Mục lục
Cô Dâu Bướng Bỉnh Của Tổng Tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 541

“Xảy ra chút va chạm xe, không có việc gì, bà nội con,bà nội làm sao vậy?”

ánh mắt Tô Tú Song dừng ở trên giường bệnh, nhưng cũng chưa vội đi qua.

Vô duyên vô cớ, tại sao lại bị ngất?

“Khụ khụ…

Hai tiếng ho khan rất nhỏ vang lên, Tô Ái Lan chậm rãi mở to mắt: “Tú Song, nói cho bà nội biết, có phải cháu đã kết hôn rồi không?”

Tô Tú Song sửng sốt.

“Chuyện này có phải là sự thật không?”

“Đương nhiên là sự thật rồi, còn phải hỏi sao, chính con bé là người đã cướp mất người đàn ông mà Tú Duyên thích”

“Tranh giành?”

Tuy rằng tuổi tác của Tô Ái Lan đã cao, nhưng đầu óc của bà vẫn chưa hồ đồ, chỉ trong nháy mắt đã bắt được trọng tâm vấn đề: “Trọng Quân, con nói đi”

“Do Tú Duyên thích quá ấy mà, nhưng mà hai đứa đó có duyên không có phận, cuối cùng thì Tú Song mới là đứa được gả qua đó” Tô Trọng Quân giải thích ngắn gọn.

“Là con bé tự mình muốn gả qua đó sao?” Tô Ái Lan lại hỏi.

Còn chưa đợi cho đến khi Tô Trọng Quân trả lời lại thì Lưu Mộ Liên đằng đẳng sát khí, mở miệng: “Gả tới nhà giàu có nhất thủ đô cơ mà, cái loại chuyện tốt như có miếng bánh từ trên trời rơi xuống này, chỉ có thể khiến cho người ta tranh giành nhau đến đầu rơi máu chảy thôi chứ còn gì nữa”

Ánh mắt Tô Ái Lan hiện lên vẻ nghỉ ngờ nhìn về phí Tô Trọng Quân.

Tô Trọng Quân gật đầu.

“Tú Duyên và Tú Song đều là cháu gái của nhà họ Tô, Trọng Quân cũng đã nghỉ hưu rồi, mọi chỉ phí trong nhà đều do Tú Duyên gánh vác.”

Lưu Mộ Liên trực tiếp đi thẳng vào chủ đề chính luôn: “Tiền thuốc thang viện phí lần này thì cũng nên để Tú Song trả đi có phải không?”

Tô Tú Song lạnh lùng liếc nhìn bà ta một cái: “Một chút chuyện nhỏ như thế này không đáng để bà phải làm ồn ào ầmĩ trước mặt bệnh nhân như thế đâu, tôi chắc chắn sẽ lo liệu tiên viện phí”

Làm người đại diện cho AL, phí đại diện là mười tỷ rưỡi, chắc khoảng tiền này cũng đã đủ để chỉ trả cho tiền viện phí thuốc men rồi.

“Thôi cái giọng điệu huênh hoang như thế đi, phí thuốc thang, viện phí là ba tỷ rưỡi đấy, mày có trả nổi không đó?”

Lưu Mộ Liên hừ lạnh.

“Ba, ba đưa mẹ với chị vê nhà trước đi, lát nữa con sẽ đi nộp phí.”

Trực tiếp bỏ qua Lưu Mộ Liên, Tô Tú Song nói với thẳng với Tô Trung Quân luôn.

Tô Trung Quân gật đầu.

Tô Tú Duyên lại cất lời: “Tú Song, mày dùng tiền nhà họ Hoắc để trả tiền sao?”

Lễ nào, tình cảm của hai người đã phát triển nhanh đến mức độ này rồi sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK