Tuấn Hào cái tai khẽ nhích. Từ dưới đã nghe thấy tiếng còi xe cảnh sát cùng tiếng bước chân dồn dập. Chẳng bao lâu nữa mà đi tới nơi này.
Thật oan uổng, sao dạo này cứ động tí là dây dưa với cảnh sát vậy? Chỉ là dạy dỗ đám con ông cháu cha cùng với bọn làm phiền hắn một tí thôi mà, làm sao mà động giữ vậy? Tuấn Hào thầm nghĩ.
Ài!
Đến thì đến, không rảnh đón tiếp. Xong đi đến bàn gục xuống ngủ tiếp. Thuận tay ôm luôn cái vòng eo nhỏ nhắn kia kéo sát người.
Bụp!
Rầm!
Lại một pha phá cửa xông vào. Cũng may là cánh cửa vẫn còn lành không có hư tổn gì. Một cái đạp không có khả năng hư tổn được. Trừ phi ai cũng có lực lượng cơ thể phá hoại như Tuấn Hào.
- Cảnh sát đây. Ai nói cho tôi biết ở đây rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Tên này, vẫn không thoát khỏi ảo tưởng bắn Half Life. Nếu đây là trò chơi. Tên cảnh sát nào cũng phủ đầu như hắn cảnh sát, cảnh sát đây thì đã bị bắn giết không biết bao nhiêu mạng. Cho dù có mặc giáp máu thì kết quả cũng chỉ có một. Đều như nhau First Blood.
- Tiểu Lý, quay về đội hình.
Một giọng nói kiều mị vang lên quát nhắc nhở. Tên cảnh sát đạp cửa xông vào lập tức ủ rũ quay về, tinh thần như chó nhà có tang, quay lại đằng sau trong mắt hiện lên vẻ oán độc.
Ôi ngày xưa đẹp lắm con ơi...
Ông bà nói đúng, ngày xưa quả thật rất đẹp, từ ngày hắn còn làm đội trưởng đã giương oai phủ đầu đạp cửa mà đi vào không biết bao nhiêu lần. Nhưng cũng vì những hành động trẻ trâu mà nhiều lần khiến hắn suýt ngỏm mạng, kế hoạch thất bại, vân vân, nhiều lắm. Tím lại đây là những hành động của trẻ trâu manh độ. Bị cấp trên giáng chức xuống làm một thằng dân thường trong nghành cảnh sát. Lại bị một cô gái từ thủ đô về làm đội trưởng cấp trên của mình làm hắn bực tức không thôi. Nếu không phải còn có điều kiêng kị đối phương...hắn đã sớm abc, abc cô nàng này rồi. Một thiếu nữ trở thành dâm phụ dưới háng của hắn. Đáng tiếc hắn chỉ có một cái mạng, không dám lấy chứng trọi đá.
Cái mà từ thiếu nữ biến thành dâm phụ này không phải là đội trưởng Tố trẻ tuổi, xinh đẹp của chúng ta hay sao?
Chắc chắn.
Lúc này đội trưởng Tố mới cau mày lại, dường như rất bất mãn vì hành động trẻ trâu của Tiểu Lý kia. Nhắc bao nhiêu lần cũng vậy, không chịu sửa đổi. Vẫn thói Ngựa quen đường cũ.