Để lại một mình trợ lý Trần ngổn ngang trong gió, cậu ta nhìn về phía Cố Tùy.
Cố Tùy hung hăng mà kéo cà vạt, ném ở trên ghế.
Anh ngồi xuống, cầm lấy thuốc lá trên mặt bàn cúi đầu bật lửa.
Trợ lý Trần liếc nhìn thời gian, đã sắp đến giờ.
Cậu ta hít sâu một hơi, đang muốn nói chuyện.
Cố Tùy gõ gõ điếu thuốc lên mặt bàn, nói: "Tôi không có gì phải sợ, người Hứa Khuynh thích vẫn luôn là tôi."
Trợ lý Trần ở một bên nghe được.
Giả vờ như không nghe thấy gì.
Nhưng lại nghĩ thầm, nếu ông chủ ngài thật sự không cảm thấy sợ, ngài không cần thiết phải tự an ủi mình như vậy.
Cố Tùy hung hăng kéo mở cổ áo, cắn điếu thuốc, đứng lên, nhặt áo khoác, nói: "Đi thôi."
Trợ lý Trần thở phào một hơi, lập tức đuổi kịp, bữa cơm đêm nay rất quan trọng, có liên quan đến việc của Hoan Nhan.
Trợ lý Trần biết Cố Tùy muốn bắt lấy toàn bộ Hoan Nhan làm quà sinh nhật cho Hứa Khuynh, nhưng muốn thâu tóm toàn bộ cũng không dễ dàng như vậy, hiện tại còn cần đàm phán với người ta, cứu lấy thế cục và xử lý quan hệ xã hội trong hai ngày nay.
Cuối cùng ổn định cổ phiếu của Hoan Nhan.
Kế tiếp chính là thuyết phục Hội đồng quản trị đá thầy hướng dẫn của Tiêu Trọng ra ngoài.
Hứa Khuynh mới có thể gia nhập.
Đi tới cửa, Cố Tùy nghiêng đầu nói với trợ lý Trần: "Sớm ngày thu xếp lịch trình theo đuổi Ngô Thiến."
Trợ lý Trần: "....."
A a a a a a a a!!!
"Cô ấy là người không tệ, chỉ là tính tình có hơi gian xảo một chút."
Trợ lý Trần: "....."
Ta không muốn biết, cảm ơn.
Cố Tùy suy nghĩ một lúc nhưng cũng chỉ nghĩ được hai câu khen ngợi Ngô Thiến, muốn nhiều hơn cũng không có.
Anh cũng không nói nữa, sau khi lên xe thì gửi Wechat cho Hứa Khuynh.
Cố Tùy: Nghe nói ba mẹ của Trần Tưởng cũng đến tham gia tiết mục?
Hứa Khuynh bên kia đang ghi hình tiết mục nên cũng không có lập tức trả lời.
Cố Tùy buông di động, kéo cà vạt rồi thong thả thắt lại, xe chạy thẳng đến nhà hàng.
Hoàn cảnh của nhà hàng này khá tốt, riêng tư, người phục vụ dẫn đường, Cố Tùy cẩn thận mà đi theo, trợ lý Trần cũng đi theo bên cạnh anh.
Đi vào tận cùng bên trong.
Cửa phòng bao bị đẩy ra.
Cố Tùy hơi cúi đầu bước vào: "Tần đổng, buổi tối tốt lành."
Anh hào hoa phong nhã.
Người đàn ông trung niên mặc một thân tây trang mỉm cười lập tức đứng dậy, đi tới vỗ vỗ bả vai Cố Tùy, nói: "Buổi tối tốt lành, Cố Tùy, hẹn gặp mặt cậu quá không dễ dàng rồi, tháng trước hẹn, hôm nay mới có cơ hội gặp mặt."
Cố Tùy cười như không cười, đi theo Tần đổng ngồi xuống, nói: "Rốt cuộc là ai hẹn ai? Tần đổng không khó hẹn sao?"
"Ha ha ha, tôi rất dễ hẹn, cậu xem không phải vừa hẹn đã gặp hay sao?" Tần đổng cười to, mới vừa nói xong, cửa phòng rửa tay liền với phòng bao mở ra.
