“Thành phố Vu thỉnh thoảng cũng sẽ có động vật biến dị xuất hiện, thế thì bên ngoài chắc chắn sẽ có càng nhiều động vật biến dị hơn. Lệnh cấm nuôi vật nuôi được thành phổ Vu triển trai rất tốt, nhưng những nơi khác không biết có hiệu quả được như vậy hay không.” Vương Nguyên nói: “Một là vì số lượng động vật ở bên ngoài rất nhiều, hai là những động vật này hầu hết đều là động vật hoang dã.”
“Huấn luyện viên Vương, thực lực của những động vật biến dị đó như thế nào?” Có người hỏi.
“Hầu hết đều chưa tới Nhất nguyên cảnh, có một số đạt tới Nhất nguyên cảnh, còn có một bộ phận cực nhỏ đạt tới Nhị nguyên cảnh.” Vương Nguyên nói.
Những người trong xe nghe xong thì cũng hơi thả lỏng một chút. Bọn họ đi đánh giết động vật biến dị thì cũng phải xem thực lực của bọn chúng như thế nào. Nếu như thực lực chênh lệch quá nhiều thì tất nhiên không người nào đồng ý đi.
Chu Hạo yên lặng nghe mấy người nói chuyện.
“Thôn Chu Gia.” Hắn nhìn về khu vực trước mặt, hơi siết chặt nắm đấm.
Quê hương của hắn đã bị động vật biến dị
chiếm lĩnh, Chu Hạo là người mong muốn đánh đuổi tất cả lũ động vật biến dị đó ra khỏi nơi này hơn ai hết.
Xe chạy rất nhanh, lao vun vút trên con đường trống trải. Xung quanh thỉnh thoảng lại truyền đến những tiếng gầm, không biết từ nơi nào truyền đến.
Trong mắt mọi người đều có vẻ cấn trọng, Vương Nguyên nhìn vần không có biểu cảm nào, nhưng thân thế ông ta lúc nào cũng trong trạng thái căng cứng, có thể ra tay bất cứ lúc nào.
Những người khác đều lo lắng, và còn có cả chút sợ hãi. Bọn họ biết những động vật biến dị mà mình sắp phải đổi mặt kinh khủng như thế nào, đây cũng là lần đầu tiên bọn họ đi chấp hành nhiệm vụ.
“Đến rồi!” Thời gian trôi qua rất nhanh, gần một giờ sáng, xe rốt cuộc cũng dừng lại.
“Tất cả mọi người xuống xe!” Vương Nguyên ra lệnh.
“Nơi này cách thôn chu Gia mấy cây số nữa, chẳng lẽ xe không thể tiến sâu vào trong?” Chu Hạo nhìn theo ánh đèn xe quan sát bốn phía xung quanh, nhanh chóng đưa ra phán đoán.
Hắn vô cùng quen thuộc với địa hình của thôn Chu Gia.
Mọi người xuống xe, ánh mẳt đều hơi mệt mỏi. Bây giờ đã là một giờ sáng, nếu là bình thường thì lúc này bọn họ đã ngủ rồi, thế mà hôm nay lại phải ngồi xe đến nơi này.
Chu Hạo cảm thấy vẫn ốn, nhưng cũng hơi không thích ứng được, nhất thời khó có thế bảo trì được cảm giác thư thái tỉnh táo.
Vương Nguyên cũng nhìn ra trạng thái của mọi người ở đây, nhưng không nói gì cả.
Chẳng mấy chốc tất cả mọi người đã xuống xe hết. Bọn họ nương theo ánh đèn có thể thấy phía trước có mấy bóng người, có người đang đứng, có người đang đi lại tuần tra.
Vương Nguyên dẫn mọi người tới khu vực này, nơi này đã có mấy người đang đợi sẵn.
“Vương Nguyên, ông đến rồi à?” Một người đàn ông trung niên mặc quân phục đi lên phía trước, khí thế trên người ông ta mạnh hơn những người bình thường rất nhiều. Rõ ràng người đàn ông trung niên này cũng là một vị Nguyên khí giả.
“Ngô Lâm, tình hình hiện tại thế nào rồi?” Vương Nguyên hỏi thẳng.
“Đám động vật biến dị đó đã tập kích hai lần rồi, nhưng đã bị đạn pháo của chúng tôi đánh lui. Bọn chúng tạm thời ẩn nấp, đã ba tiếng không có động tĩnh gì rồi.” Người đàn ông trung niên- cũng chính là Ngô Lâm nói.
ông ta nói xong thì nhìn nhóm người sau lưng Vương Nguyên một cái, nói: “Ban đêm tầm nhìn không tốt, không thích hợp để phát động công kích. Bây giờ nhóm người Nguyên Khí Xã các ông nghỉ ngơi một chút đi, buổi sáng chúng ta sẽ tiến hành váy quét đám động vật biến dị đó. Có chuyện gì chúng tôi sẽ thông báo cho mọi người.”
“Được.” Vương Nguyên gật đầu.
Bây giờ bên ngoài tối thui, hiển nhiên không thích hợp để chiến đấu, khó có thể phát huy được hết thực lực của bản thân.
“Chúng tôi đã chuấn bị sẵn lều rồi, mọi người đi theo tôi.” Ngô Lâm nói.
Vương Nguyên gật đầu. Những người phía sau nghe Ngô Lâm nói thì biết có thế được nghỉ ngơi, ai cũng vô cùng hồ hởi.
Dù sao thì cuộc sống trước đây của bọn họ cũng vô cùng thoải mái dễ chịu, tạm thời chưa thích ứng được với hiện tại.
Nhóm người Chu Hạo nhanh chóng được đưa đi nghỉ ngơi. Nơi này là một khu vực trống trải, có rất nhiều lều vải, xung quanh còn có những người mặc quân trang đi đi lại lại, chắc là đang canh gác.
“Mọi người vào lều nghỉ ngơi đi, sáu giờ sáng mai tập hợp!” Vương Nguyên nói.
“Rõ!” Những Nguyên khí giả đồng thanh.
Bọn họ ở trong môi trường này hoàn toàn không có tâm trạng nói chuyện phiếm, ai nấy đều nhanh chóng chuấn bị nghỉ ngơi.
Bây giờ đã hơn một giờ rồi, sáu giờ sáng mai phải tập trung, bọn họ chỉ có hơn bốn tiếng đế ngủ thôi.
Chu Hạo cũng nhanh chóng tiến vào trong một chiếc lều. Chiếc lều này rất nhỏ, cấu tạo cũng rất đơn giản, chỉ vừa đế một người ở.
“Ngày mai sẽ bắt đầu trận chiến đầu tiên.” Chu Hạo cảm nhận được ánh sáng mơ hồ từ bên ngoài, trong lòng khó mà bình tĩnh lại được.
Cách đây mấy tiếng hắn vẫn còn giống một người bình thường, đang ở nhà đọc sách ôn bài, thế mà bây giờ đã tới nơi này rồi.
Xung quanh đều là người của quân đội, phía xa còn có rất nhiều động vật biến dị.
Một lúc lâu sau, chu Hạo vẫn không thể nào ngủ được. Thế là hắn ngồi dậy, cố gắng hấp thu Nguyên khí trời đất.
“Hả? Nồng độ Nguyên khí trời đất ở đây hình như mạnh hơn trong thành phố Vu một chút!” Chu Hạo cảm nhận một chút tốc độ hấp thu của mình.
Xem ra những địa phương khác nhau sẽ có
nồng độ Nguyên khí trời đất khác nhau. Lúc trước Vương Nguyên cũng đã nói rồi, ở một số khu vực đồi núi hoặc là nông thôn có nồng độ Nguyên khí trời đất cao hơn thành phố rất nhiều.
“Không biết những Nguyên khí trời đất này xuất hiện như thế nào?” Chu Hạo nghĩthầm, nhưng lại không có bất cứ manh mối nào.
Chu Hạo cũng không tiếp tục suy nghĩ nữa, hắn thực hiện động tác trong hình vẽ thứ ba, sau đó chậm rãi ngủ mất.
Danh Sách Chương: