• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi Diệp phu nhân trở về liền thấy ở cổng nhà mình có một phong bì dày, bà ta nghi ngờ liền cầm lên mở ra coi. Khi nhìn thấy tấm ảnh trong phong bì bà ta mặt biến đổi thành tái mét, vội vàng đưa ánh mắt nhìn xung quanh rồi vội vàng mở cổng chạy vào bên trong.

An toàn ở trong nhà, lúc này Diệp phu nhân mới bỏ tất cả đồ bên trong phong bì ra, rơi ra ngoài là những tấm hình khoả thân của con gái bà cùng với chục người đàn ông vây quanh, một đĩa CD rơi ra cùng, nhìn những bức ảnh đó, Diệp phu nhân sững sờ. Bà không thể ngờ rằng con gái của bà có thể làm ra chuyện như vậy. Giờ bà biết phải làm sao? Vội vàng thu gom lại những bức ảnh, nhưng có lẽ bởi vì bà chỉ để ý những tấm hình mà không biết chiếc đĩa CD bị rơi ra cùng và nằm ở góc chân ghế.

Lúc Diệp phu nhân đang lo lắng thu dọn những bức hình xong thì sau lưng bà vang lên tiếng nói:

- Bà đứng đây làm gì mà tôi về cũng không biết vậy?

Giọng nói đầy mệt mỏi của Diệp Hoành Nghị vang lên khiến Diệp phu nhân giật mình quay lại, bà ta nhanh tay dấu phong bì ra phía sau, hành động đó của bà khiến Diệp Hoành Nghị nghi ngờ, ông ta nheo mắt lại hỏi:

- Bà dấu gì phía sau vậy?

- Không... không... không có gì!- Diệp phu nhân lắc đầu.

- Vậy cái gì phía sau bà? Đưa tôi xem!- Diệp Hoành Nghị nhíu mày không vui.

- Không có gì mà, ông ngồi nghỉ đi, để tôi đi lấy nước cho ông uống!

Vội vàng đem hồ sơ cùng đi vào trong, bỏ lại ánh mắt nghi ngờ nhìn chằm chằm phía sau lưng bà khiến bà trong lòng run sợ không thôi. Bà không biết sẽ dấu được ông bao lâu, nhưng đối với bà thì dấu được ngày nào hay ngày đó.

Diệp Hoành Nghị cũng không truy cứu, ông ta mệt mỏi nằm xuống ghế sopha nhắm mắt nghỉ ngơi. Cho tới khi Diệp phu nhân cho người giúp việc ra gọi ông vào ăn cơm.

Cùng ngồi ăn cơm, lúc này Diệp Hoành Nghị hỏi:

- Con Hi Nghi đâu rồi, hình như hai ba hôm nay tôi không nhìn thấy nó ở nhà!

- À! Con bé gọi điện cho tôi nói đi chơi với bạn, chắc phải mấy hôm nữa mới về!

- Bà gọi cho con bé để tôi nói chuyện với nó, phải kêu nó về ngay để mai còn đi gặp nhà người ta! Gia đình đí cũng giàu có, con bé mà về bên nhà đó thì sẽ không phải lo nghĩ gì cả!

- Tôi...!- Diệp phu nhân ngập ngừng.

- Sao vậy? Hôm nay tôi thấy bà rất lạ, có chuyện gì sao?- Diệp Hoành Nghị buông đũa nhìn thẳng vào Diệp phu nhân.

- Để tôi lên trên lấy điện thoại xuống đã!- Diệp phu nhân chống chế trả lời.

- Gọi điện thoại bà dưới này không được sao?

- Con bé mới đổi số điện thoại, tôi không nhớ số!

- Vậy thì bà lên cầm điện thoại xuống đây!- Diệp Hoành Nghị không hỏi gì thêm gật đầu nói.

Diệp phu nhân đi lên lầu mà lòng rối bời, bà ta không biết nên nói gì, chỉ mong khi đi lên rồi Diệp Hoành Nghị ông ta có việc rời đi.

Khi Diệp phu nhân đang ở trên phòng lo lắng đứng ngồi không yên thì dưới nhà, người giúp việc khi đang lau dọn nhà thấy một chiếc đĩa CD nằm ở góc chân ghế bị lôi ra ngoài. Cầm chiếc đĩa CD lên nhìn, người giúp việc vội vàng đem tới đưa cho Diệp Hoành Nghị nói:

- Lão gia, tôi tìm thấy cái này rơi ra ở góc ghế, nó có phải của ông không?

Vừa nói, người giúp việc vừa đưa cho Diệp Hoành Nghị chiếc CD mà mình nhặt được để lên bàn ăn.

- Ừ, tôi biết rồi!

Người giúp việc quay ra ngoài, Diệp Hoành Nghị đôi mắt nhìn chằm chằm vào chiếc đĩa CD, ông nhớ mình không có chiếc đĩa CD nào, như vậy, chiếc đĩa CD này liên quan tới đồ mà hôm nay vợ ông dấu phía sau không cho ông nhìn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK