Mục lục
Chồng tôi là diêm vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Truy, hung là gì? Tôi không hiểu ý hắn

Lâm ngôn hoan, vẻ mặt ngạo nghễ, nhàn nhạt cười nói:” mộ tiểu thư ra tay bất phàm, đã giúp tôi một lần, tôi vô cùng cảm kích, muốn mời cô tra ra ai dùng loại phương pháp kia đối phó với tôi.”

” ….tôi không phải là cảnh sát, cùng không phải là trinh thám, sẽ không tìm ra.” Tôi lắc đầu.

” Cô có thể thấy thứ đó đúng không? Cũng có thể đối phó với nó, như vậy có thể tra hỏi…..thứ kia đã 5 lần 7 lượt muốn hại tôi, hẳn là có người đằng sau lên kế hoạch, tôi nhớ rõ, tôi không hại mạng người nào, hẳn là sẽ không có oan hồn quấn lấy tôi…..tốt nhất là tra ra kế hoạch của người đứng sau, không đối phó được với quỷ, cũng sẽ đối phó được với người đằng sau.” Hắn hừ lạnh một tiếng.

Khoé miệng tôi giật giật, người này là người nào? Biết mình bị quỷ theo dõi, không những không sợ mà còn sẵn sàng chuẩn bị đối phó với người chủ nhân phía sau.

Ánh mắt hắn thẳng tắp nhìn về phía tôi:” mộ tiểu thư, tôi không hiểu lắm về thù lao của các cô. Nếu hầu gia mời cô ra tay với giá 5 triệu, tôi đây cũng khổng thể thấp hơn, giống nhau 5 triệu, thế nào?”

Loại người này hơi tí là tiền, mở miệng liền dùng tiền giải quyết……

Thật sự làm tôi hâm mộ.

Nếu có 5 triệu này, ba tôi cần 10 triệu cũng không thiếu nhiều lắm.

Vì 5 triệu này mà cúi đầu, cũng không quá mất mặt.

” Được rồi, ta quay trở về cùng anh ta thương lượng một chút, nếu cần biết một chút vấn đề gì đó về ngưoi, hy vọng ngươi hợp tác.”

Hắn vỗ vỗ tay nói:” tất thiên, mộ tiểu thư cô cầm lấy cái điện thoại này, bên trong có sô điện thoại của tôi.

Cái gì? Đưa cho tôi một chiếc điện thoại sao.

” Ngươi trực tiếp đưa cho ta số điện thoại là được rồi”. Tôi buồn bực nói:” có tiền cũng không thể đốt chơi”.

Lâm ngôn hoan nhàn nhạt cười, giải thích:” cái này là điện thoại di động đặc biệt, sử dụng thông tin tần số đặc biệt, sẽ không bị nghe trộm, nếu có việc tìm tôi, cô dùng điện thoại này để liên lạc, còn lại các số khác đều bị chặn”.

Lòng tôi có chút bất an—- anh chàng này, rốt cuộc là người nào.

” À….đúng rồi, không biết mộ tiểu thư có vật gì trừ tà không? Tôi trước giờ không tin quỷ thần, bởi vậy chưa bao giờ kết giao với người trong phương diện này, mộ tiểu thư là người đầu tiên tôi tiếp xúc trong phương diện này.”

Tôi…..tôi chỉ là tự học vẫn còn non kém.

Tôi không dám nhận cái tâng bốc này, tôi còn nhờ vào giang khởi vân cho tôi chương ngọc mới dám bắt quỷ,……các pháp sư khác cực khổ niệm chú, vẽ bùa, bấm tay niệm thần chú, còn phải dùng rất nhiều pháp khí, còn phải lập đàn, còn phải dùng trí tuệ cùng sức mạnh để đấu với lệ quỷ.

Còn tôi, chỉ ôm đầu, niệm phong đô thần chú là được, giang khởi vân cho tôi cái cửa này quá lớn.

Tuy rằng, nói là bảo hộ linh thai trong bụng, nhưng cũng cho tôi toả sáng không ít.

” Nếu ngươi muốn đồ vật trừ tà, hãy đến cửa hàng nhà ta xem, anh ta càng am hiểu thứ đó”.

Lâm ngôn phong nheo mắt nói:” đó không phải âm thương mộ gia sao? Tư liệu nói, các cô đã từng bán thứ gì đó cho hầu gia.”

” Lâm công tử, nếu người còn điều tra gia đình ta nữa, ta sẽ bảo anh ta đóng cửa, từ chối tiếp khách”. Tôi không vui nói.

” Thật xin lỗi, về sau sẽ không tra một lần nào nữa”. Hắn cười ý khôn khéo, thấp giọng nói:” về sau muốn biết gì, tôi sẽ tự đi tìm mộ tiểu thư để hỏi……”.

Trái tim tôi đập mạnh, mơ hồ cảm thấy đã chọc phải nhân vật phiền toái.



Tôi đến phòng họp nhỏ tìm tống vi, thiếu chút nữa bị hình ảnh trong phòng doạ cho hôn mê.

Tống vi cư nhiên…….tổ tông của tôi ơi!.

Cô ấy cư nhiên trèo lên người của nam vệ sĩ giam giữ cô ấy

Hình ảnh này quá khinh khủng. Tôi sững sờ trước cửa, còn nghe tống vi lẩm bẩm nói chuyện một mình.

” Ngươi không phải kẻ điếc người câm chứ? Tại sao mí mắt đều không chớp một cái”.

“……. Hay ngươi có bệnh? Chả lẽ ngươi bị rối loại cương dương sao? Lạ thật…… Như vậy cũng không phản ứng?

( Khổ vệ sĩ nào canh giữ chị này ghê).

Da đầu tôi như bị nổ tung, tôi biết tống vi là một nữ hán tử, cũng là một tên tài xế già, nhưng chưa bao giờ, tôi nghĩ cô ấy vô pháp vô thiên như vậy.

Cô hiện tại đang bị giảm lỏng, tống đại tiểu tư nghiêm túc bắt lính theo ý mình sao?.

Tống vi nhìn thấy tôi, lập tức từ người vệ sĩ kia nhảy xuống, chỉ vào nam vệ sĩ nói:” tiểu kiều, anh chàng này tuyệt đối có vấn đề, giống như người chết, không chớp mắt một cái, nếu không phải hắn có nhịp đập, tôi sẽ gọi 120″

Tôi không nói lên lời vỗ chán:” tống vi, đại tiểu thư, cậu đùa giỡn cũng phân trường hợp chứ, cậu hiện tại bị giam lỏng……làm sao gọi được 120 chứ. Chọc giận hắn ta, muốn hắn gọi 120 đưa cậu đi cấp cứu sao?”

Tống vi bĩu môi nói:” tôi có giá trị gì mà giam lỏng, nhà tôi thuộc gia đình bình dân, không có tiền để chuộc…..à, cậu đã nhìn thấy tên thiếu gia đó chưa, có phải là một kẻ biến thái không?”



Tôi xuống xe trước cửa nhà, anh tôi đang ngồi xổm ở đó, chỉ huy trần lão đầu quét rác thải—— ông già này, sao lại trở thành người nhà tôi thế này?!.

Anh tôi thấy tôi từ maybach bước xuống, mở to hai mắt nhìn, hỏi:” em ….em biết kẻ có tiền này?”.

Tôi bĩu môi:” còn không phải chuyện hôm qua ……”

Tôi nhìn anh tôi, quở trách lâm ngôn hoan một phen, nói anh chàng này nhất định là có vấn đề, là một kẻ biến thái, đã không sợ quỷ, còn muốn tôi tra ra hung thủ muốn hại hắn.

Anh tôi sắc mặt nghiêm túc, giáo huấn tôi:” tiểu kiều, đây là em không đúng rồi”.

” Em, em làm sao?”. Tôi không hiểu

” Em thế nào lại cho rằng, cho chúng ta 5 triệu tìm hung thủ là biến thái. Em mới là có vấn đề?

“…”

” May mắn em còn nhớ rõ nhà ta là thương nhân…..hahaha…..chờ hắn tới mua vật trừ tà, anh sẽ tế hắn một trận! Tiểu kiều, mau đi nấu cơm, ăn xong chúng ta sẽ đi nhập hàng.”

Nhập hàng? Tôi sửng sốt một chút, chả nhẽ là đi quỷ thị?.

” Phù chú sắp hết, muốn đi mua thêm, lần trước đi chợ phía đông, lần này đi chợ phía tây”

Dựa theo trình độ sử dụng phù chú hào phóng như anh tôi, tôi cảm thấy, mua hai cuốn căn bản là không đủ dùng.

Người ta gặp quỷ chỉ dán một phù chú, anh tôi hận là không thể dán khắp người nó. Bốn mươi ngàn, hai cuốn, bị anh giày xéo trong một tháng.

Anh tôi nói, quỷ thị là khu vực đặc biệt dưới chân núi âm sơn, trên đường không thể nói chuyện, nhưng vào trong tiệm là có thể nói, nơi đó kinh doanh đại bộ phận đều là người, nhưng cũng có thể có thứ gì đó khác người.

” Anh, lần này không đi sau nghĩa trang công cộng nữa à?. Tôi thấy anh tôi đi một con đường khác.

Anh tôi lái xe chậm ì ì, trả lời: ” lối vào chợ phía tây khác chợ phía đông……. lối đi vào chợ phía đông là cực âm bình thường, nhưng lối đi vào phía tây…….là cực âm hung ác”.

Tôi sợ hãi, nhỏ giọng hỏi:” anh đã tới vài lần rồi sao?.

Anh tôi xấu hổ, cười cười.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK