Ngay khi lên tầng hai, tôi ngửi thấy một mùi lạ, như thể đi vào chợ bán thức ăn, một mùi tanh nồng nặc
Có vài người đứng ngoài cửa, Tư đồ lâm, thẩm lão thái cùng phu quân, còn một người râu tóc bạc trắng, mặc áo choàng, hẳn đây chính là người chủ trì Lăng hư tử của đạo quán thanh ngọc.
Anh tôi ngồi xổm một bên, nhìn thấy tôi lập tức đứng lên nói:” Tiểu Kiều, em tới rồi, anh chờ em cùng vào xem, một mình anh không dám vào…..mùi máu tươi……..anh đều có thể tượng tượng ra vô số hình ảnh kinh dị.”
Tôi biết, amh tôi chờ Giang Khởi Vân, chứ không phải chờ tôi. Tôi nhìn sang bên, Giang khởi vân khẽ gật đầu, ý bảo tôi vào xem.
Chúng tôi đi vào, một mùi máu tanh nồng nặc xộc vào mũi, khiến tôi nôn khan không thôi, nước mắt dàn giụa. Giang khởi vân giữ bả vai, đẩy tôi ra khỏi cửa, chính anh ta đi vào.
Anh tôi sững sờ ở cạnh cửa, lẩm bẩm:”.oẹ……cái này là gì? Thực vật đại chiến với cương thi sao? Những thứ này để làm gì?”
Có một vệt máu ở góc phòng. Tôi nhìn đến một người nằm đó, thân hình đầy máu. Kết cấu cơ thể rõ ràng. Nếu không phải là mùi máu tanh, tôi sẽ nghĩ đó là mô hình giải phẫu của một trường y dược.
Trên đầu, tay, chân của người này, có một số thứ, bao gồm một nắm đậu nành, vài củ khoai lang, một đống gạo trắng, một đống lúa mì và vài bắp ngô.
Tôi ngưỡng mộ thần kinh thô bạo của anh tôi, nhìn thấy cảnh đẫm máu, quỷ dị như vậy, anh vẫn có thể nghĩ về trò chơi! Lại còn đem so sánh với thực vật đại chiến cương thi.
Giang khởi vân cẩn thận một chút nói:” đây là tà pháp lột da định hồn, em xem hắn bị đóng đinh trên đầu bằng một nêm gỗ, một cái gương đặt ở lòng bàn chân. Đây là cách giữ hồn, như vậy, có thể thoát khỏi truy sát của minh phủ.
“Truy sát?” Tôi thì thầm hỏi.
“Không có tên trong sổ tử hình, mà đột nhiên chết, phải đến đệ nhị cung để thẩm vấn, sau đó căn cứ vào hành động, thiện thưởng, ác phạt, nhưng nếu quỷ hồn không vào được minh phủ, minh phủ không hiểu được, cũng không truy sát……. Hắn như vậy, chỉ cần ở lại mấy canh giờ, sẽ hồn phi phách tán, tương đương với việc, dương gian tiêu diệt xác chết.”
“Vậy những thứ này dùng để làm gì?” Những hạt ngũ cốc này không đến mức là hung thủ giết hắn chứ.”
” Đây là treo một ngụm sinh khí, nếu hắn nhanh chóng chết đi, linh hồn sẽ tan trước, nếu không đạt được mục đích đồng thời sẽ tiêu vong hồn phách.” Giang khởi vân lạnh lùng nói.
Tôi giật mình, treo một ngụm sinh khí? Điều đó có nghĩa là mộ vân lượng vẫn còn sống? Bộ dáng này, còn có thể sống sao?
Giang khởi vân lắc đầu: “chết mà không giống chết”.
Anh ta đến và ra hiệu cho tôi rời khỏi đây: “Đừng ở nơi này quá lâu, lệ khí quá nặng, không tốt cho thân thể em”.
Thân thể? Tôi giơ tay sờ bụng dưới, anh ta quan tâm không phải là thân thể của tôi, mà là thứ ở chỗ này.
” Ta muốn tra rõ một chút hắn tiếp xúc với người nào, tất cả những người liên quan đều phải tra hỏi, nhìn xem hắn có gì dị thường không, ngoài ra, trên người hắn không thấy da, hẳn là bị lấy đi rồi, khi mộ vân lượng xuất hiện trở lại, đó chính là tà ma ngoại đạo đã hại hắn.”
Thẩm lão thái đang chờ chúng tôi ở hàng lang, khi thấy anh tôi tới, bà hỏi:” Ngươi là gia chủ Mộ Gia, ngươi thấy việc này thế nào, tính toán xử lý như thế nào?
Anh tôi nhìn nhìn tôi, tôi nhẹ nhàng ho lên một tiếng, thuật lại những gì Giang khởi vân vừa nói.
Bọn họ nghe vậy, nhìn về phía tôi, mang theo một tia kinh ngạc.
Tư đồ lâm hỏi: ” Tiểu Kiều cô nương, cô hiểu được không ít nha.”
” Hừ, cô ta đương nhiên là hiểu được không ít, khi 16 tuổi, gả cho âm nhân ( người đàn ông âm dương).” Thẩm lão thái hừ lạnh một tiếng. ” Ngày mai là ngày tôn thần hiến tế, chuyện này không thể ảnh hưởng đến đại cục. Tà linh lệ quỷ này cùng phong ấn pháp trận ắt hẳn là có liên quan….. Vừa hay, dùng xác chết này để thuyết phục các thế gia, tận lực cống hiến.
” Hắn là người của Mộ Gia, gặp phải chuyện này quả thực đã thảm, bà còn muốn phơi thây hắn sao. Lão thái bà, bà trong đầu có nhân từ không.? Anh tôi lập tức mắng.
” Làm càn” Chu Duy Thật ( Chu lão tiên sinh) giơ tay, làm phép thuật, sức mạng bay quanh chân, anh tôi không thể chống đỡ, một chân quỳ xuống trước mặt Thẩm lão thái.
Chu lão tiên sinh cũng làm phép thuật sang phía tôi, tôi sợ tới mức sắp trốn, Giang khởi vân liền chắn trước mặt tôi.
Tư đồ lâm giơ tay ngăn chặn Chu lão tiên sinh nói: ” người đừng tức giận, Mộ thiếu gia nói cũng có lý, hắn đến đây với tư cách là gia chủ Mộ Gia, người trong nhà sảy ra chuyện đã khó chịu, nếu còn muốn mang xác nâng trước mặt mọi người, tôi e là sẽ ảnh hưởng xấu tới Mộ Gia.
Chủ trì Lăng hư tử, cùng với Thẩm lão thái gật đầu với Tư đồ lâm hỏi:” Tư đồ thiếu gia cảm thấy xử lý như thế nào là tốt “.
” Đầu tiên gỡ bỏ pháp trận, cho linh hồn trở về với địa phủ, sau đó chúng ta âm thầm điều tra. Hiện tại trên núi nhiều người, ngư long hỗ tạp, nói không chừng sẽ có người lộ ra dấu vết. Còn thi thể này, tôi sẽ liên lạc với tương quan bộ môn, bí mật bảo tồn.” Tư đồ lâm nói. ” Quan trọng nhất là ngày mai, hiến tế không bị ảnh hưởng, còn vấn đề chính vẫn là thảo luận về phong ấn pháp trận”.
Thẩm lão thái gật đầu nói:” tư đồ thiếu gia niên thiếu lão thành( suy nghĩ chín chắn), hãy làm như ngươi nói đi. Nếu cần Thẩm Gia giúp gì, cứ nói”
Tư đồ lâm nhanh chóng khen ngợi: ” nghe nói kỹ thuật gửi linh hồn của lão thái thái rất vi diệu, tôi thật sự muốn mở rộng tầm mắt.”
Thẩm lão thái mỉm cười khá vui vẻ: ” chút tài mọn”, dứt lời bà móc ra một lá bùa, bấm tay niệm thần chú, đem lá bùa gấp thành hình tam giác rỗng, trong miệng mặc niệm, đem hình tam giác ném đi.
Trong nháy mắt tôi cảm thấy lạnh tới xương, một linh hồn mờ mờ nổi lên, cơ thể đẫm máu.
Mộ vân lượng người đầy máu, không có da, đôi mắt hung dữ nhìn tôi chằm chằm, đột nhiên bò về phía tôi hét lớn: ” Tiểu Kiều, Tiểu Kiều….. Cứu tôi….tôi không phải cố ý…..cứu tôi……”
Tôi sợ hãi hét lên, mắt thấy con quỷ bò ra cửa, rơi xuống phù chú hình tam giác rỗng, trong nháy mắt, tất cả đều biến mất.
Thẩm lão thái nhìn tôi, ánh mắt rất phức tạp:” ngươi có chút căn tuệ”.
Loại căn tuệ này, căn bản tôi không muốn. Đây là giang khởi vân vì muốn tôi thấy quỷ, nên khai âm dương nhãn cho tôi.
Mắt tôi đỏ hoe, anh tôi chạy lại ôm tôi, an ủi vài câu. Tư đồ lâm đi tới, thấp giọng hỏi:” nhìn thấy quỷ”.
Tôi gật đầu, nhìn Giang khởi vân trước mặt.
Amh ta ở gần tôi, dù tôi sợ hãi thế nào, cũng cố nén lại, không ở trước mặt bao nhiêu người, lại bổ nhào vào lòng anh ta.