"Văn Diệu là ai?" Cố Tùy nhướng mày hỏi lại.
Hứa Khuynh sửng sốt, chẳng lẽ mới vừa rồi là cô nhìn lầm sao?
"Ai vậy?"
Cố Tùy lại hỏi.
Hứa Khuynh hoàn hồn, lắc đầu nói: "Không phải ai hết, có thể là nhìn lầm rồi."
Cố Tùy cắm tay trong túi quần, một bàn tay khác kéo tay cô.
"À? Phải không?"
Hứa Khuynh vội vàng gật đầu, sau đó đi đến một bậc thang, ngồi xuống.
Cố Tùy cúi đầu nhìn cô, ánh mắt mang nhiều thêm một tia tìm tòi, nghiên cứu.
Người trong lòng kia của cô, là một trong hai vị thanh mai trúc mã kia sao?
Nhưng lúc này không thích hợp nhắc đến cái đề tài này, anh cúi người nắm lấy cằm cô, nâng gương mặt cô lên.
Hứa Khuynh gỡ kính râm xuống nhìn anh.
"Sao?"
Cô còn mang khẩu trang, chỉ để lộ đôi mắt xinh đẹp, lông mi cũng thật quyến rũ mê người.
Cố Tùy thấp giọng hỏi: "Tối nay đáp ứng anh cơm cùng anh, có phải tính toán cho anh một cơ hội hay không?"
Anh có chút sợ hãi.
Sợ ngày mai tỉnh lại, tất cả chỉ là một giấc mộng.
Hứa Khuynh nhìn người đàn ông mặt mũi thanh lãng, cúi người như vậy quả thật rất đẹp mắt.
Cô cong cong mi mắt, nói: "Là nguyện ý hiểu biết lẫn nhau một chút."
Cũng không phải lập tức ở bên nhau.
Muốn ở bên nhau, trước phải hiểu biết lẫn nhau, cô cũng không muốn lại xúc động giống như lần trước.
Cố Tùy cong khóe môi.
"Cảm ơn em, cái này càng tốt hơn so với cho một cơ hội."
Tuy rằng trong lòng Cố Tùy có chút không chắc chắn, anh không phủ nhận lúc trước muốn nghiêm túc theo đuổi Hứa Khuynh, anh đối với cuộc giao dịch này là chỉ là ý nghĩ trao đổi đồng giá, đồng thời sau khi gặp lại thì cùng Hứa Khuynh lên giường, là bởi vì người phụ nữ này làm anh nhớ tới sự tình tốt đẹp kia, nam nữ trưởng thành thường có cái nhìn rất trực tiếp.
Coi trọng chính là việc kia.
Quả thật không liên quan đến tình yêu.
Bởi vì mọi người đều biết, dính líu đến tình yêu rất phức tạp, không làm được gì.
Giống như anh bây giờ, đối với người phụ nữ này, rơi vào lưới tình, liền có ham muốn chiếm hữu, có tình yêu, cũng có sợ hãi.
Người ta thường nói, lãng tử quay đầu vô cùng quý giá, nhưng có thể không biết lãng tử quay đầu cũng rất khó khăn.
Đặc biệt là gặp phải người phụ nữ tỉnh táo như Hứa Khuynh thì càng khó khăn.
Cho nên trong lòng anh vẫn thấy không chắc chắn.
Hứa Khuynh nghe lời này, mỉm cười, mi mắt càng thêm cong cong.
Cố Tùy đưa đầu ngón tay kéo khẩu trang của Hứa Khuynh, lấp kín môi cô.
Đầu lưỡi quấn quýt.
Gió biển nhè nhẹ thổi qua.
Đêm tối họa ra một bức tranh tuyệt đẹp, người phụ nữ đang ngồi vừa xinh đẹp lại quyến rũ, người đàn ông khom lưng hôn cô mặc tây trang màu đen, động tác tùy ý tản mạn, rất dễ dàng thu hút ánh mắt của người khác, dù sao thì con đường này cũng không phải hoàn toàn không có ai.
Đột nhiên.
Mấy ánh đèn flash cùng với âm thanh chụp ảnh "tách tách" vang lên.
Cố Tùy theo phản xạ mà ôm Hứa Khuynh vào trong ngực.
Anh nâng đôi mắt.
Vệ sĩ cũng dốc sức chạy tới, ngăn cản mấy người đang cầm di động, ánh sáng không tốt, cũng không nhìn ra bọn họ là nam hay nữ, giờ phút này đang tung chạy bốn phía như ong vỡ tổ.
Không thấy rõ diện mạo.
Hiện trường trở thành một mảng hỗn loạn, Cố Tùy trực tiếp chặn ngang bế Hứa Khuynh lên, Hứa Khuynh đã sớm nhanh tay mang kính râm cùng khẩu trang, nép trong lòng ngực anh.
Cố Tùy sải bước đi về phía công viên nhỏ sát bến cảng, vệ sĩ đã lái xe qua đây.
Hứa Khuynh bị đưa vào trong xe, Cố Tùy cũng theo sát lên xe.
Cửa xe đóng lại.
Cuối cùng cũng yên tĩnh.
Bàn tay Hứa Khuynh che mặt lúc này mới buông xuống.
Cô nhìn về phía Cố Tùy: "Bắt được người không?"
Cố Tùy kéo cổ áo: "Hẳn là đã bắt được."
Hứa Khuynh dựa vào trên tay vịn, nói: "Hẳn là? Anh mau gọi điện thoại hỏi thử một chút đi."
Cố Tùy kề sát vào người cô, kéo khẩu trang cùng kính râm xuống, nói: "Yên tâm, vấn đề này không lớn lắm."
Tim Hứa Khuynh vẫn đập "bịch bịch bịch" đây.
Cô mím môi nhìn người đàn ông kia, nói: "Anh nói không ai dám chụp anh, bọn họ không phải cũng đã chụp sao?"
Đầu ngón tay Cố Tùy thưởng thức mấy sợi tóc của cô: "Mấy người đó không phải là phóng viên chuyên nghiệp, có lẽ là người qua đường, người của anh đều được bố trí ở xung quanh, người bên truyền thông không đến gần được."
Hứa Khuynh lúc này mới phản ứng lại.
Đêm nay rõ ràng là anh tự lái xe, kết quả vệ sĩ đều âm thầm lặng lẽ đi theo.
Hứa Khuynh "chậc" một tiếng, lấy di động gọi cho Tô Tuyết, vẫn là nói trước một tiếng thì tốt hơn.
Hứa Khuynh: Em và Cố Tùy có thể đã bị người ta chụp được.
Tô Tuyết: Gì cơ?
Tô Tuyết: Mẹ nó, chị lập tức liên hệ với bộ phận quan hệ xã hội.
Hứa Khuynh: Ừ.
Tô Tuyết: Em thì sao, em có dự định gì, lỡ như đống ảnh chụp đó bị lộ ra ngoài thì nên giải thích thế nào? Quan hệ giữa hai người rất khó để định nghĩa đó.
Hứa Khuynh: Không thừa nhận.
Tô Tuyết:...!Được.
Nhắn tin xong, Hứa Khuynh buông di động.
Xe trực tiếp lái đến nơi Cố Tùy thường ở là Kỳ Lân Sơn Trang, chỗ anh ở tính tư mật đương nhiên là được tăng cường hơn rất nhiều.
Giá cả thì không cần phải bàn.
Sau khi xuống xe.
Hứa Khuynh vào đến thang máy liền hôn lên khóe môi Cố Tùy.
Cố Tùy dựa vào vách thang máy, mỉm cười ôm lấy eo cô, nói: "Gấp gáp như thế sao?"
Hứa Khuynh đáp lại một câu: "Xuân tiêu một khắc đáng giá ngàn vàng."
Cố Tùy cúi đầu nhìn cô.
Bị lời này của cô chọc cho cười.
Chờ thang máy vừa đến, Cố Tùy liền chặn ngang bế người lên, mở cửa chính là phòng riêng của anh, Hứa Khuynh bị ném lên sô pha màu nâu, anh cúi người chống lên ghế sô pha, lấp kín môi cô.
Rèm cửa sát đất màu tối nhẹ nhàng tung bay.
Chỉ chốc lát sau, trên sô pha là hai bóng người chồng lên nhau.
Hứa Khuynh ôm lấy cổ anh, một mực hôn lên khóe môi anh, vào tay là đường cong cơ bụng rõ ràng.
Cùng lúc đó, di động của Hứa Khuynh vang lên chói tai, cứ liên tiếp mà vang, thân thể Hứa Khuynh đột ngột co rút lại, Cố Tùy kêu lên một tiếng, thấp giọng nói: "Tắt máy đi."
Hứa Khuynh tỉnh táo trở lại, nhìn đến màn hình di động, là Tô Tuyết gọi đến.
Cú điện thoại này khẳng định là không bình thường.
Thanh âm có chút vỡ vụn, cô nói: "Tôi đi nghe điện thoại."
Cố Tùy híp mắt.
Nhìn chằm chằm cô, theo sau, ra hiệu cho cô cầm đi.
Hứa Khuynh nắm lấy di động.
Đầu ngón tay run rẩy: "Alo?"
"Khuynh, em lên hot search rồi, em bây giờ mau chóng rời khỏi Kỳ Lân Sơn Trang đi, người của truyền thông đều đang kéo qua đó."
Đầu ngón tay Hứa Khuynh bắt lấy ghế sô pha, tinh thần có chút tan rã, nhưng vừa nghe Tô Tuyết nói thì lập tức thanh tỉnh, cô trả lời một câu "đã biết", sau đó đẩy Cố Tùy ra, nói: "Truyền thông."
Di động của Cố Tùy lúc này cũng vang lên.
Anh đè tay Hứa Khuynh xuống, nói bên tai cô: "Đừng vội, ít nhất cũng nên cho anh ăn no đã."
Nói xong thì cướp lấy di động của cô, ném xuống đất.
Hứa Khuynh: "....."
Cút.
Nhưng người tính không bằng trời tính, điện thoại cùng tin nhắn cứ nối đuôi nhau mà đến.
Trợ lý Trần gửi tin nhắn đến: Ông chủ, phóng viên truyền thông quá nhiều, hơn nữa có người còn có vé ra vào Kỳ Lân Sơn Trang, lúc này đã sắp tiến vào đây.
Người của chúng ta chỉ có thể cản được một lúc biện pháp tốt nhất hiện tại chính là để Hứa Khuynh đi trước, ngài cảm thấy như thế nào?
Hứa Khuynh ngồi trong lồng ngực Cố Tùy, nói: "Cái này có thể, tôi hiện tại lập tức đi ngay."
Cố Tùy quay đầu nhìn Hứa Khuynh.
Đuôi lông mày hơi nhếch lên.
Hứa Khuynh giật mình.
Cố Tùy bóp cằm cô: "Muốn công khai hay không?"
Hứa Khuynh lập tức lắc đầu.
Cố Tùy híp mắt.
Hai người nhìn nhau một lúc.
Cố Tùy đỡ cô dậy, nói: "Em thay quần áo ra đi, trực tiếp từ bãi đậu xe dưới tầng ngầm đi ra ngoài, bộ váy hôm nay mặc ở bến cảng không thể mặc lại."
Hứa Khuynh: "Vậy tôi mặc cái gì?"
Lúc này, có người gõ cửa.
Cố Tùy buông cô ra, đi mở cửa.
Lát sau, anh cầm theo một bộ đồng phục làm việc quay trở lại, đồng phục của Kỳ Lân Sơn Trang cũng khá tốt, là áo sơ mi trắng cùng váy ngắn màu đen, cộng theo com lê cùng áo khoác.
Hứa Khuynh thấy vậy, lập tức nhận lấy rồi nhanh tay cởi bỏ bộ váy vừa mặc xong.
Dáng người cô đường cong cân xứng, mỗi một chỗ đều gãi đúng chỗ ngứa.
Chỉ là sau khi trải qua một hồi lăn lộn, trên da thịt lưu lại dấu vết màu đỏ.
Cố Tùy mải mê nhìn, yết hầu có chút ngứa, anh duỗi tay, cầm lấy thuốc lá trên ngăn tủ, mồi lửa, cắn bên khóe môi, dựa vào vách tường nhìn cô thay đồ.
Khói thuốc lượn lờ.
Tim anh lại lần nữa đập rộn lên.
Hứa Khuynh thay đổi quần áo xong, cột tóc lên, lại đội thêm mũ, nói: "Được rồi."
Cố Tùy cầm lấy thuốc lá trong miệng, đứng thẳng thân mình.
Anh dắt cô đi tới chỗ thang máy quẹt thẻ, hai vệ sĩ đã chờ sẵn ở đó, Cố Tùy nắm tay Hứa Khuynh tiến vào, sau khi đến nơi thì buông ra.
Hứa Khuynh đứng ở trong một góc.
Cố Tùy cắm tay trong túi quần, thang máy đóng lại.
Hai gã vệ sĩ cũng an tĩnh mà che trước mặt Hứa Khuynh.
Thang máy một đường đi xuống, đến lầu một thì dừng lại.
"Ting" một tiếng, cửa thang máy mở ra.
Chờ bên ngoài thang máy, có truyền thông, có phóng viên, cũng có nhân viên công tác.
Bọn họ đồng loạt nhìn về phía thang máy.
Cố Tùy khí thế cường thịnh, nhìn nhóm người này, híp mắt: "Muốn đi lên sao?"
Một đám người theo bản năng mà đưa mắt nhìn hai vệ sĩ phía sau anh, cao lớn tráng kiện, hơn nữa một thân khí thế này cộng thêm khuôn mặt lạnh lùng của Cố Tùy…
Đoàn người trố mắt nhìn nhau.
Cuối cùng, không ai dám bước lên.
Cửa thang máy lúc này tiếp tục đóng lại.
Hứa Khuynh đứng phía sau hai vệ sĩ, hô hấp đều đình chỉ.
Thanh máy rất nhanh đã đến bãi đậu xe dưới tầng ngầm, trợ lý Trần lái xe đến đây, Cố Tùy nhét Hứa Khuynh vào trong xe.
Xe khởi động.
Chạy ra ngoài.
Hai nên bãi đậu xe cũng tấp nập người qua lại, còn có người thuận đường đi xuống tầng ngầm.
Nhưng không ai phát hiện, người phụ nữ ngồi bên trong chiếc xe đang lái đi này chính là Hứa Khuynh.
*
Kỳ Lân Sơn trang đêm nay đặc biệt náo nhiệt, trừ bỏ bên ngoài, những phóng viên truyền thông lấy các loại danh nghĩa tiến vào Kỳ Lân Sơn Trang, tất cả đều vào ở Kỳ Lân Sơn Trang.
Mục đích chính là nắm bắt được tai tiếng của Hứa Khuynh.
Mà thang máy kia vừa đi xuống xong.
Thang máy bên cạnh cũng theo sát mở ra, bạn bè kí giả lập tức quay đầu nhìn sang, một người đàn ông cao lớn mặc áo sơ mi đen cùng quần dài bước ra khỏi thang máy, nhìn thấy người này, mấy phóng viên kia sửng sốt.
Ngay sau đó, người nọ nghiêng đầu liếc nhìn trợ lý một cái.
Trợ lý đang muốn trả lời anh ta.
Người nào đó đột nhiên đụng trúng Trần Tưởng một cái.
Cạch.
Di động của Trần Tưởng rớt trên mặt đất.
Màn hình sáng lên.
Người ở hiện trường nhìn thấy màn hình di động kia liền há hốc mồm, người đụng trúng Trần Tưởng cũng kinh ngạc một lát, hắn ta đưa mắt nhìn di động, lại nhìn đến Trần Tưởng.
Đôi mắt Trần Tưởng híp lại, sắc mặt cũng không tốt.
"Cậu mù à?"
Người nọ lấy lại tinh thần, lập tức nói: "Xin lỗi xin lỗi, tôi đây lập tức nhặt giúp anh."
Nói xong, hắn ta tức khắc khom lưng nhặt chiếc điện thoại màu đen kia lên, lại giả bộ không cẩn thận mà ấn sáng màn hình, đưa cho Trần Tưởng.
Trần Tưởng dùng lực cầm trở về.
Theo sau, anh ta quét mắt nhìn một đám người ở hiện trường, sải bước đi về phía cửa.
Trợ lý của anh ta vội vàng đuổi theo.
Xe đang chờ.
Sau khi lên xe.
Trần Tưởng hỏi: "Những người này ở đây làm gì vậy? Đêm hôm khuya khoắt còn tụ tập ở chỗ này."
Trợ lý lướt di động, nói: "Hình như là có minh tinh ở nơi này, bọn họ chắc là muốn đến phỏng vấn."
Trần Tưởng: "Vô vị."
*
Tô Tuyết tạm thời thay đổi chiếc xe thương vụ đến đây đón Hứa Khuynh, hẹn gặp ở đường Trung Sơn Nhị, bên này là một mảng yên tĩnh.
Chỉ có cửa hàng cháo nổi tiếng kia là vẫn nổi lửa nấu đồ ăn khuya.
Xe của Cố Tùy dừng phía sau xe thương vụ, Hứa Khuynh cũng đã nhìn thấy hot search.
Chính là hot search của cô và Cố Tùy lúc ở bến cảng.
# Ở Hải Thành nghi là nhìn thấy Hứa Khuynh # ảnh chụp có chút mờ ảo, độ phân giải cũng không tốt lắm, hơn nữa cũng chụp rất vội vàng, nhưng mọi người đến đây giám định chút đi, đây có phải Hứa Khuynh hay không? Là cô ấy nhỉ? Là cô ấy nhỉ? Cô ấy và một người đàn ông ở bên nhau, người này chỉ nhìn sườn mặt thôi đã siêu cấp đẹp trai, mặc dù quả thật có chút mơ hồ, nhưng mà chân dài dáng cao này, rõ ràng chính là một đại soái ca đó! Mấy chị em đến giám định một chút đi, những người chụp cùng lúc với tôi đều đã bị người của đối phương lục soát, đoạt di động xóa hết ảnh chụp rồi, tôi là liều chết đăng lên, khả năng lát nữa sẽ bị xóa, nhưng mà đừng nghĩ xóa được tôi, tôi không sợ đâu.
*ảnh chụp / ảnh chụp / ảnh chụp +2
【 Cái này không phải là có chút mờ ảo, mà là cực kỳ mờ ảo.
】
【 Đúng vậy, người đàn ông này quả thật không nhìn cả khuôn mặt cũng thấy đẹp.
】
【 Có điều quả thật khá giống Hứa Khuynh, cho mọi người so sánh hai bộ đồ một chút.
】
【 Cảm giác giống lại cảm giác không giống.
】
【 Cái gì? Đối phương dám lục soát xóa bỏ ảnh chụp của mấy bồ luôn? 】
【 Ôi mẹ ơi, cái khác không nói, tui còn tưởng tư thế hôn môi này chỉ có trong phim thần tượng nào á, xem ra quả thật có ở ngoài đời.
】
【 A a a a em muốn biết rốt cuộc có phải Hứa Khuynh hay không, em là fan của chị ấy á, em cũng không dám tin tưởng đây là chị ấy đâu, bồ nói bồ chụp có phần mờ ảo mà.
】
【 Là cô ấy, là cô ấy, chính là cô ấy.
Nói không chừng người đàn ông này chính là vị đại lão truy thê toàn thành đó.
】
Hứa Khuynh quay đầu, nhìn về phía Cố Tùy.
"Không phải anh đã nói không có vấn đề gì sao?"
Cố Tùy ngẩng mặt khỏi máy tính bảng, nói: "Đây không phải là một thoáng vươn lên hot search, là bị người dồn lên, anh đã cho người đi xóa."
Hứa Khuynh "chậc" một tiếng.
Cố Tùy liếc nhìn cô, khóe môi cong lên: "Anh xuống dưới mua cho em một phần cháo ăn khuya."
Hứa Khuynh: "Không cần đâu, tôi nên đi qua thôi, mấy người Tô Tuyết đã chờ lâu."
Cố Tùy nâng đôi mắt.
Nhìn người đại diện cùng trợ lý của cô đứng ở bên cạnh xe.
"Được."
Hứa Khuynh xoay người muốn mở cửa.
"Sát" một tiếng, tay vịn bị ấn xuống, ngay sau đó, người nọ từ phía sau nhích qua đây, thấp giọng nói: "Quay về Lê Thành anh lại đưa em đi ăn ngon."
Hứa Khuynh sửng sốt.
"Tôi không có thời gian, rất nhanh đã phải quay chụp 《 Long sơn 》 rồi."
"Một ngày cũng được."
Hứa Khuynh: "Được."
Nói xong.
Hứa Khuynh đẩy cửa đi ra ngoài.
Tô Tuyết chạy đến, kéo Hứa Khuynh lên xe.
Sau khi lên xe, Tô Tuyết bảo tài xế lái xe đi khỏi, lát sau, xe lên đến đường lớn.
Tô Tuyết cầm lấy di động, nói: "Hot search đã bị xóa, nhưng mà chúng ta vẫn phải có lời giải thích.
Em phát Weibo đi, em muốn nói như thế nào?"
Hot search bị xóa.
Nhưng mà hoài nghi việc Hứa Khuynh yêu đương khẳng định vẫn còn.
Hứa Khuynh nghĩ nghĩ.
Biên tập.
Hứa Khuynh V: Nếu yêu đương, tôi nhất định sẽ thông báo cho mọi người trước tiên.
【 A a a a a Khuynh Khuynh, chị rốt cuộc cũng lên tiếng rồi, làm người ta sợ muốn chết, em cứ cho rằng chị thật sự đã yêu đương đấy.
】
【 Cái ảnh chụp kia mờ ảo như vậy cũng dám nói là chị, hơn nữa còn ngồi trên bậc thang, bậc thang cả ngày hôm nay bị nhiều người dẫm đạp như vậy, quá dơ.
】
【 Vậy khi nào em mới yêu đương? Khi nào mới tiếp nhận biển quảng cáo tỏ tình của vị đại lão kia? 】
【 Hy vọng đó là một soái ca.
】
【 Em đã nói tuyệt đối không có khả năng là chị mà, thật cạn lời mà.
】
【 Thật ra lúc đầu mami đã rất vui vẻ, cho rằng con thật sự yêu đương, mami muốn xem con show ân ái, chứ không phải cùng nam diễn viên khác xào CP.
】
【 Cô ta còn muốn xào CP nữa, làm sao sẽ thừa nhận chuyện mình yêu đương, nếu là thật sự yêu đương, về sau ai dám tìm cô ta xào CP? 】
【 Hứa Khuynh chính là nữ diễn viên không xào CP sẽ chết! 】
【 Đúng thế, theo như tính cách này của Hứa Khuynh, thích xào CP như vậy, nếu thật sự là cô ta thì đã sớm tuồn ra rồi, cần gì phải giấu giấu diếm diếm? Đây rõ ràng chỉ là một người phụ nữ có mệnh tốt, không phải cô ta.
】
Trong xe Porsche màu đen.
Trợ lý Trần đưa máy tính bảng cho Cố Tùy, nói: "Hứa Khuynh đã phát thanh minh."
Cố Tùy không có ý định cầm lấy.
Chỉ nhìn thoáng qua.
"Nếu yêu đương, tôi nhất định sẽ thông báo cho mọi người trước tiên."
Chỉ mong ngày này có thể đến sớm một chút, mong người này sẽ là anh.
Trợ lý Trần thấy Cố Tùy không cầm lấy, liền lấy máy tính bảng trở về, thuận tay muốn để lên ghế phụ.
Lúc này, Weibo nhảy ra hai cái hot search, trợ lý Trần sửng sốt, lập tức click vào.
Hot search tên là # Đại lão theo đuổi Hứa Khuynh là Dung Sang Trần Tưởng # và # Màn hình di động của Trần Tưởng là ảnh Hứa Khuynh #
Trợ lý Trần ngây dại ra.
Hồi lâu.
Cậu ta đưa cho Cố Tùy.
"Ông chủ, ngài xem cái này đi."
Cố Tùy mở mắt, đầu ngón tay click mở.
# Màn hình di động của Trần Tưởng là ảnh Hứa Khuynh # các chị em, phá ra rồi, mọi người mau đến đây xem, trời đất ơi, lấy ảnh chụp của cô ấy làm hình nền, ngọt chết tôi rồi.
Phóng đại ảnh chụp.
Có ảnh chụp Trần Tưởng từ trong thang máy bước ra, cũng có hắn ta cầm di động.
Cuối cùng là một loạt ảnh chụp di động của Trần Tưởng bị rơi xuống đất, màn hình sáng lên, bên trên đúng là ảnh của Hứa Khuynh.
Mà mấy tấm ảnh này.
Là lúc Hứa Khuynh đi thảm đỏ, mặc bộ váy màu đỏ kia, cũng là hôm Cố Tùy giúp cô kéo khóa kéo, càng là khi Hứa Khuynh cùng Trần Tưởng uống ly rượu giao bôi kia.
Cố Tùy lập tức cầm lấy di động, mở dãy số của Trần Tưởng, bấm nút gọi qua.
Tút tút.
Cuộc gọi bị cắt đứt.
Cố Tùy: ".....".