh đã viết một tờ giấy dán lên cửa ngày mở lại tửu lâu nên khi vừa lên tới quán đã gặp được một tốp tầm 7 người đang vừa nói chuyện vừa chờ quán mở cửa. Đám người thấy Trương gia tới liền tươi cười hàn huyên, đây đều là những vị khách quen từ lúc Thẩm Thiệu Thanh còn bán quẩy đến lúc bán lẩu vẫn luôn ủng hộ hắn nhiệt tình. Đối với những người như vậy Thẩm Thiệu Thanh rất có hảo cảm, hắn đem những lời hay ý đẹp nói ra một lượt rồi mới chốt hạ một câu giảm giá món ăn, mới khiến đôi bên đều vui vẻ.



Quán vừa mở cửa không lâu liền có mấy xe chở rau củ quả, thịt heo, thịt bò, cá,...dừng trước cửa rồi mới lần lượt đem đồ vào quán. Thẩm Thiệu Thanh kiểm kê qua thấy đủ hết mới cho mỗi người ít bạc để ăn sáng.



Vẫn như trước đó, hỏa kế vẫn là Trương Nhị Bảo và Trương Tam Bảo nhưng đợt này còn có thêm Hồ Quý vào nữa. Cha Trương và Trương Đại Bảo sẽ ở phía sau phụ bếp với mấy người mẹ Trương. Sân sau lúc trước có hai gian phòng bây giờ đã được tân trang thành hai gian bếp khác nhau. Mỗi bên sẽ chuẩn bị cho một tầng nguyên liệu cũng đã được bố trí đầy đủ.



Thẩm Thiệu Thanh sẽ đứng canh quầy và thu tiền. Hiện tại tầng trên khả năng vẫn chưa có khách, nếu có ai gọi món khó nấu hắn sẽ dời lại quầy thu tiền cho cha Trương còn mình thì xuống nấu. Trong lúc mấy người kia đang đợi món Thẩm Thiệu Thanh liền kéo Trương Tam Bảo qua một bên nói chuyện: "Sau này nếu có khách đặt phòng tầng trên ta sẽ để cho đệ phụ trách. Đừng lo gì cả nếu họ làm khó ngươi thì cứ xuống nói lại với ta. Hiện tại vẫn chưa có ai thì ngươi cứ ở lại dưới này giúp mọi người một tay"



"Nhị ca phu ta hiểu rồi, ta sẽ cố gắng hoàn thành thật tốt, ngươi yên tâm"



"giao trà đây"



Thẩm Thiệu Thanh vừa muốn nói tiếp liền nghe thấy tiếng hô bên ngoài. Hóa ra là người hắn thuê để giao trà. Ngay lúc đó Trương Nhị Bảo từ bên trong đi ra nhận lấy mấy bao trà trên xe sau đó trả tiền cho người kia rồi mới xách trà vào trong.



Khách nhân bên trong bị màn giao trà chớp nhoáng làm cho hoang mang. Ai mà nghĩ được bên trong đều là trà thượng phẩm và trung phẩm chứ. Cứ thấy cái cách giao và cách nhận trà của bọn họ đi, có khi còn tưởng bọn họ đang mua rau ngoài chợ nữa cơ.



Thẩm Thiệu Thanh cũng tức đến bật cười. Trương Nhị Bảo quả nhiên ngốc vẫn hoàn ngốc a. Mặc dù xe chở trà có hơi thô thiển một chút nhưng ít nhất y cũng phải cố gắng tạo được bầu không khí như đang mua vàng mua bạc chứ. Aiz, vẫn là nên dạy dỗ lại a.



"Ngươi vội vàng như vậy làm gì?" Thẩm Thiệu Thanh nhéo đến nghiện. Cứ thấy Trương Nhị Bảo liền nhéo nhéo lên hai cái má của y. Người bị nhéo đến đỏ vẫn còn rất hưởng thụ, chỉ cần là Thẩm Thiệu Thanh y bị nhéo bao nhiêu vẫn cảm thấy rất vui nha.



"Nhị ca phu, đây là trà gì thế?" Trương Tam Bảo trực tiếp bỏ qua màn ân ái của hai người mà hỏi đến mấy bao trà được Trương Nhị Bảo xách như xách gà trên tay. Lúc trước có nghe nhị ca phu nói đến việc phẩm trà gì đó còn tưởng rất lâu sau mới có. Lại không ngờ mới có mấy hôm mà nhị ca phu đã mua được trà rồi.



"Là trà thượng phẩm và trung phẩm. Ngươi đem cất ở quầy hàng đợi có khách lầu trên liền pha một ít trà trung phẩm cho họ phẩm qua" Thẩm Thiệu Thanh giao lại mấy bịch trà cho Trương Tam Bảo để y bày lên kệ ở giữa phòng.



Những túi trà này chỉ để dùng trong quán không bán ra bên ngoài nên bao bì có chút thô sơ. Đợi khi trà của Trương Đỉnh lâu có chút tiếng tăm rồi mới đem ra bán đến lúc đó chắc chắn phải làm bao bì cho đủ chói mắt mới thôi.



Mở quán không lâu khách nhân đến càng lúc càng đông. Vì là mở lại quán nên giá cả cũng được ưu đãi khá nhiều. Lượng khách nhiều lên thì công việc của bọn họ cũng tăng lên rất nhiều. Món ăn tương đối mới lạ nên có vài người đã rất khó khăn trong việc chọn món. Nhìn những món ăn ở bàn bên cạnh đang phả hương thơm ngào ngạt ra xung quanh lại càng làm cho họ trở nên rối loạn. Mắt thấy càng ngày càng đông người đến bọn họ mới xoắn xuýt gọi vài món cho mình.



"Chúc mừng Thẩm phu lang mở lại cửa tiệm, à không, giờ phải đổi thành ông chủ Thẩm mới đúng chứ" La chưởng quầy từ ngoài bước vào đã haha nói chúc mừng. Sau đó cũng kêu 2 người phía sau đem quà mừng đưa lên cho Thẩm Thiệu Thanh.



Thẩm Thiệu Thanh cũng không từ chối đem món quà cất cẩn thận sau quầy thu tiền mới mời ông lên nhã gian tầng hai. Vì là La chưởng quầy nên người tiếp vẫn là Thẩm Thiệu Thanh, hắn hướng Trương Tam Bảo chuẩn bị vài món rồi đem lên phòng cho hai người.



"Được La chưởng quầy đến chúc mừng đúng là vinh hạnh cho quán mà. Phải rồi, phiền ngài chuyển lời đa tạ giúp ta đến Trang thiếu gia một tiếng vì món quà hôm nay"



Thẩm Thiệu Thanh đợi trà được mang lên liền tự mình động tay pha chế. Bộ trà đạo đầy đủ là phải có 9 món tất cả. Đây là bộ trà đạo Thẩm Thiệu Thanh móc ra từ không gian mới có. Vì khá bận nên hắn chưa tìm người để làm ra vài bộ cho quán.



La chưởng quầy vừa thấy dụng cụ pha trà của Thẩm Thiệu Thanh liền hoa mắt. Về việc phẩm trà quả thực ông cũng không rành lắm nhưng nhìn cách thiết kế cùng với từng dụng cụ kia ông liền biết thứ này về sau sẽ gây chấn động rất lớn cho giới phẩm trà Chu Sơn (tên quốc gia Thẩm Thiệu Thanh đang sống)



Nhìn những thao tác điêu luyện của Thẩm Thiệu Thanh mà ngay cả người dốt về trà đạo như La chưởng quầy cũng phải tập trung toàn bộ ánh nhìn vào tay hắn. Sau cùng đợi Thẩm Thiệu Thanh rót cho mình một chén trà ông mới chân chân thực thực đánh giá nó.



Trà mà Thẩm Thiệu Thanh pha cho ông uống có tên là Hoàng Sơn Mao Phong - là một loại trà trung phẩm có màu trắng trong. Khi ông uống ngụm đầu tiên liền thấy nó có vị ngọt, chát nhẹ, thoang thoảng nhưng mà hậu vị dài lâu.



La chưởng quầy tuy dốt nát về trà nhưng cũng đã từng uống qua trà Bích Loa Xuân thượng hạng rồi. Hương vị trà này của Thẩm Thiệu Thanh quả thật rất mới mẻ tuy nhiên vẫn là không bằng được hương vị của Bích Loa Xuân.



................



Nới trưng bày trà



Bộ dụng cụ trà đạo

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK