• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khả Vi cảnh giác nhìn Lập Huân ,nụ cười của cậu ta khiến cô cảm thấy rùng mình ,vô cùng nguy hiểm .Cô chậm chạp hỏi :

- Trò chơi gì ?

- Dạo này tôi rất chán ,muốn xem xiếc nhưng lại không muốn đến nơi hỗn tạp đó...- Lập Huân vân vê chiếc nhẫn trên tay nói .

- Anh...- Không phải muốn cô làm xiếc chứ ?Khả Vi thầm thán không ổn .

- A .Đương nhiên là có nhiều trò tôi muốn xem ,đương nhiên cô không thể làm được hết !Chỉ cần cô diễn một trò khiến tôi hài lòng thôi...- Lập Huân dâng lên một nụ cười hiểm ,thâm sâu .

Giang Thiên đứng đợi một lúc vẫn không thấy động tĩnh gì ,cậu không kiên nhẫn hỏi vọng lên :

- Khả Vi !Sao rồi ???

Đợi một lát ,Khả Vi vịnh lan can cúi xuống đáp :

- Không sao !Anh mau đi đi !Thử thách không khó lắm !

Giang Thiên cẩn trọng nhìn lên .Lời cô nói cậu không tin lắm .Không phải không tin cô mà là không tin tên Lập Huân kia .

- Thật ?- Giang Thiên nheo mắt nói .

- Ừ !- Khả Vi đáp một tiếng lớn .Sau đó nói thêm .- Anh mau đi đi !Lam Thanh chắc không đợi được nữa đâu !

Giang Thiên vừa nghe nhắc đến Lam Thanh ,sự chần chừ cũng vơi bớt .

- Vậy cố gắng lên !

Sau đó xoay lưng chạy đi .

Thấy bóng cậu khuất rồi ,Khả Vi mới lộ vẻ mặt căng thẳng ,xoay người nhìn về phía Lập Huân mà đằng trước là một quả bóng lớn .

- Thử thách không khó lắm mà ,đâu cần phải căng thẳng vậy !- Lập Huân mượn lời cô nói để mỉa mai .

- Con mắt nào của anh thấy tôi căng thẳng !- Khả Vi mạnh miệng nói .Nhưng khi nhìn quả bóng kia cô bất giác run người lên .Trò mà cậu ta muốn cô làm là giữ thăng bằng trên quả bóng đó .Đây cũng là một trò khó phải luyện tập nhiều mà các chú hề hay biểu diễn .Tuy nhiên cô chưa từng thử đừng nói đến là luyện tập ...Hơn nữa đây là sân thượng nếu chẳng may cô có thể...Khả Vi không dám tưởng tượng tiếp .

- Thế nào ?Sao còn chưa làm?Chỉ là mười phút thôi đâu khó lắm !- Lập Huân tiếp tục khiêu khích .Nhìn vẻ mặt cố gắng bình tĩnh của cô ,cậu có chút khâm phục .Nhưng mà bề ngoài cô gái này cùng lắm chỉ là thanh tú thật không hiểu Kiến Hàm xem trọng cô ta điểm nào .Trong khi đó ,cậu ta lại sẵn sàng bỏ rơi người con gái xinh đẹp mà cậu hết lòng yêu thương .Cướp rồi bỏ rơi !Cậu muốn xem cô gái này có bao nhiêu bản lĩnh .À ,mang nếu cho Kiến Hàm thấy cảnh cô gái của cậu ta làm trò hề thì sẽ rất thú vị .Không biết phản ứng của cậu ta thế nào ?Có thể thẹn quá mà bỏ rơi cô gái này .Đến lúc đó ,liệu xem cô ta còn mạnh miệng nói tin tưởng Kiến Hàm không ?

Khả Vi không biết suy nghĩ của Lập Huân lúc này ra sao .Càng không biết cậu ta vì lời nói ở nhà ăn lúc đó mà nhớ mãi .Lúc này đây cô đang phải đấu tranh với sự sợ hãi .

Giang Thiên đến phòng lập trình ,bài trí trong phòng giống hệt kì thi năm đó .Giữa phòng là hai chiếc bàn ,bên trên là hai dàn mấy vi tính được kết nối đến hai chiếc hộp nhỏ ,được khóa lại bằng sóng điện từ .Đó là đợt thi quyết định giữa Tập đoàn BS và tập đoàn Hoa gia về quyền sỡ hữu phần mềm máy tính cao cấp .Yêu cầu của ki thì đó chính là lập trình một chương trình có thể mở khóa phần mềm máy tính đó do nhà lập trình số một thế giới làm ra .Ai mở khóa xong trước người đó thắng .Cậu và Lạc Thần chỉ mới mười mấy tuổi được xem là người thừa kế thiên tài ,đại diện hai tập đoàn thi .Và cậu đã thắng ,chương trình của Lạc Thần gặp trục trặc ,nên cậu ta tốn nhiều thời gian hơn ,chương trình đó thực sự đã hoàn hảo .

- Tôi chờ cậu nãy giờ !Đến hơi muộn đấy !- Lạc Thần đứng tựa vào tường dưới ,khoanh tay nhìn cậu .- Tôi sẽ cho cậu thấy ai mới là người giỏi hơn !

- Tôi không cần thấy điều đó !- Giang Thiên lạnh giọng đánh gãy lời nói cậu ta .- Tôi chỉ muốn biết Lam Thanh đang ở đâu !

- Muốn biết ?Thế thì phải xem cậu có thể thắng được tôi không !Thông tin vị trí nhốt cậu ta nằm bên trong chiếc hộp đó !

Giang Thiên nghiêng người ,mặt lạnh nhìn chiếc hộp .Không có gì đảm bảo đây là một cuộc thi công bằng trong khi người chuẩn bị tất cả là cậu ta .Nếu như Lạc Thần thắng cậu cũng không ngạc nhiên .

Như nhìn thấu được suy nghĩ của Giang Thiên ,Lạc Thần bước chậm từng bước đến cái bàn bên trái ,vừa đi vừa nói :

- Yên tâm đi !Chương trình bảo mật này là do nhà lập trình đó tạo ra .So với chương trình trước đây khó mở hơn gấp mười lần .Tất cả những gì có trong cuộc thi hôm nay ,đều do anh ta phụ trách và chưa hề tiết lộ .Đến cả tôi cũng chưa từng đụng tới .Nên không phải lo tôi gian lận .Tôi muốn một kì thi công bằng để chứng tỏ mình giỏi hơn .Đến lúc đó ...tôi sẽ đè bẹp cậu dưới chân mình .Ha ha ha .- Lạc Thần cười điên cuồng .- Mau thi thôi !Cậu sợ sao ?

Giang Thiên không rảnh nói chuyện với cậu ta ,lạnh nhạt đi tới ngồi vào vị trí còn lại ,mười ngón tay đặt lên bàn phím máy vi tính .

- Bắt đầu đi !

- Hừ .Một ...hai ...ba ...Start !

May mắn cho Khả Vi là hôm nay không mặc váy .Cô mặc áo dài đến gối với quần ôm màu đen .Khả Vi chật vật giữ quả bóng muốn leo lên .Nhưng khi chân vừa đặt lên thì đã ngã nhào xuống đất ,cánh tay bị thương va chạm mạnh với lớp bê tông cứng càng đau đớn hơn .Cứ như vậy cô thử đi thử lại nhiều lần .

- Làm không được thì bỏ cuộc đi !Cô đâu cần phải cố gắng vì bọn họ ?- Lập Huân nhíu mày ,chống tay nói .Tại sao cô phải cố gắng như thế !Bỏ cuộc không phải tốt hơn sao ?Hi sinh vì lợi ích của người khác thật ngu ngốc .

Khả Vi ôm cánh tay đau ,đứng dậy nhìn cậu nói :

- Tôi không cố gắng vì họ .Tôi cố gắng vì chính tôi .

- Là sao ?

- Tôi không thích ở lại đây một năm .Nếu phải học ở đây một năm tôi thật không chịu nổi .Với lại tôi chỉ muốn bản thân không trở thành kẻ dư thừa trong cuộc đời họ ,cảm giác không được người khác coi trọng rất khó chịu .Vì như vậy nên tôi mới cố gắng .- Khả Vi nhẹ nhàng nói .Đôi mắt với quyết tâm chưa hề lung lay nhìn quả bóng lớn một lần nữa .

Đôi mắt Lập Huân sắc lên .Nói những lời đó ,cô ta muốn ám chỉ điều gì !Một sự tức giận vô cớ tràn trong lòng khiến Lập Huân khó chịu đến cực điểm .Cậu cười khinh miệt :

- Sự cố gắng ngu ngốc .Cứ thử đi !Tôi muốn xem sự cố gắng vô ích của cô sẽ đạt được gì ?

- Không có sự cố gắng nào là vô ích .Có cố gắng mới có thành công .Nếu dễ dàng từ bỏ rồi ngồi đó oán trách người khác mới là ngu ngốc !- Khả Vi đanh giọng nói .Cô hít sâu một hơi thả lỏng bản thân . Xem nào ,nên dùng cách nào để có thể đứng trên quả bóng này đây .Bản thân cô không giỏi trong việc giữ thăng bằng và cô cũng không biết cách để thăng bằng cơ thể .Thăng bằng cơ thể ?Khả Vi chợt nhớ đến một chương trình xem trên tivi .Nhảy cổ vũ .Cô nhớ có một động tác là người nữ chống hai tay lên lưng người con trai đang cúi 90 độ sau đó nhảy bật hai chân lên rồi mới đứng thẳng dậy .Khả Vi lo lắng suy nghĩ .Cách đó được không ta .Dù gì thì cách đó có vẻ đáng thử .Chần chừ một lúc ,Khả Vi quyết định sẽ thử .Làm động tác tự cổ vũ bản thân trong đầu :“Fight !“.

- Cô ta định làm gì ?- Lập Huân nhìn động tác lùi xa quả bóng của Khả Vi mà khó hiểu .

Khả Vi lấy hết sức bình sinh chạy tới ,hai tay đặt lên quả bóng nâng người lên .Thành công rồi .Khả Vi cười tươi vui mừng .Nhưng khi hai chân vừa đặt lên thì quả bóng lắc quá lắc lại làm cô hoảng sợ vô cùng .Tiếp đó một màn quen thuộc trong các bộ phim hoạt hình kinh điển .Khả Vi chạy trên quả bóng .Nói sao thì cố gắng đứng lên được cũng là may mắn rồi .Nhưng tại sai quả bóng càng ngày càng xoay nhanh vậy ?

- Cô ta làm được rồi !- Lập Huận trợn mắt đứng bật dậy .

- Làm sao dừng lại đây !- Khả Vi lúng túng gần như hét lên .Quả bóng chuyển động sang trái rồi sang phải .Cô chỉ còn cách nương theo .

- Qua bao lâu rồi ?- Lập Huân hỏi người đứng sau nhận nhiệm vụ bấm giờ .

- Hơn năm phút rồi !

- Cái gì ?- Lập Huân cũng ngạc nhiên không kém .Nhưng mà không thể dễ dàng để cô vượt qua được .Cậu ta ngồi lại xuống ghế lớn giọng nói .- Này ,cô có biết Kiến Hàm từng thích một người con gái không ?

Khả Vi cố gắng tập trung ,lờ cậu ta đi .

- Một năm trước ,trường Thần Phong có một nữ sinh vô cùng xinh đẹp .Cô ấy dịu dàng như nước ,thanh thoát ,cao quý .Đó là người con gái mà tôi rất yêu ,thậm chí giữa chúng tôi còn có hôn ước .Nhưng sau đó ,Kiến Hàm đã xuất hiện .Anh ta tham gia buổi tiệc do gia đình cô ấy tổ chức .Anh ta dùng lời nói ngon ngọt ,nụ cười lãng tử khiến cô ấy yêu thích đến mức thậm chí sẵn sàng buông bỏ tình cảm của chúng tôi ,hủy hôn ước mà chạy theo cậu ta .Kiến Hàm đã cướp cô ấy từ tôi !- Lập Huân phẫn nộ gằn lên .- Nhưng sau đó thì sao ?Có được rồi anh ta lại làm cô ấy tổn thương đến mức phải tự tử .Tên đó có thể bỏ rơi người con gái đó thì cũng có thể bỏ rơi cô .Đối với cậu ta,cô chẳng khác nào thú vui nhất thời đâu .

Khả Vi nghe xong ,cả người liền chấn động .Đó là lí do mà Lập Huân hận Kiến Hàm ,giờ lại lôi cô ra trả thù .Cô thật không hiểu .Nêu đó là người con gái cậu ta thật lòng yêu thương thì tại sao lại không cố gắng giữ để mất rồi lại trách người khác .Còn Kiến Hàm ...Khả Vi chợt nhận ra anh luôn tươi cười ,dù là cô hay bất kì cô gái khác ,anh ...Nhưng nếu nói anh đối với cô chỉ là hứng thú nhất thời thì tại sao...Khả Vi chợt nhớ đến những cử chỉ ân cần của Kiến Hàm và cả màn tỏ tình lãng mạng ấy nữa ...Phải rồi ,Kiến Hàm không phải loại người thích đùa bỡn người khác ,cô cảm thấy như vậy .Dù thế nào thì cô nhất định phải tin anh .

Khả Vi mải suy nghĩ mà không nhận ra ,cả cô và quả bóng đều di chuyển đến lan can sân thượng .Khi cô nhận ra thì...

- Cẩn thận !

Khả Vi mất thăng bằng ngã người ra sau .Như có một lực hút nào đó kéo cô xuống mặt đất xa xôi kia .Khả Vi nhắm chặt sợ hãi .Cả người tiếp tục rơi cho đến khi ...

- Em đúng là cô gái ngốc nghếch mà !

- Kiến...Kiến Hàm !- Khả Vi mở to mắt nhìn người đang ôm mình .

- Còn ai có thể ôm em nữa chứ !Mau trèo lên đi ,anh không chắc có thể giữ lâu hơn đâu !- Kiến Hàm cười khổ nói .

- Hả ?- Khả Vi ngơ ngác không hiểu lời anh nói .Đến khi nhìn lên cô mới phát hiện ,anh một tay ôm cô một tay giữ thành lan can .- Em ...em trèo lên liền !- Khả Vi bối rối nói .Về nhà phải giảm cân mới được .

Từ chiếc trực thăng còn đang bay trên đầu sân thượng ,vị hiệu trưởng nào đó ngồi gác chân ,khoanh tay ,gật gù nói :

- Tình yêu đúng là ghê gớm .Khiến cho người ta có động lực đến nổi nhảy từ đây xuống không chút do dự .Nhưng mà nguy hiểm quá !Vẫn không nên dính vào thì tốt hơn .

Phi công nghe anh nói ,đầu rơi đầy hắc tuyến .Cái suy nghĩ gì thế này .

Lập Huân đứng sững sờ .Ngay lúc Khả Vi vừa ngã ra sau ,cậu chợt nghe thấy âm thanh ồn ào ,sau đó một bóng người từ trên lao xuống .Không thể ngờ vì Khả Vi mà cậu ta lại mạo hiểm đến thế .

Khả Vi và Kiến Hàm leo lên ,ánh mắt Lập Huân vừa nhìn thấy Kiến Hàm liền tối sầm .

- À ...ừ ...sao anh lại ở đây ?- Khả Vi ấp úng hỏi .

- Nói thế nào nhỉ ?Thần giao cách cảm chăng ?Anh là hoàng tử đương nhiên phải xuất hiện đúng lúc để giải cứu công cháu của mình rồi !- Kiến Hàm cười tà tứ ghé sát mặt cô nói .

Khả Vi nghẹn họng .Không biết từ lúc nào mà Kiến Hàm lại có bộ dạng vô lại thế này nữa .

Kiến Hàm nghiêng đầu nhìn Lập Huân .

- Khả Vi đã giữ thăng bằng trên quả bóng đó đúng mười phút .Vậy là qua rồi chứ ?

- Phải !- Lập Huân không cam lòng nói .Nhưng đúng là vậy .Trước khi cô rơi xuống ,đồng hồ vừa điểm mười phút .

- Như vậy thử thách này đã kết thúc .Giờ thì...- Ánh mắt Kiến Hàm trở nên nguy hiểm ,anh từng bước từng bước bước lại chỗ người Lập Huân ,tay thuận tiện tháo lỏng cavat .- ...tôi sẽ tính nợ với các người .Dám bắt người con gái của Kiến Hàm này diễn trò...các người nên biết trước hậu quả đi !

Đôi mắt cậu lạnh băng ,đầy sát khí .Kiến Hàm thật sự rất tức giận .

**********************************

Chap tiếp theo : Những thử thách sẽ kết thúc như thế nào ?Tại sao King lại thù Giang Thiên như vậy ?

Tối nay không thể thức được nên quyết định vừa viết xong đăng luôn .Mọi người đọc truyện vui vẻ nha .(Bỏ làm cú đêm một lần vậy )

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK