Bạn đã từng đọc truyện “Nàng công chúa ngủ trong rừng” chưa?
Đừng bảo với tôi là chưa nhé! Dù trong cái xã hội mà những truyện cổ tích như thế dường như sắp tuyệt chủng thì chắc hẳn các bạn đã từng nghe nói đến, có một nàng công chúa cực kì xinh đẹp bị một lời nguyền xấu xa của mụ phù thủy, mà phải ngủ một giấc thật lâu trong khu rừng bí ẩn, chờ đợi nụ hôn của hoàng tử đến đánh thức.
Bất quá tôi thừa nhận đó chỉ là truyện cổ tích và sự thật là, trên chiếc giường màu trắng đơn giản trong một căn phòng giản đơn nào đó, có một cô gái xinh đẹp đang ngủ say, đôi môi anh đào bướng bỉnh dểnh lên cứ như trong giấc mơ cô gặp chuyện gì không hài lòng.
Chỉ là bên cạnh cô cũng có một hoàng tử vô cùng đẹp trai, hắn nhiều lần hôn cô nhưng vẫn không cách nào đánh thức được con sâu lười đang say giấc. Nhìn hai cánh môi xinh đẹp bất mãn chu lên kháng nghị, hắn hài lòng cười một tiếng.
Lần thứ n hắn đặt môi mình lên môi cô, cảm nhận xúc cảm mềm mại từ cánh môi truyền đến, dường như không thỏa mãn với tình hình hiện tại. Tròng mắt hắn lóe lên gian xảo, từ từ nhấm nháp, tiếp đến dùng răng cắn cắn.
Đôi mi dài như hai cánh quạt tí hon khẽ rung, rất không hài lòng với “con vật” nào đó đang đè lên người mình. Tay trái rất nhanh vung lên.
“Bốp”
-Thật đáng ghét.
Hải Nghi lầm bầm trong miệng, tiếp tục xoay người ngủ. Hải Nam sửng sờ nhìn tình huống này, khóe miệng co giật mãnh liệt nhìn người kia còn có tâm tình để ngủ.
Đáng thương vuốt vuốt một bên má đã sớm ửng đỏ, không cam lòng bị lơ đi. Tiếp tục cúi xuống ngậm lấy vành tai nhỏ nhắn của Hải Nghi, cảm thấy người bên dưới run rẩy không khỏi cười nhẹ, ở bên tai cô nhỏ giọng nói.
-Vợ à, nếu em không dậy anh sợ mình sẽ không kìm chế được.
5 giây trôi qua, kiên nhẫn của Hải Nam cũng sắp xài hết, đáng tiếc người nào đó vẫn không có dấu hiệu tỉnh dậy. Hai mắt hắn thấy được khóe mi cô run run.
Người này còn dám giả vờ ngủ.
Khóe miệng rất nhanh vẽ nên đường cong mờ ám, cúi mặt xuống nhìn chăm chăm hai mắt cô, cười nhẹ không nói không rằng cắn lên môi cô.
Bị đau. Người nào đó rốt cuộc cũng mở mắt, phản xạ có điều kiện, một quyền vung lên hướng mắt phải của Hải Nam đánh tới.
-Cái tên đáng ghét này.
-Á, em lại mưu sát chồng… Đau chết rồi.
Hải Nam nằm trên giường ôm mắt lăn qua lăn lại, miệng rãnh rỗi lên án Hải Nghi. Thổi thổi nắm tay mình, Hải Nghi đắc ý liếc mắt nhìn Hải Nam, hừ lạnh nói.
-Đáng đời.
Nhìn căn phòng này hẳn là phòng nghỉ của Bar The Night đi. Không biết mấy giờ rồi. Nhìn đồng hồ trên tường, thế mà đã gần 11 giờ tối. Đầu mơ hồ vẫn còn đau. Lắc lắc đầu cho tỉnh táo cô bước xuống giường, nhưng đột nhiên tay lại bị người ta kéo lại.
-Em muốn đi đâu.
Bất mãn xoay người nhìn Hải Nam. Thật sự cô rất muốn cười. Vốn là khuôn mặt đẹp trai bây giờ lại biến thành khuôn mặt gấu mèo (0.o). Một bên mắt phải hiện lên khoảng tròn màu đỏ tím, trong chật vật đến đáng thương. Bất quá nhìn bộ dạng vô lại của hắn, Hải Nghi quyết định ngoảnh mặt làm ngơ.
Lần nữa hất tay hắn ra, một mình bước đi ra ngoài. Chỉ là phía sau lại xuất hiện một “con gấu mèo”. Cô đi nó cũng đi, cô dừng nó cũng dừng. Ra đến bên ngoài thấy còn rất nhiều người, cô quyết định đi cửa sau.
Đêm. Thành phố đã lên đèn. Nhìn đèn màu lấp lánh từ phía xa, Hải Nghi bất giác mỉm cười. Cuộc đời vốn dĩ có rất nhiểu màu rồi, thế mà chúng lại còn trộn lẫn vào nhau, thật khó phân biệt.
Chân vẫn chậm rãi đi về phía trước, cái bóng dưới đất cứ mỗi bước đi của cô lại dài thêm. Hai cái bóng chồng lên nhau trên mặt đường về đêm trong thật kì lạ.
Lúc này trên đường đã không còn nhiều người nữa, nhưng hai người cứ một trước một sau đi như vậy thì rất kì quái.
Hải Nghi dừng bước xoay người, hai mắt phát hỏa nhìn Hải Nam.
-Anh đi theo tôi làm gì?
Thấy Hải Nghi rốt cuộc cũng đến ý đến mình, Hải Nam cảm thấy rất cao hứng, rất vô tội nhìn cô nói.
-Anh là chồng em, tất nhiên là đi theo em rồi.
Hắn còn không biết xấu hổ, làm ra những chuyện như vậy mà còn ngang nhiên đứng trước mặt cô nói những lời này. Hình ảnh lúc sáng cô vẫn còn chưa quên.
Hải Nghi lạnh lùng nhìn Hải Nam, trong mắt không theo chút tình cảm nào, có chăng chỉ là một mảng sương mù không rõ ràng. Nhìn cô, tâm Hải Nam nhất thời hoảng hốt, hắn muốn tiến lên ôm cô nhưng giọng nói của cô lần nữa vang lên dừng lại hành động của hắn.
-Không cần. Ngày mai tôi sẽ nói với gia gia giải trừ hôn ước này. Vậy nên anh đừng theo tôi nữa.
Lời nói của cô rất nhẹ, rất nhẹ tưởng chừng như một con gió thổi qua thì sẽ không nghe thấy gì cả, nhưng đáng tiếc Hải Nam vẫn nghe vô cùng rõ ràng.
Ánh mắt hắn thoáng chốc cũng trở nên băng giá nhìn thẳng vào cô, nếu có thể hắn rất muốn đóng băng cô. Vẻ mặt không còn bỡn cợt như trước thay vào đó là vẻ mặt cực kì nghiêm túc. Hắn tức giận, hắn thực sự rất tức giận. Hắn rất muốn đè cô ra mà đáng vào mông cô thật mạnh. Nhưng mà hắn đã không làm thế.
-Không có khả năng.
Hải Nam lạnh lùng nói. Bất quá Hải Nghi đối với sự lạnh lùng của hắn cũng chỉ cười nhẹ, xem như lời hắn nói không cần thiết, những việc cô muốn, không ai có thể ngăn cản.
-Hải Nghi, những chuyện em nhìn thấy, nghe thấy đều không như em nghĩ, là hiểu lầm…
-Anh từng là của tôi. Đồ của tôi không cho phép ai đụng vào. Anh âm thầm bảo vệ Hà Hiểu Lam, tôi không muốn biết lí do vì tôi tin anh sẽ không làm thế. Nhưng anh ôm cô ta đi trước mặt tôi, tôi không cho phép. Nếu đã không còn là của tôi thì hôn ước kì quặc này nên hủy bỏ đi.
Theo từng lời cô nói, sắc mặt Hải Nam càng lúc càng trầm xuống, nhiệt độ xung quanh không tự giác mà xuống thấp.
-Hải Nghi, em dám lập lại lần nữa xem.
Đứng đối diện với hắn nhưng cô không thể thấy rõ sắc mặt hắn lúc này, chỉ là cô cảm nhận được không khí lạnh lẽo xung quanh hắn. Hiển nhiên là rất tức giận rồi.
Hải Nghi đối mặt với ánh mắt tràn đầy lửa giận của hắn cũng không hề phát giác nguy hiểm đang đến gần, thản nhiên đáp lại.
-Tôi nói tôi muốn hủy bỏ không ước. Tôi thực sự không muốn tiếp tục nữa, tôi không muốn… yêu anh nữa.
-Cái cô gái chết tiệt này…
Lời cuối cùng nói ra, lửa giận Hải Nam hoàn toàn bộc phát, dùng tốc độ nhanh nhất tóm lấy Hải Nghi, mãnh liệt hôn, giống như sợ nếu buông ra cô sẽ tiếp tục nói những lời lạnh lùng tổn thương hắn và cũng tổn thương chính mình.
Mạnh mẽ chiếm lấy môi cô, bá dạo gậm, cắn. Đầu lưỡi linh hoạt cạy ra hàm răng đang nghiến chặt của cô, mãnh liệt mút lấy.
Hai tay bị hắn giữ chặt cô không cách nào đẩy hắn ra, chỉ vô lực vùng vẫy trong ngực hắn. Giống như nụ hôn đầu tiên cũng tại chỗ này, vị máu tươi tràn vào khoang miệng, nhưng hôm nay người chảy máu lại là cô.
Ném được vị máu tanh nồng trong miệng, Hải Nam vẫn không dừng lại, hắn muốn trừng phạt cô gái này, muốn cho cô cảm nhận được tình cảm mãnh liệt của hắn. Dù cho cô có kháng cự hắn vẫn có cách cho cô chấp nhận.
Mặc dù cô chưa nói nhưng cả đời này cô phải chịu trách nhiệm với cuộc đời hắn, không được nói không yêu hắn, hắn không cho phép.
Không biết đã qua bao lâu, đến khi cảm thấy người trong lòng hít thở khó khăn. Hải Nam mới lưu luyến rời môi cô, nhưng hai tay vẫn bá đạo ôm chặt lấy người cô vào trong ngực.
Đau lòng nhìn cánh môi vì hôn mà sưng đỏ của cô, lại kích động ôm cô thật chặt, giọng nói bá đạo vang lên bên tai cô.
-Anh không cho phép. Không cho phép em không yêu anh. Nghe chưa. Hải Nghi, anh thực sự rất yêu em.
Giọng nói bá đạo không khỏi che dấu được sự run rẩy trong đó. Mệt mỏi dựa trong ngực hắn, nghe tiếng tim đập mạnh mẽ truyền đến rõ ràng bên tai, nước mắt đau lòng lặng yên thấm ướt trước ngực hắn.
Một đêm này, có hai trái tim vô tình bị tổn thương…
Danh Sách Chương: