• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Severus ngồi trên ghế trước lò sưởi, xoa nhẹ mày đang nhíu chặt, có chút nghi hoặc với trò khôi hài buổi tối ngày hôm nay. Trò khôi hài? Đúng vậy, hoàn toàn là một trò khôi hài, nhất là khi Dumbledore dùng một bùa thu hồi pháp thuật liền hóa giải thần chú hóa đá, mà con mèo kia lại vui vẻ hoạt động như cũ. Chỉ là người viết dòng chữ kia là ai? Đây quả thật là một trò khôi hài?

Cửa văn phòng nhẹ nhàng mở ra đủ để một người đi vào. Severus trừng mắt nhìn vào chỗ tưởng như không có người, dùng khẩu khí như đã biết trước: “Được lắm, quả nhiên Kẻ Được Chọn rất dũng cảm a, dám vào thời gian ban đêm cấm đi lại đến tìm viện trưởng của mình, Harry Potter, ngươi không sợ ta trừ điểm của ngươi sao?”

Harry cởi áo tàng hình trên người, treo nó lên giá gần đó, vừa đi vừa nói: “Giáo sư, em muốn tới hỏi chuyện hóa đá đêm nay.”

“Có cái gì phải hỏi.” Severus không kiên nhẫn nói, “Chỉ là một trò đùa dai mà thôi, nếu để cho ta biết người nào có não bị nước dãi sên làm ướt gây chuyện kia, nhất định phải trừ điểm, cấm túc.” Trừng mắt nhìn Harry, hắn nói tiếp, “Mấy tiểu quỷ các ngươi thật sự là coi trời bằng vung.”

Không phải em làm, ngài trừng em làm cái gì. Harry trong lòng nói thầm, miệng lại tiếp tục hỏi: “Trò đùa dai? Sao lại là trò đùa dai?”

“Dumbledore dùng một bùa thu hồi pháp thuật liền giải quyết, không phải trò đùa dai thì là cái gì?” Severus hiển nhiên không muốn nói nhiều về việc này, “Bất quá cái bùa hóa đá kia có chút kì lạ.” Hắn nghĩ nghĩ, khá hứng thú với bùa chú kì lạ kia.

“Vậy giáo sư Lockhart sao lại ở đấy? Sao ông ta không giải bùa chú kia?” Tuy Harry nghe Severus nói chỉ là một trò đùa dai nhưng cậu vẫn có chút lo lắng, dù sao trong lúc nghỉ hè, nghĩa phụ bảo cậu tìm Trường Sinh Linh Giá nhưng đến giờ cậu vẫn chưa tìm được, liệu mọi việc có giống như cậu biết, đây không phải là trò đùa dai mà là sự bắt đầu cho mọi việc kế tiếp? Nếu vậy cái Trường Sinh Linh Giá kia là quyển nhật ký sao?

“Hừ!” Severus hừ một cái, xem thường nói: “Ngươi xác định tên bị ngươi làm cho toàn thân không có lông kia có năng lực giải bùa hóa đá? Hắn ta chỉ là không có mặt mũi gặp người, muốn nhân cơ hội mọi người ở đại sảnh tham dự Haloween mà trốn về phòng của mình mà thôi.”

“Nguyên lai là như vậy.” Harry gật, lập tức giật mình nhìn Severus: “Giáo sư, sao ngài biết là bọn em trêu Lockhart?”

“Các ngươi nghĩ mình làm rất bí mật sao?” Severus cũng không có phản cảm quá lớn với trò đùa dai này, “Độc dược rụng lông các ngươi làm mang đến cho ta xem. Mặt khác, ta cảnh cáo ngươi, Harry Potter, đừng tưởng rằng trình độ Độc dược của mình lợi hại, lúc đang điều chế Độc dược rất có thể gặp nguy hiểm, sau này cấm ngươi pha chế Độc dược một mình.”

“Dạ, giáo sư.” Harry ngoài mặt thực nghiêm túc trả lời, trong lòng lại nghĩ sau này khi đến Phòng cần thiết làm Độc dược phải cẩn thận hơn.

Severus nhìn Harry, hiểu rõ suy nghĩ trong lòng cậu, tiếp tục cảnh cáo: “Sau này ngươi tiếp tục đến chỗ ta cấm túc, Độc dược gì cũng phải làm lúc ta có mặt, đừng có làm mấy việc thiếu não, ta biết hết đấy.”

“Dạ, giáo sư.” Harry hữu khí vô lực trả lời, vốn định sau khi kết thúc giờ phụ đạo với Salazar thì đi tìm Trường Sinh Linh Giá, xem ra lại ngâm nước nóng rồi.

“Được rồi, không còn chuyện gì nữa, ngươi trở về đi.” Severus nói với Harry, “Tên nhóc trên cổ tay ngươi để lại, ta lấy nọc độc của nó.”

“Nọc độc của Basilisk vừa mới lấy lần trước mà?” Harry nhìn con rắn nhỏ quấn chặt vào cổ tay mình, ngẩng đầu nói.

“Đã một tháng rồi, nọc độc của nó hẳn đã tích trữ không ít, đương nhiên phải lấy ra chứ.” Severus vươn tay, ánh mắt nhìn chằm chằm Basilisk trên cổ tay Harry.

“Basilisk, ngoan, chỉ lấy chút nọc độc thôi.” Harry gỡ Basilisk đã co thành một cục đưa cho Severus.

“Harry, ta không muốn đi, ngươi cứu ta a, hắn thật là khủng khiếp.” Basilisk dùng cái đuôi cuốn lấy ngón tay Harry, không chịu nằm trong tay Severus. Đối với người đàn ông mà Harry đã hạ lệnh không được thương tổn, Basilisk thật sự không có cách nào tránh khỏi thủ đoạn âm hiểm của hắn.

Harry khó xử nhìn Basilisk đang nhõng nhẽo, lại nhìn Severus đang vươn tay ra đen mặt, nhất thời rất nhanh tháo con rắn nhỏ trên tay mình, bỏ vào tay Severus “Basilisk, ngươi tự cầu phúc cho mình đi, ta không có cách nào.” Rồi nói với Severus: “Giáo sư, em về trước, sáng mai em sẽ đến nhận Basilisk.” Lập tức cầm áo tàng hình choàng lên người trở về phòng ngủ, hồn nhiên không để ý Basilisk đằng sau đang gầm lên giận dữ “Harry Potter, sao ngươi có thể làm như vậy, ngươi bán đứng sủng vật, ô, sao ta lại có người chủ nhân như vậy. Ta muốn ngươi bồi thường tinh thần cùng thân thể bị tổn thương của ta… Blablabla”

Chuyện Haloween cũng không ảnh hưởng quá lớn, dù sao chỉ là một trò đùa mà thôi. Nhóm tiểu sư tử Gryffindor rất không hài lòng, với con mèo của Filch luôn trừ điểm bọn họ, nếu là bọn họ làm thì bọn họ hận không thể bắt nó ném ra ngoài Hogwarts. Đương nhiên, tất cả mọi người đều rất tò mò ai có lá gan lớn như vậy, dám trêu chọc Filch.

So với Ravenclaw cùng Hufflepuff suy đoán rất phong phú, Gryffindor cùng Slytherin đơn giản hơn nhiều. Gryffindor tự nhiên trăm miệng một lời nói chỉ có rắn độc tà ác mới có thể dùng loại phép thuật độc ác này, đương nhiên đối tượng mà bọn họ trêu cợt chỉ là con mèo “Đáng thương”. Mà đối tượng tình nghi đầu tiên của Slytherin đương nhiên là Gryffindor, chỉ có sư tử ngu xuẩn lỗ mãng mới có “Dũng khí” đến trêu chọc một con mèo.

Sau giờ Lịch sử Pháp thuật, nhóm rắn nhỏ cùng tiểu sư tử đều tinh lực dồi dào, dù sao trong giờ đã nghỉ ngơi rồi, tinh thần tất nhiên là rất tốt.

“Tớ chỉ biết, nhất định là nhóm rắn độc Slytherin làm.” Ron Weasley vừa đi vừa lớn tiếng nói với bạn bên cạnh, “May mà tớ được phân đến Gryffindor, nếu lúc trước phân vào Slytherin, tớ chết đi cho rồi, nghĩ lại đức hạnh của mấy con rắn độc kia, tớ liền muốn nôn, Slytherin cùng với Salazar Slytherin đều là biến thái.”

Cậu ta lớn tiếng nói chuyện mà hoàn toàn quên bây giờ là giờ tan học, mà học cùng giờ Lịch sử Pháp thuật với bọn họ chính là Slytherin, tất nhiên lời của cậu ta trừ bỏ truyền đến tai bạn thì cũng truyền đến tai nhóm rắn nhỏ Slytherin cũng vừa tan học.

“Ronald Weasley!” Draco là thủ lĩnh năm hai liền mở miệng nói: “Hi vọng mày trước khi nói chuyện thì suy nghĩ một chút.” Slytherin còn lại trong lúc vô tình đã bao vây Ron Weasley, một đám rắn nhỏ phẫn nộ chăm chăm nhìn cậu ta.

“Sao nào, bị nói trúng nên chột dạ à?” Ron Weasley căn bản không chú ý tình huống chung quanh, tiếp tục lớn tiếng ồn ào, “Tao muốn nói với Filch, là chúng mày trêu chọc mèo của ông ta, ông ta nhất định sẽ trừng phạt nhóm rắn độc chúng mày.”

“Mày xác định, Filch sẽ tin tưởng mày sao?” Blaise ở bên cạnh Draco khinh thường phản bác, “So với lũ chuyên môn vi phạm nội quy trường như chúng mày, bọn tao còn đáng tin tưởng hơn.”

Harry không lên tiếng, đứng bên kia Draco nhìn Ron Weasley đã đỏ mặt lên, có điểm kỳ quái. Vì sao cậu ta lại muốn to mồm nói chuyện này? Dù sao cũng chỉ là một trò đùa dai thôi mà, giờ còn ai bàn luận nữa đâu, Ron đột nhiên lớn tiếng nói ở nơi có nhiều Slytherin như vậy, rốt cuộc cậu ta muốn làm gì, hay là cậu ta muốn người khác làm cái gì? Không thể không nói, có đôi khi, suy nghĩ quá nhiều sẽ khiến bản thân luẩn quẩn, Harry hoàn toàn không ngờ Ron Weasley kia có đủ trí tuệ để lo lắng vấn đề phức tạp như vậy.

“Ronald Weasley, mày nhất định phải giải thích rõ ràng với Slytherin về câu nói vớ vẩn của mày.” Trong lúc Harry đang miên man suy nghĩ, Draco đã chính thức đưa ra yêu cầu với Ron Weasley, đương nhiên nhóm rắn nhỏ đang nắm chặt đũa phép trong tay chung quanh cũng phụ họa theo đề nghị này.

“Nói đùa gì vậy, giải thích với chúng mày?” Ron lập tức nhảy dựng lên, giọng lớn đến mức có thể làm cho tro bụi trên trần nhà rơi xuống, “Rắn độc âm hiểm chúng mày mà cũng bắt tao phải giải thích sao!” Lúc này Ron đã chú ý tới nhóm rắn nhỏ chung quanh, rất nhanh nắm đũa phép trong tay, “Chúng mày muốn làm cái gì?”

“Ron Weasley, cậu nhất định phải giải thích với Slytherin, vì cậu vũ nhục Slytherin.” Làm người thừa kế hiện tại của Slytherin, Harry lúc này cũng không nhịn được, mở miệng nói. Tuy rằng Salazar có chút già đến điên, hình tượng hơi khiến cho mình thất vọng, nhưng đó là một trong những người sáng lâm Hogwarts, cậu tuyệt đối không thể người khác vũ nhục bề trên, cho nên Ron Weasley nhất định phải xin lỗi.

“Harry Potter, cậu là Kẻ Được Chọn sa đọa, cậu có tư cách gì nói tôi như vậy.” Ron Weasley chỉ đũa phép vào Harry, rít gào, “Tarantallegra! Tôi muốn cậu bị trừng phạt, cho cậu nhận ra rõ ràng chính nghĩa ở đâu.”

“Protego!” (Che chắn) Harry phản ứng rất nhanh chóng dùng một bùa phòng hộ cho mình, Draco cùng Blaise bên cạnh lập tức đánh lại Ron, “Densaugeo!” (Răng phình to) “Stupefy!” (Bùa choáng)

“Các trò đang làm cái gì vậy?” Lúc thần chú của bọn Draco vọt đến người Ron Weasley thì một giọng nói nghiêm khắc từ phía sau cả nhóm vang lên

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK