Sức mạnh loạn lưu vẫn đang không ngừng đấu đá nhau trong cơ thể, ba loại lực lượng hoàn toàn bất đồng đang không ngừng va chạm. Khiến người ta cảm thấy kinh ngạc chính là va chạm kịch liệt như vậy lại khiến ba loại lực lượng với tốc độ kinh người không ngừng trở nên cường đại hơn.
Tốc độ biến cường cực nhanh, vượt qua cả nhận biết của Tả Mạc.
Chúng nó lấy giờ làm đơn vị tính, bất cứ tốc độ tu luyện nào giờ so với chúng đều như rùa bò.
Nếu như tu luyện mà sức mạnh tăng trưởng với tốc độ như thế thì đó là hạnh phúc cỡ nào!
Ý niệm này chợt lóe lên trong đầu Tả Mạc liền bị hắn vất lại phía sau. Loại phát triển siêu việt khác bình thường này ẩn chứa nguy hiểm đủ để bất cứ tu giả nào tu luyện chết đi sống lại ngàn lần.
Nếu không phải Tả Mạc tu luyện thần lực, ba lực bù đắp cho nhau, nếu không phải trong cơ thể hắn có định phách thần quang giống như não bộ duy trì, nếu không phải trong cơ thể hắn còn có thanh đằng huyền thủy đang không ngừng tu bổ, hắn đã sớm chết cả ngàn lần.
Tả Mạc dần rút ra một số quy luật, loại phát triển điên cuồng này trong đó có tương hỗ kích thích. Bây giờ ba loại lực lượng trong cơ thể hắn giống như ba thế lực có cùng sức mạnh, bất luận thế lực nào mở rộng cũng khiến hai thế lực kia mở rộng theo.
Hết lần này tới lần khác đều đồng thời tăng trưởng để có một cân bằng kì diệu.
Chính loại cân bằng kì diệu này mới có thể không khiến cơ thể Tả Mạc nổ tung, nhưng những loại lưu này chạy bừa bãi không ngừng đánh phá cơ thể Tả Mạc khiến hắn không thể động đậy.
Tả Mạc suy nghĩ đơn giản, đem loạn lưu trong cơ thể tiến vào tay phải của mình, do đó thân thể giảm được nhiều gánh nặng, làm cho thân thể có khả năng hoạt động trở lại.
Nhưng muốn là được như vậy thì không dễ dàng.
Bồ yêu đã sớm truyền thụ hết yêu thuật cho Tả Mạc nhưng thần thức của Tả Mạc lúc này đã bị phá thành những mảnh nhỏ nên không thể phát động yêu thuật.
Hiện giờ Tả Mạc cần làm chính là khống chế những bộ phận nhỏ của thần thức.
Đây chính là bước quan trọng nhất.
Cơ hội duy nhất của Tả MẠc đó là vạn điệp thiết bối ma văn đã dung hợp cùng bàn tay, loạn lưu cân đối khi đến bàn tay sẽ bị phá vỡ! Huyết nhục dung hợp với ma văn chỉ còn lại linh lực và thần thức, Tả Mạc cần phải đem hỗn hợp thần thức và linh lực tách ra!
Thần thức tách ra liền có thể phát động yêu thuật.
Tả Mạc giống như một thợ săn đang chờ cơ hội, vô cùng kiên nhẫn.
Bỗng, ma văn tỏa ra lam quang yếu ớt, bàn tay cùng với vạn điệp thiết bối ma văn dung hợp với nhau, huyết nhục chi lực ở tay giảm mạnh.
Cân bằng đã bị phá vỡ!
Tả Mạc vẫn đang tập trung cao độ giờ khắc này bỗng phát động!
Năm ngón tay phải linh hoạt giống như những đóa hoa vừa nở, với tốc độ cực nhanh điểm ra!
Chỉ pháp!
Chỉ pháp tu luyện khổ nhọc ở Vô Không Sơn lúc này hiện ra một cách hoàn mỹ!
“Chỉ pháp?” Bồ yêu hơi kinh ngạc, đứng đó không xa Vệ cũng thế, bọn họ không ngờ Tả Mạc sẽ dùng chỉ pháp.
Nhưng hai người đều là những kẻ thông minh tuyệt đỉnh, rất nhanh liền hiểu ra, đồng thanh: “Biện pháp hay!”
Bất cư vị tu giả nhập môn nào đều phải biết một thứ, chỉ pháp là bề ngoài, linh lực là bên trong. Nói cách khác, chỉ pháp chỉ là thủ đoạn phụ trợ, tác dụng căn bản chính là linh lực. Điều này cũng chỉ ra giữa chỉ pháp và linh lực tồn tại một mối liên hệ đặc thù nào đó.
Linh lực hiện giờ không khống chế được, vậy dùng chỉ pháp dẫn đường cho linh lực.
Đạo lý này nói ra rất đơn giản nhưng ít người có thể nghĩ tới. Trong ý nghĩ của mọi người, chuyện lấy ngoài dẫn trong có quá ít hiệu quả. Ngay cả Bồ yêu và Vệ cũng không nghĩ đến, nên khi hai người nhìn thấy Tả Mạc dùng phương pháp này thì đồng thời tán thưởng.
Tạp Trác trợn mắt há mồm, hắn chưa từng gặp qua ngón tay linh hoạt như thế, cũng chưa từng gặp qua chỉ pháp nào hoàn mỹ đến thế!
Năm ngón tay giống như đang múa vậy, chỉ pháp giống như nước chảy mây trôi mà diễn hóa ra.
Rất nhanh, Tả Mạc liền cảm giác được biến hóa ở bàn tay, linh lực và thần lực đang dây dưa một chỗ được chỉ pháp dẫn dắt, giống như bị nam châm thu hút, từ từ tách nhau ra, không ngừng chảy theo năm đầu ngón tay của Tả Mạc.
Năm ngón tay của Tả Mạc dần sáng lên, lúc đầu chỉ hơi tỏa sáng mắt thường khó thể nhận ra, nhưng Tả Mạc càng ngày càng vũ động khiến nó không ngừng sáng rực lên!
Năm ngón tay giống như năm điểm sáng chói, chỉ pháp theo đó bay ra vẽ thành những quang ngân hoa lệ.
Tiểu Vân Vũ Quyết!
Pháp quyết Tả Mạc quen thuộc nhất!
Chỉ thấy một đoàn hơi nước nhẹ nhẹ trong sáng hoa lệ đan xen quang ngân tràn ngập khắp nơi, chúng chậm rãi khuếch tán, ngón tay nhảy múa, quang ngân chói mắt, cái này sinh cái kia diệt như ẩn như hiện trong làn hơi nước, mỹ lệ khó tả!
Tả Mạc không rảnh để thưởng thức cảnh đẹp này, hắn đang cố gắng tập trung bởi lúc này hắn phải hoàn thành yêu thuật!
Tâm phân nhị dụng!
Lúc này chỗ tốt của tu luyện thần thức được thể hiện ra, nếu đổi lại là trước kia, hắn tuyệt đối không thể vừa thi triển pháp quyết vừa thi triển yêu thuật.
Đây gọi là “bỉ sinh thuật”, là một yêu thuật không quá khó nhưng phi thường hiếm có. Bồ yêu từng đắc ý nói, ngay ở thời của hắn, người biết được yêu thuật này ít tới đáng thương.
Tả Mạc khó có thể lý giải được sự đắc ý của Bồ yêu, hắn thực sự không nghĩ ra được, ngoại trừ tình huống như này thì ai sẽ dùng tới yêu thuật này. Nhưng muốn giữ bình yên trong thức hải nên hắn không ý nghĩ này ra.
Lúc này, Tả Mạc đã sớm vất bỏ tất cả tạp niệm, thần thức mất đi linh lực trong nháy mắt liền dung hợp lại một chỗ.
Tả Mạc không mất chút công sức nào mà thi triển “bỉ sinh thuật”!
Trong nháy mắt khi yêu thuật hoàn thành, cả người Tả Mạc chấn động, loạn lưu đang tàn phá bừa bãi trong cơ thể đột nhiên bất động.
Chuyện gì đã xảy ra?
Tả Mạc cảm thấy có chút không ổn, sao lại bất động, khác xa so với dự đoán của bọn họ!
Không đợi hắn kịp nghĩ, loạn lưu đang bất động không chút dấu hiệu liền bạo phát!
Ầm!
Loạn lưu khắp người giống như cá mập ngửi thấy mùi máu, điên cuồng hướng về phía tay phải của Tả Mạc.
Cả người Tả Mạc run lên, trong lòng hắn không nén được kêu lên đầy buồn bực.
Loạn lưu va chạm bình thường đã vô cùng đau đơn, bây giờ lại điên cuồng va chạm giống như vô số thanh cương đao đang ở trong người Tả Mạc cạo cạo!
Vạn điệp thiết bối ma văn ở tay phải bị trùng kích bỗng tỏa ra quang mang lam sắc chói mắt.
Giờ đây quang mang lam sắc là chói mắt nhất, toàn bộ gian phòng đều được chiếu rọi bởi ua lam, tay phải Tả Mạc giống như một quang đoàn chói mắt.
Lam quang ngày càng sáng lên!
Sáng tới mức Tạp Trác không thể mở được mắt, trong lòng hắn tán thưởng không thôi, thủ đoạn của lão sư thật lợi hai, thật thần kì! Tuy hắn không hiểu rốt cuộc Tả Mạc đang làm cái gì nhưng hắn lại thấy rất thần kì.
Tay phải giống như một cái động không đáy, sức mạnh loạn lưu giống như hồng thủy không ngừng lao tới, ngoại trừ ma văn càng ngày càng sáng ngời thì không có gì khác nữa.
Loạn lưu không ngừng chảy vào tay phải, cảm giác đau đớn giảm mạnh, thân thể cứng ngắc dần bình thường trở lại.
Tả Mạc mừng như điên!
Thành công rồi!
Thực sự thành công rồi!
Khi tia loạn lưu cuối cùng chui vào tay phải của Tả Mạc, thân thể sứt mẻ bất kham được thanh đằng huyền thủy tưới tắm nhanh chóng khôi phục lại sinh cơ.
Thanh đằng huyền thủy thật thần kì!
Tả Mạc cố nén sự mừng rỡ trong lòng lại, thử nhúc nhích, cánh tay trái có thể hoạt động rồi!
Nhưng tư thế thì thật không ổn, tay trái của hắn đang đặt trên ngực A Quỷ, động tác này lập tức mang tới hậu quả nghiêm trọng – thật mềm mại! (Ếch liên quan )
Mặt Tả Mạc đỏ bừng, này... không được làm càn!
Nhắc nhỏ bản thân xong, Tả Mạc vô cùng cẩn thận bò ra khỏi người A Quỷ. Quá lâu không vận động khiến động tác của hắn đầy cứng ngắc và vụng về nhưng cũng may A Quỷ dường như hiểu ra hắn đã khôi phục nên không ôm chặt lấy hắn nữa.
Trong nháy mắt khi bàn chân hắn rớt xuống, Tả Mạc suýt chút nữa bật khóc!
Thành công rồi!
Trong cơ thể hắn trống rỗng, ma thể không thể vận chuyển nhưng khả năng hoạt động của tứ chí đã hồi phục đủ để hắn mừng như điên!
Rất nhanh, Tả Mạc liền phát hiện ra một điều – lam quang trên tay không có xu thể ảm đạm đi.
Nghĩ một chút, hắn liền hiểu ra. Dung nạp quá nhiều lực lượng, những lực lượng này sẽ không ngừng trùng kích vạn điệp thiết bối ma văn, ma văn nhận được kích thích tự nhiên sẽ sáng lên!
Hiểu thì cũng hiểu rồi, Tả Mạc lại thấy chút khó chịu, chẳng nhẽ bản thân đi đâu cũng mang theo quang cầu này sao?
Nghĩ một chút, Tả Mạc liền tìm được một chiếc khăn, cẩn thận quấn lại tay mình, cho tới khi dày tới hơn mười lớp thì lam quang mới bị che mất.
Lam quang không còn khiến Tạp Trác có thể mờ mắt nhìn lại, khi hắn nhìn thấy Tả Mạc thì vô cùng vui mừng, lắp bắp nói: “Lão sư, ngài… ngài đã khôi phục rồi sao?”
Tả Mạc mỉm cười: “Khôi phục được chút ít.”
Nói xong hắn liền nhìn lại A Quỷ, ánh mắt lập tức nhu hòa hơn nhiều: “A Quỷ, nàng khổ rồi!”
A Quỷ không phản ứng, giống như không nghe thấy gì.
Tả Mạc cũng không quan tâm, hắn nhẹ nhàng nói: “Ta nhất định sẽ đưa nàng ra ngoài! Ta sẽ chữa khỏi bệnh cho nàng, khôi phục lại trí nhớ cho nàng, ta phải biết được tên nàng.”
A Quỷ đứng yên như tượng.
“Ta nhất định làm được!” Tả Mạc cúi đầu, nhìn bàn tay mình, kiên quyết như đang tự thề với bản thân.
Hắn không ngừng vận động tứ chi, không lâu sau hắn liền tìm được cảm giác sảng khoái lúc trước.
Sau khi làm xong chuyện này, một lần nữa hắn ngồi xuống bắt đầu nghiên cứu tay phải đang bị bọc kín.
Toàn bộ lực lượng loạn lưu đều bị hút vào tay phải. Những loạn lưu này hình thành nên một vòng xoáy loạn lưu, lưu chuyển không ngừng.
Bất luận là sức mạnh gì cũng phải tìm được sự cân bằng!
Tả Mạc như hiểu ra.
Toàn bộ loạn lưu đều được dồn nén ở bàn tay, đây dưa giữa ba lực càng thêm nghiêm trọng. Mất đi khoảng không khiến chúng càng thêm dày đặc, va chạm càng thêm kịch liệt. Tả Mạc có thể cảm thụ rõ ẩn dưới va chạm này là uy lực kinh khủng cỡ nào!
Nhưng điều này hắn đã dự đoán được.
Nhưng ngay sau khi hiểu ra được điều này, sắc mặt Tả Mạc đại biến!