Chương 533
Rốt cuộc là để ngăn cản người của Hàn Lệ Thu ra ta, hay là đề phòng hai mẹ con họ nhân cơ hội chạy trốn, thì cũng không thể biết được.
Nhưng bất cứ khi nào cô muốn rời khỏi căn phòng này, đều sẽ bị vệ sĩ chặn lại không cho đi.
Bị hạn chế sự tự do vậy thì cũng thôi đi, dù sao Tân Hoài An cũng chỉ muốn ở bên cạnh Thiên Nam, chăm sóc thật tốt để con trai sớm ngày khỏi bệnh.
Nhưng cô không thể hiểu nổi, Chử Chấn Phong thậm chí còn không cho phép Trương Nhược Phi và Ôn Nhã Ly đến thăm Thiên Nam.
Người đàn ông đó sử dụng hàng loạt sự sắp đặt độc đoán này để cách ly hoàn toàn cô và Thiên Nam với thế giới bên ngoài!
Ngồi ở bên giường bệnh, Tân Hoài An nhìn bóng dáng vệ sĩ thấp.
thoáng ngoài cửa, trong lòng thở dài thất vọng.
“Mẹ ơi, người chú tên là Chử Chấn Phong kia thật sự là bố của con sao?” Giọng nói be bé của Thiên Nam phát ra từ trong chăn.
Tân Hoài An lập tức quay đầu, dịu dàng nhìn con trai.
Sau khi phẫu thuật, cậu bé vẫn chưa hồi phục, việc nói chuyện rất khó khăn.
Nhưng niềm khao khát được gọi hai tiếng “bố ơi” từ khi còn rất nhỏ đã khiến cậu bé cực kì muốn làm rõ chuyện này.
Chuyện đã đến mức này thì Tân Hoài An cũng không giấu giếm đứa bé nữa, nhẹ nhàng nói: “Đúng vậy, con là con ruột của người đó”
Mặc dù, người đó không sẵn lòng đưa Thiên Nam trở về nhà họ Chử và thừa nhận thân phận của cậu bé.
Cậu bé nhận được câu trả lời, không biết là vui mừng hay thất vọng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn bỗng xuất hiện sự mơ màng.
Cậu bé chớp chớp đôi mắt đen láy, đôi lông mày sâu róm nhíu lại.
“Nhưng mà không phải là mẹ đã từng nói rằng đó là một người xấu hay sao?”
Bố là người xấu vậy thì con có cần nữa không?
Thật là khó xử….
Tân Hoài An nghe được câu hỏi nghỉ ngờ của con trai, mặc dù muốn trả lời, nhưng lại đụng phải ánh mắt cẩn thận từng li từng tí của đứa trẻ, cô không khỏi do dự.
Thiên Nam đã biết Chử Chấn Phong là bố của mình, nếu vì một câu nói của cô mà áp đặt suy nghĩ chủ quan lên đứa trẻ, điều đó sẽ phá vỡ sự mong chờ về “người bố” của đứa bé.
Có phải là không được ổn thỏa lắm?
Suy cho cùng thì cho tới bây giờ, cô không biết mình có nên tin lời của Chử Chấn Phong hay không.
Nếu lần này anh thực sự giúp đỡ cô, vậy thì việc cô khăng khăng cho rằng anh là người xấu quả là không được ổn thỏa lắm.
Cuối cùng, cô suy nghĩ một lúc rồi thận trọng nói với đứa trẻ: “Trước đây mẹ nghĩ bố con là người xấu, nhưng lần này, bố của con lại giúp chúng ta thoát khỏi sự kiểm soát của một kẻ xấu khác, còn hứa sẽ bảo đảm an toàn cho chúng ta. Vậy nên, mẹ cũng không biết nên nói rằng bố con là người xấu hay người tốt nữa”
Cô nhẹ nhàng xoa đầu đứa bé, nói với cậu bé bằng giọng điệu thương lượng: “Hay là, chúng ta hãy xem sự thể hiện tiếp theo của bố con, sau đó để cho con tự đánh giá là tốt hay xấu, được không?”
Ánh mắt của Thiên Nam mắt sáng lên, liên tục gật đầu với đây sự mong chờ.
Cậu bé không cần một người bố tồi, nếu bố cậu là một người tốt, cậu bé sẽ đồng ý để mẹ đưa bố cậu về nhà.
Sau này sẽ không cần phải ghen tị với những đứa trẻ khác có đủ cả bố và mẹ.
Tập đoàn Hàn Thị, văn phòng chủ tịch.
Sau khi trợ lý báo cáo tiến độ theo dõi Chử Chấn Phong, không khỏi khó hiểu mà hỏi rằng: “Cô hai, nhà họ Chử cho đến bây giờ vẫn chưa có tin tức gì, không biết rằng rốt cuộc thì họ muốn giải quyết hai mẹ con Tân Hoài An như thế nào?”
Chương 534
Hàn Lệ Thu chờ đợi đến mức cũng có hơi sốt ruột rồi, lạnh lùng “hừ” một tiếng, giọng điệu chắc chắn: “Nếu đã chắc chắn là máu mủ nhà họ Chử, vậy thì họ không thể không nhận!”
Trợ lý gật đầu, rầu rĩ nói: “Hai ngày nay Chử Chấn Phong sai thêm không ít người trông coi, người của chúng ta càng khó dò la tin tức rồi.”
Nghe vậy, Hàn Lệ Thu liền nhíu mày.
Lúc này, di động trên bàn cô ta reo lên. Cách đó không xa, Hàn Âu Dương đang nẵm dài chán nản trên ghế sô pha nhấm nháp ly rượu vang, nghe thấy âm thanh, ánh mắt liếc một cái, dường như có chút quan tâm.
Hàn Lệ Thu nhìn thấy số điện thoại là của Chử Gia Mỹ. Cô ta nghe máy, không lên tiếng mà nghe đối phương nói vài câu, trên mặt lộ ra một nụ cười thích thú.
“Cô ta muốn gặp tôi? Được, cô dẫn cô ta đến…” Hàn Lệ Thu báo địa chỉ rồi tắt máy. Trợ lý có hơi kinh ngạc nói: “Cô hai, bây giờ cô phải ra ngoài à?”
“Ừ, đi gặp một người thú vị Thoáng nhìn ánh mắt nghi ngờ trên mặt của trợ lý, bởi vì đối phương là thân tín của mình, cô ta liền thuận miệng nói ra: “Vợ chưa cưới của Chử Chấn Phong, một ngôi sao”
Một cái vai diễn vốn nên xoá bỏ trong kế hoạch của cô ta, lại có thể chủ động thông qua Chử Gia Mỹ để liên lạc với cô ta, còn nói có thông †in quan trọng tiết lộ cho cô †a.
Chuyện này đúng thật là thú vị.
Trợ lý phụ giúp Hàn Lệ Thu đi ra ngoài.
Hàn Âu Dương trên ghế sô pha liếc nhìn, chờ bóng dáng hai người biến mất rồi anh ta lập tức bỏ ly rượu vang trong tay xuống, đứng dậy đi nhanh ra ngoài.
Màn đêm buông xuống.
Vương Thanh Hà từ bên ngoài trở về, sau khi quét sạch màn khói mù lúc trước tâm trạng liền vô cùng thoải mái. Mẹ cô ta Trương Mỹ Văn nhìn con gái thay đổi, tranh thủ lúc cô ta chưa đi lên tầng ngăn lại.
“Con gái à, con định giải quyết chuyện con và cậu Chử như thế nào?
Hôm nay đến cả bên phía bà Chử cũng gọi điện qua đây rồi, thăm dò ý kiến của nhà chúng ta”
“Hừ, rõ ràng là cậu Chở luôn miệng nói muốn kết hôn với con. Bây giờ lại muốn huỷ hôn, cứ như lừa gạt tống tiền nhà chúng ta vậy. Vừa mở miệng là hứa này hứa nọ cho nhà chúng ta đủ thứ”
Trương Mỹ Văn khinh thường nhếch miệng.
“Cũng không nghĩ xem, nếu con gái tôi trở thành mợ Chử, chút tiền, công ty với cổ phần này chẳng phải đều đường đường chính chính trở thành của con rồi sao? Còn cần bà ta ra giọng bố thí gì ở đây chứ?”
Bà ta nói xong năm chặt tay của Vương Thanh Hà: “Cho nên, nhất định không thể để cậu Chử huỷ hôn với con được.”
Vương Thanh Hà nhìn vẻ mặt lo âu căng thẳng của bà ta, trong lòng không yên: “Mẹ, mẹ yên tâm đi! Con biết xử lý chuyện này như nào rồi, hơn nữa, cũng tìm được người giúp đỡ phù hợp. Mọi việc sẽ ổn thôi Nghe cô ta nói như vậy, Trương Mỹ Văn mới yên tâm: “Vậy thì tốt rồi!”
“Chỉ cần nghĩ đến chuyện cậu Chử vì mẹ con Tân Hoài An mà muốn huỷ bỏ hôn ước với con là mẹ lại không nuốt được cục tức ấy. Cái con tiện nhân với đứa con nghiệt chủng có nó chỉ có mau mau chết đi mới tốt, để tránh ngoi ra mà lại làm loạn”
Vương Thanh Hà nhìn xuống dưới, che đi vẻ phiền muộn trong ánh mắt.
Xem, đến mẹ cô ta cũng nói vậy, Tân Hoài An và đứa con nghiệt chủng kia nên chết đi thì hơn. Bọn họ còn lý do gì mà sống trên cõi đời này chứ? Định ngáng đường cô ta hay sao?
Vương Thanh Hà đã nói hết những chuyện nên nói cho Hàn Lệ Thu rồi. Cô ta tin rằng với thủ đoạn của Hàn Lệ Thu nhất định không để mẹ con Tân Hoài An tiếp tục sống sót. Kế tiếp, cô ta chỉ cần đợi tin tốt là được.