Một cô gái trẻ từ bên trong đi ra, cầm khăn giấy lau tay.
Nhìn thấy Cố Tùy thì sửng sốt, tiếp theo gương mặt ửng đỏ, nhanh chóng đi đến ngồi xuống bên cạnh Tần đổng.
Trong mắt Tần đổng mang theo cưng chiều, liếc mắt nhìn con gái một cái sau đó nói với Cố Tùy: "Mới vừa từ nước ngoài trở về, tôi đi ra ngoài không yên tâm nên mới mang theo con bé, nó tên Tần Du, là con gái của tôi."
Cố Tùy nhướng mày.
Cười cười.
Giấu đi đôi mắt mang theo vài tia lạnh lẽo.
Kế tiếp, Tần đổng bắt đầu đi vào đề tài, Cố Tùy bưng ly rượu nói chuyện cùng ông ta, căn bản cũng không nói nhiều với cô gái kia nhưng cô ta lại ngoan ngoãn ngồi một chỗ đỏ mặt.
Trợ lý Trần ở một bên liếc mắt một cái đã có thể nhận ra đây là một buổi giới thiệu đối tượng trá hình.
Cậu ta khẽ thở dài một hơi.
Bữa tiệc đến cuối cùng, sau khi nói tới chuyện muốn nhờ Tần đổng hỗ trợ, Tần đổng lập tức nói: "Chuyện này tôi nhất định có thể giúp được, tôi cũng có một phiếu phủ quyết ở Hoan Nhan.
Cố Tùy, cậu tìm tôi coi như tìm đúng người rồi, tôi lúc trước đã nói Tiêu Trọng người này không được, sớm muộn gì cũng sẽ bại, là lão Tiêu cứ phải giữ lại hắn, lão Tiêu không làm được chuyện tốt, Cố Tùy, tôi ủng hộ cậu."
Cố Tùy mỉm cười gật đầu.
Anh không nói tiếp.
Tần đổng kế tiếp liền nói: "Có điều là, con người tôi cả đời này cũng đã kiếm đủ tiền rồi, lo lắng chính là đời sau, anh chị của Tần Du đều đã kết hôn, chỉ còn mình Tần Du là làm tôi lo lắng, Cố Tùy, nếu cậu có thể giúp tôi chăm sóc con bé thì tốt rồi, cậu thấy thế nào?"
Ông ta nói xong liền nhìn Cố Tùy.
Cố Tùy híp mắt.
"Không tốt lắm, Tần đổng, tôi vốn tưởng rằng xã hội hiện nay đang hướng tới pháp trị, không nghĩ tới ngài vẫn còn giữ tư tưởng của xã hội cũ?"
"Lời này sao có thể nói như vậy? Ý của tôi là, cậu giúp tôi chăm sóc Tần Du, chúng ta thành người một nhà, cổ phần của tôi cho cậu, tôi làm được, tôi thật sự không thiếu tiền, hiện tại tôi chỉ lo lắng cho đứa con gái này, tôi cũng nguyện ý nói đây là giao dịch, nhưng chẳng lẽ đưa cho cậu một người vợ còn không tốt sao?"
Cố Tùy nghiêng đầu, nói với trợ lý Trần: "Đi lái xe."
Sắc mặt Tần đổng khẽ biến.
Ông ta thoắt cái đứng lên nói: "Cố Tùy, nữ diễn viên kia không bằng Tần Du nhà chúng tôi, hai bên đối lập như vậy, cậu hẳn là biết nên lựa chọn thế nào mà."
"Câm miệng."
Cố Tùy đột nhiên lạnh lùng thốt lên.
Tần đổng dừng lại.
Cố Tùy châm một điếu thuốc, chậm rãi bước tới, giây tiếp theo chân dài liền hung hăng đạp một cái, cả bàn ăn như muốn nghiêng trời lệch đất, cô gái kia thét lên chói tai.
Tần đổng chật vật mà lui về phía sau, vẫn như cũ bị nước canh bắn tung tóe lên người.
Cố Tùy đạp chân lên trên mặt bàn, cắn thuốc lá nhìn Tần đổng, nói: "Tôi nói rõ cho ông biết, nếu ông muốn dùng quy tắc của xã hội cũ để uy hiếp tôi thì tôi đây cũng chỉ có thể dùng bạo lực để giải quyết."
"Ông cho rằng mình có thể tập hợp được nhiều cổ đông như vậy sao? Cố Tùy tôi, vẫn có thể binh không thấy máu làm cho các người từ nơi đó cút đến chỗ khác."
"Còn nữa, cô ấy tên Hứa Khuynh, không phải gọi là nữ diễn viên kia."
"Con gái của ông chả là cái thá gì."
Nói xong.
Anh xoay người rời đi.
Két một tiếng, cửa phòng bao mở ra.
Tần đổng phản ứng lại, chỉ theo phương hướng Cố Tùy rời đi: "Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, Cố Tùy, mày xong đời rồi."
Rầm.
Trợ lý Trần đóng sầm cửa lại.
Tần đổng tức giận đến phát run.
"Ông chủ, kế tiếp nên làm sao bây giờ?” Trợ lý Trần theo sát Cố Tùy, Cố Tùy lên xe, xoa giữa mày nói: "Tìm người, tìm từng người một, xem ai chịu đứng về phía chúng ta bên này."
Quyền lực ở Hoan Nhan những năm gần đây đã sớm phân ra rời rạc, những cổ đông ban đầu đều có vé xem đấu bò, cho dù có là đại cổ đông, nếu không được bọn họ gật đầu cũng không thể bắt lấy Hoan Nhan.
Tần đổng chính là một trong số đó.
Trợ lý Trần gật đầu: "Vâng."
*
Buổi tối bận rộn xong, Hứa Khuynh về phòng cầm lấy di động mới nhìn thấy Wechat Cố Tùy gửi đến.
Cô vừa thấy, nghĩ thầm, sao Cố Tùy lạu biết chuyện ba mẹ Trần Tưởng đến đây nhanh như vậy.
Cô biên tập.
Hứa Khuynh: Sao anh lại biết được?
Gửi đi không đến vài giây, Cố Tùy dãi gọi điện thoại lại đây.
Hứa Khuynh bắt máy, cô liếc nhìn Giang Lâm Nhã, vẫn là xoay người đi ra ngoài, Cố Tùy ở bên kia thấp giọng trả lời: "Có người nói cho anh biết."
Hứa Khuynh dựa vào trên vách tường nhìn bầu trời đêm đầy sao.
"Ồ."
Cố Tùy xoa xoa giữa mày, nói: "Nhớ em."
"Em có nhớ anh không?"
Hứa Khuynh cong khóe môi: "Nhớ."
Cố Tùy ở đầu bên kia cười khẽ, kéo cổ áo, nói: "Vốn muốn đến tiểu khu Hinh Nguyệt ở một đêm, nhưng lại nhớ ra mình không có chìa khóa, bà xã, có phải là em nên cho anh một cái chìa khóa hay không?"
Hứa Khuynh: "Anh nghĩ hay lắm."
Người đàn ông ở đầu bên kia lại cười rộ lên, thanh âm trầm thấp dễ nghe, chỉ là hơi có chút mỏi mệt, Hứa Khuynh hỏi: "Anh bận à? Sao lại cảm thấy anh có chút mệt mỏi?"
"Không sao đâu."
Hứa Khuynh "ừ" một tiếng.
Hai người lại hàn huyên trong chốc lát, di động của Hứa Khuynh có WeChat tới, Cố Tùy bên kia vừa lúc cũng có việc, hai người cúp máy.
Cúp máy xong, Hứa Khuynh mới click mở WeChat.
Là Tô Tuyết gửi tới.
Một vài liên kết Weibo.
# Cố Tùy gặp mặt cô gái trẻ giữa đêm #
# Đổng sự Hoan Nhan giới thiệu con gái mình cho Cố Tùy #
# Hứa Khuynh tính là cái gì? Bất quá chỉ là một nữ diễn viên không biết tự lượng sức mình #
Tô Tuyết: Hứa khuynh, đây là tình huống gì?.