• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau Chu Hạo rời giường từ sớm. Hắn hấp thu Nguyên khí trời đất, sau đó luyện tập [Cước pháp Mặc Luân] và [Phi đao Nguyên Mạc] một chút.

Tu luyện bí tịch đòi hỏi phải kiên trì, như thế mới có thể thành công.

Sau khi luyện xong, Chu Hạo lấy sách giáo khoa ra, bắt đầu ôn bài.

Ăn sáng xong thì hẳn tới trường.

“Chu Hạo, hôm nay cậu đi học à?” Trương Di và Vương Mộng Mộng đeo cặp sách đi tới, nhìn thấy Chu Hạo thì tò mò hỏi.

Hôm qua chu Hạo không đến trường.

Trương Di cũng nhìn về phía Chu Hạo. Bây giờ Chu Hạo đã trở thành Nguyên khí giả cao cấp, Trương Di cảm giác như Chu Hạo cách mọi người càng ngày càng xa. Chàng thanh niên lúc trước từng thầm mến cô, lúc này lại thâm sâu khiến người khác không thể nào nhìn thấu.

“ừ, hôm qua có chuyện gì không?” Chu Hạo cười nói.

“Không có chuyện gì cả.” Vương Mộng Mộng lắc đầu, cười hì hì: “Nhưng mà mặt mũi cậu cũng lớn lắm nhé, không đi học mà các giáo viên cũng không nói gì.”


Chu Hạo chỉ cười không nói, lúc trước hắn đã nhắn tin cho Vương Chấn xin nghỉ rồi.

Những Nguyên khí giả như Chu Hạo cũng khác những học sinh bình thường, cho dù hẳn ngày nào cũng không đến trường thì trường học cũng không có ý kiến gì.

Chờ đến gần bảy giờ thì Triệu Nham mới chạy vội vào lớp như bình thường. Cậu ta nhìn thấy Chu Hạo thì hai mắt sáng bừng lên, thì thầm với hắn: “Chu Hạo, hôm qua cậu đi đâu thế? Có phải đi chấp hành nhiệm vụ đặc biệt không?”

“Sao cậu lại hỏi thế?” Chu Hạo nghi ngờ hỏi.

Khi bọn họ rời khỏi Nguyên Khí Xã đã là hơn chín giờ đêm, ngoài đường hầu như không có người. Hơn nữa chuyện này cũng không hề được truyền bá ra ngoài, thế nên khả năng Triệu Nham biết được tin tức không lớn.

Nhà của Triệu Nham cũng cách Nguyên Khí Xã rất xa.

“Hôm qua tất cả Nguyên khí giả ở trường chúng ta đều không đi học, thế nên tôi đoán mọi người chắc là cùng đi với nhau.” Triệu Nham tự đắc, sau đó lại tò mò hỏi: “Nói cho tôi biết một chút đi, hôm qua mọi người đi chấp hành nhiệm vụ gì thế?”

“Không có gì.” chu Hạo lắc đầu.

Lúc trước hắn nói cho Đồng Dao là vì Đồng Dao đã biết bên ngoài xảy ra một sổ chuyện.

Chu Hạo nhìn dáng vẻ tò mò của Triệu Nham, còn cả gương mặt non nớt của những học sinh khác, đột nhiên nhớ tới tình cảnh máu me be bét ngày hôm qua, trong lòng hắn không biết phải diễn tả cảm xúc của mình như thế nào.

Người bình thường rất khó liên hệ hai thứ này với nhau.

“Là chuyện cơ mật à? Không thể nói ra à?” Triệu Nham vẫn chưa chịu thôi.

“Không phải cậu đang theo đuổi một cô gái à? Tình hình thế nào rồi?” chu Hạo nhanh chóng thay đối chủ đề, nhìn về phía Triệu Nham.

Hắn vừa hỏi xong thì Triệu Nham lập tức ủ rũ.

“Sao thế? Chưa dám tỏ tình à?” Chu Hạo cười.

“Ai bảo thế? Tôi định hôm nay sẽ tỏ tình.” Triệu Nham cắn răng nói. Có lẽ là trong lòng cậu ta cũng đã nghĩ đến chuyện tỏ tình rồi, thế nên Chu Hạo vừa mới nói một câu là cậu ta đã hạ quyết tâm.


Vương Chấn từ bên ngoài đi vào, Chu Hạo và Triệu Nham lập tức không nói chuyện nữa, lấy sách ra học bài.

Sau khi kết thúc giờ tự học, Triệu Nham đứng dậy, đi ra khỏi lớp.

Nhưng mà chưa tới ba phút sau đã có mấy nam sinh lớp 8 từ bên ngoài hớt hải chạy vào, lo lắng nói với Chu Hạo: “Chu Hạo, không xong rồi, Triệu Nham đang đánh nhau với mấy người ở lớp khác.”

“Cái gì?” Chu Hạo nhíu mày, lập tức đứng dậy.

Tính cách của Chu Hạo hướng nội, không có nhiều bạn bè lắm, nhưng Triệu Nham được hắn coi như bạn thân của mình. Nghe thấy mấy nam sinh kia nói như vậy, Chu Hạo vội vàng chạy ra ngoài.

Lúc này ở dưới lầu có một nhóm người đang quây lại ngó nghiêng, giáo viên cũng ở đây.

Có một nữ sinh đứng ở vị trí trung tâm, bên cạnh là hai nam sinh khác, vẻ mặt vô cùng âm trầm, một trong số hai nam sinh đó là Triệu Nham.

Chu Hạo nhanh chóng đi tới.

“Nhìn kìa, là Chu Hạo.”

“Triệu Nham và chu Hạo ngồi cùng bàn, quan hệ của hai người họ chắc chắn rất tốt.”

“Nhưng mà sau lưng Tiền Thắng cũng có một Nguyên khí giả là Tiền Nhất.”


“Chu Hạo là Nguyên khí giả cao cấp, Tiền

Nhất là Nguyên khí giả trung cấp, thực lực giữa hai bên chênh nhau cả một cấp đấy.”

“Không biết hai Nguyên khí giả này có khi nào ra tay với nhau không nhỉ?”

Mọi người nhỏ giọng thì thầm, tự động tránh ra nhường đường cho Chu Hạo đi vào, trong mắt đầy vẻ hâm mộ và kính sợ.

“Đây là Phương Thanh?” Chu Hạo đứng bên cạnh Triệu Nham, nhìn về phía nữ sinh đứng bên cạnh cậu ta. Nữ sinh này nhìn khá xinh đẹp, thuộc diện mỹ nữ trong trường.

Chu Hạo lại nhìn sang người nam sinh còn lại. Thính lực của chu Hạo rất tốt, hắn nghe mấy lời bàn tán của những bạn học là đã biết đại khái tình hình.

“Chẳng trách các giáo viên cũng không tiện nhúng tay vào.” Chu Hạo lắc đầu.

Trong trường cấp ba Nhất Trung, Nguyên khí giả nghiễm nhiên trở thành một nhóm người đặc biệt, nhất là trước đó còn có chuyện Nguyên khí giả suýt chút nữa đã ra tay với giáo viên.

Người ở phía sau Tiền Thắng chính là Tiền Nhất- một Nguyên khí giả có thực lực không tệ, thế nên giáo viên cũng khó xử.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK