Beta: Nhã Vy
Ánh mắt Dạ Nhiễm nhìn đến một tiểu thiếu niên, sửa sang lại biểu lộ trên mặt một chút, bày ra một cái dáng dịch dung tươi cười ngọt ngào của Mộng Lâm, bước chân nhẹ nhàng, đi qua.
“Học đệ, xin hỏi ngươi có biết Quân Mặc Ca ở nơi nào không?” Dạ Nhiễm tươi cười vô cùng ngọt ngào, trong mắt đen thanh tịnh sáng ngời, giờ phút này, nàng giống như đang sắm vai thiếu nữ ngọt ngào Mộng Lâm.
“Học, học tỷ, thần đội bọn hắn hiện tại có lẽ đang luyện tập một mình trong tháp tu luyện.” Tiểu học đệ của Học Viện Hoàng Gia nhìn thấy bộ dạng tươi cười ngọt ngào của Dạ Nhiễm thì choáng váng hoa mắt, còn chưa lấy lại tinh thần đã đem tin tức nói ra.
Dạ Nhiễm gật đầu cười khẽ: “Vậy thì cám ơn học đệ rồi.”
Dạ Nhiễm quay người trở lại đội ngũ, nháy mắt một cái lộ ra bộ dạng tươi cười, bốn người Tập Diệt Nguyệt đồng thời đối với Dạ Nhiễm giơ ngón tay cái, không hổ là đội trưởng.
Trong đầu nhớ lại một chút địa đồ quen thuộc của Học Viện Hoàng Gia, đại khái tìm được phương vị của luyện tác tháp, năm người hướng phía luyện tác tháp đi đến.
Trên đường, Khúc Thừa Trạch thật sự nhịn không được bắt đầu oán trách: “Đãi ngộ của Học Viện Hoàng Gia cũng thật tốt quá a, đội ngũ tân sinh dĩ nhiên có thể tiến vào luyện tác tháp tu luyện, ta muốn tiến vào một cái Học Viện Quân Sự là việc mệt chết đi được.”
Dạ Nhiễm nheo mắt, luyện tác tháp, mặc dù hiệu quả tu luyện không thể so với cấm địa của Học Viện Quân Sự, nhưng vẫn như cũ là một thánh địa để tu luyện, Học Viện Hoàng Gia cho phép đệ tử mỗi ngày tiến vào tu luyện một giờ, xác thực đối với việc tu luyện của các học viên là rất hiệu quả.
“Chủ trương của Học Viện Quân Sự chính là thực chiến, chủ công của Học Viện Hoàng Gia là phòng ngự, ngươi có tin là, nếu đệ tử của hai học viện xảy ra một trận chiến, bọn họ xác định chắc chắn sẽ thua?” Tập Diệt Nguyệt nghe Khúc Thừa Trạch lầm bầm, lạnh nhạt nói, Tập Diệt Nguyệt thấy, đệ tử của Học Viện Hoàng Gia này đều sống quá mức an nhàn sung sướng rồi.
Nét mặt co quắp của Tư Mạt Tiêu nghiêm lại, khóe miệng kéo lên: “Đại tiểu thư, ngươi xác định là không phải thấy người ta được ở tốt ăn ngon là nguyên nhân mà chúng ta phải ở thạch động ăn cơm cải trắng chứ?”
Khuôn mặt Tập Diệt Nguyệt đỏ lên, giương cằm lên hừ lạnh một tiếng.
“Ba học viện ở Thương Minh đại lục, ai cũng có sở trường riêng, không nên xem thường bất kỳ một học viện nào.” Liễu Phi Tiếu thản nhiên nói, tận lực giảm thấp thanh âm, vốn là không có từ tính, nhưng ngược lại lại có vài phần cảm giác sống mái chớ phân biệt.
“Đến rồi.” Dạ Nhiễm dừng bước, nhìn lên cột điện bằng sắt cao ngất ở trước mặt, con mắt nheo lại.
“Đội trưởng, ngươi xác định chúng ta cứ như vậy đi vào?” Tư Mạt Tiêu sờ sờ cái mũi, bọn hắn cứ đi vào như vậy, có thể bị nhận ra hết hay không?
“Ngươi cũng dám nghi ngờ dịch dung thuật của bổn đại gia?” Tạp Tạp trốn trong tay áo Dạ Nhiễm nhưng lại bất mãn rồi, dịch dung thuật của đại gia Manh Tạp Tạp hắn, chính là cao thủ trên Tiên Thiên cũng đừng hòng nhận ra.
“Không, không có …” Khóe miệng Tư Mạt Tiêu co lại, lập tức trả lời. Nói đùa, ai dám đắc tội với đại gia Manh Tạp Tạp?
“Vào đi thôi.” Dạ Nhiễm cùng Liễu Phi Tiếu đi lên phía trước, năm người cầm ra lệnh bài của từng người, đơn giản mà đi tới luyện tác tháp.
Đơn giản dễ dàng như vậy lại làm cho Dạ Nhiễm nhíu nhíu mày, chẳng lẽ Học Viện Hoàng Gia này chỉ nhận thức bài tử mà không nhận thức người? Phòng ngự như vậy thì làm sao có thể nói được hai chữ cường hãn?
Tạp Tạp cảm nhận được ý nghĩa của Nhiễm Nhiễm, hừ hừ một tiếng truyền âm nói với Dạ Nhiễm: “Chỉ bằng những người này cũng muốn nhìn ra dịch dung thuật của bổn đại gia?”
Trong giọng nói của Tạp Tạp đối với những người này, rõ ràng chính là khinh thường.
Đi vào tầng thứ nhất của luyện tác tháp, đập vào mặt là linh khí dày đặc nồng hậu, làm cho toàn thân năm người Dạ Nhiễm giật mình một cái, rất nhanh cảm thán một trận, không hổ là một trong những thánh địa để tu luyện, trong nơi tu luyện tràn đầy linh khí này, thực lực của bọn họ cũng tuyệt đối có thể tăng lên rất nhanh.
“Trước tìm bọn họ.” Dạ Nhiễm hạ giọng, bốn người cùng hướng phía trong đi vào.
Bên trong luyện tác tháp, là từng gian thất để bế quan, tại Học Viện Hoàng Gia, căn bản là mỗi cá nhân có thực lực cường hãn đều có một gian thất để bế quan. Mà giống với Quân Mặc Ca cùng các nhân vật mới, mỗi tiểu đội bọn hắn có một gian thất để bế quan.
Có đôi khi, vận khí tốt đến rồi, như thế nào ngăn cản cũng ngăn không được.
Năm người Dạ Nhiễm bất quá mới đi không có vài phút, liền nghe được âm thanh nhao nhao của nhiều người.
“Quân Mặc Ca, ngươi làm như vậy là không đúng.” Một thiếu niên trầm thấp nói, thành công làm cho thân ảnh năm người Dạ Nhiễm dừng lại.
Tròng mắt Dạ Nhiễm hơi híp lại, đứng tại chỗ, một cái liếc mắt ra ý với bốn người Diệt Nguyệt, bốn người bất động thanh sắc đứng nguyên tại chỗ.
“Học Viện Quân Sự các ngươi không có đơn giản như vậy. Tiểu đội vô địch đã có thể trà trộn vào học viện một lần, sẽ có lần thứ hai. Ta nhất định phải đấu với bọn họ trước khi đem mặt mũi của Học Viện Quân Sự hung hăng kéo xuống!” Thanh âm của thiếu nữ thanh thúy mà tỉnh táo, quyết đoán mà tàn nhẫn.
Khuôn mặt mấy người Tập Diệt Nguyệt đồng thời lóe ra lãnh ý, với tư cách một thành viên của Học Viện Quân Sự, vô luận bọn họ là như thế nào cũng không thể để trường học của chính mình bị vũ nhục mà mặt không đổi sắc.
Dạ Nhiễm dùng tay ra hiệu cho bọn hắn, ra hiệu bọn hắn đừng để lộ ra địch ý. Ống tay màu đỏ thả xuống, Dạ Nhiễm tay nắm chặt đã trở nên trắng, Quân Mặc Ca, trận chiến này, Dạ Nhiễm nàng bất luận như thế nào cũng sẽ không thua!
Liễu Phi Tiếu nghĩ tới tư liệu về Quân Mặc Ca, con ngươi trong trẻo nhưng lạnh lùng phát ra vài tia lo lắng, gần hai tháng ở chung, sớm đã làm cho Liễu Phi Tiếu xem Dạ Nhiễm là bạn tốt của mình, nếu như vậy, hắn cũng không hi vọng Dạ Nhiễm bị cuốn vào giữa cuộc tranh đấu của Quân Mặc Hoàng bọn hắn.
“Yên tâm.” Dạ Nhiễm vỗ vỗ bả vai Liễu Phi Tiếu, trong mắt lóe lên ấm áp vui vẻ.
Liễu Phi Tiếu thu lại thần sắc trong mắt, nhàn nhạt cười, đội trưởng nhà mình, cho tới bây giờ không phải là hạng người bị chịu thiệt.
“Hai phe học viện là hữu hảo ở chung, viện trưởng sẽ không đồng ý cho ngươi làm như vậy.” Lại một thanh âm thiếu niên trong trẻo nhưng lạnh lùng, theo giọng nói có thể nghe được sự bất mãn của thiếu niên.
“Ta sẽ làm cho ông ấy đồng ý.” Trong thanh âm của Quân Mặc Ca mang theo nhàn nhạt tự tin, tự tin lại không kiêu ngạo.
Nghe đến đó, Dạ Nhiễm nhíu mày.
“Tốt rồi, chuyện này các ngươi liền không cần lo lắng, trước tiên mang vi trùng kích thất giai đã ăn Nguyên linh đan đem theo Học Viện Quân Sự chuẩn bị làm đi.” Quân Mặc Ca nói, không thể nói là không gõ một kích vào trong nội tâm đám người Dạ Nhiễm.
Trùng kích thất giai, chuẩn bị làm.
Cái này là mộng ảo thần đội, năm tên tân sinh thiên tài đạt trình độ cao nhất của Học Viện Hoàng Gia tạo thành một đội ngũ.
Chỉ là trước mắt, làm cho Khúc Thừa Trạch để tâm hơn chính là, bọn hắn sắp ăn Nguyên Linh Đan rồi!
Dạ Nhiễm híp híp mắt, đối với bọn hắn ra hiệu, bọn Khúc Thừa Trạch hiểu ý, đem thân hình ẩn nấp mà bắt đầu.
Dạ Nhiễm ho nhẹ một tiếng, điều chỉnh tốt vẻ mặt ngọt ngào, gõ vang chỗ phòng bế quan của mộng ảo thần đội.
Cửa mở, một khuôn mặt thiếu niên lạnh lùng đi ra, nhìn thấy Dạ Nhiễm, đáy mắt xẹt qua vẻ kinh ngạc, nói: “Học tỷ có chuyện gì sao?”
Dạ Nhiễm cười ngọt ngào, nói: “…. Ta là hướng mộng ảo thần đội nói một tiếng chúc mừng, làm cho Học Viện Hoàng Gia chúng ta vẻ vang rồi.”
Lúc này, một thiếu nữ theo phòng tối đi ra, dung nhan xinh đẹp, khí chất trên hai đầu lông mày cùng Quân Mặc Hoàng có ba phần tương tự, nhất là một đôi con ngươi đen kịt càng giống hơn, chỉ bằng vào tướng mạo, Dạ Nhiễm liền biết thân phận của thiếu nữ này, đội phó của mộng ảo thần đội ———- Quân Mặc Ca.
“Học tỷ, tôn nghiêm của Học Viện Hoàng Gia không cho phép bất luận kẻ nào khiêu khích.” Quân Mặc Ca một đôi con ngươi màu đen mịt mờ không rõ , khóe môi mang theo tia tười hoàn mỹ.
Dạ Nhiễm ngọt ngào cười, mắt cúi xuống thu lại tia lạnh lẽo trong mắt, lại ngẩng đầu nhìn Quân Mặc Ca, cười ngọt ngào: “Quân Mặc Ca, có thể nói chuyện một chút không?”