Câu lạc bộ tennis và câu lạc bộ múa đã có một sự cạnh tranh ngấm ngầm từ lâu.
Người trong câu lạc bộ múa cho rằng những người trong câu lạc bộ tennis chỉ là mấy con khỉ cầm vợt nhảy nhót!
Còn người trong câu lạc bộ tennis lại mắng người trong câu lạc bộ múa là mấy con công lòe loẹt, yếu đuối!
Nói chung, hai câu lạc bộ đã rất lâu không ưa gì nhau.
Mỗi năm, trong Đại hội câu lạc bộ của trường T, câu lạc bộ tennis và câu lạc bộ múa luôn phải đối đầu nhau.
Nhưng mỗi năm câu lạc bộ tennis đều phải thất bại trước các tiết mục của câu lạc bộ múa.
Mặc dù câu lạc bộ tennis không thể thắng được các chương trình của câu lạc bộ múa, nhưng câu lạc bộ múa cũng không thể thắng được danh hiệu và các giải thưởng danh giá mà câu lạc bộ tennis đã đạt được ở thành phố.
Cả hai câu lạc bộ đều có thế mạnh riêng, nhưng luôn thích so sánh nhau.
Trước đây, mỗi khi câu lạc bộ tennis tham gia thi đấu, họ đều mời thành viên của câu lạc bộ múa đến làm cổ vũ.
Mặc dù các thành viên câu lạc bộ múa đều đồng ý vì lý do họ tôn trọng Tạ Bắc Mạc, chủ tịch hội học sinh, nhưng lần nào cũng phải nói vài câu chế giễu.
Tạ Bắc Mạc cũng cảm thấy rất phiền.
Vì thế, lần này, Trầm Thanh Thanh đã tự nguyện đảm nhận việc lo liệu đội cổ vũ, điều này thật sự giúp Tạ Bắc Mạc được giải phóng hoàn toàn!
Bạch Tử nghe xong lời của chị khóa trên, bỗng hiểu ra và gật đầu.
"À, hóa ra là vậy."
"Đàn em Bạch Tử, lần này liệu có thể giúp câu lạc bộ chúng ta rửa sạch ân oán không, chỉ có em mới làm được!"
"Ha ha ha, em sẽ cố gắng hết sức."
"Yên tâm đi! Tất cả các thành viên trong câu lạc bộ sẽ bỏ phiếu cho em!"
Ôi trời, sao bỗng nhiên lại cảm thấy sôi sục thế này nhỉ.
Nếu Bạch Tử không cố gắng nghĩ xem sẽ chuẩn bị gì cho hai vòng thi tài năng tiếp theo, thì cô thật sự sẽ cảm thấy có lỗi với những phiếu bầu của họ.
...
Sau buổi tập chiều hôm đó.
Thông thường, sinh viên năm nhất sẽ không đủ điều kiện để tham gia giải đấu.
Nhưng Bạch Tử và Từ Hiểu Đồng , với tư cách là những tân binh xuất sắc của năm nay, đã được đặc cách tham gia giải đấu.
Khi Trầm Thanh Thanh nghe được tin này, biểu cảm của cô ta giống như vừa ăn phải phân vậy, cực kỳ khó chịu.
Bởi vì cô ta không chỉ đã đặt mua trang phục cho đội cổ vũ, mà còn tự nguyện đặt mua trang phục cho các thành viên tham gia giải đấu.
Cô ta dự định dùng cách này để tạo ấn tượng tốt với Tạ Bắc Mạc , nhưng không ngờ rằng trong đội tham gia giải đấu lại có cả Bạch Tử và Từ Hiểu Đồng !
Cô ta đã phải bỏ tiền ra mua đồ cho hai người này, điều này khiến Trầm Thanh Thanh cảm thấy như nuốt phải phân ruồi vậy, vô cùng khó chịu.
Bạch Tử và Từ Hiểu Đồng đã tập luyện ở sân tennis suốt mấy ngày liền.
Quan hệ của họ với các thành viên trong câu lạc bộ ngày càng tốt hơn, sau giờ học họ cùng nhau đi cà phê, uống bia và ăn tôm hùm.
Kể từ khi quán cà phê khai trương, lượng khách mỗi ngày đã ổn định.
Bạch Tử đã tạo một bức tường thông điệp ở bức tường bên trái quán cà phê, mọi người có thể tự do viết lên đó. Chỉ sau vài ngày, góc của bức tường đã đầy ắp những lời viết từ sinh viên của trường T, thậm chí còn có người dùng để tỏ tình.
Qua Gia cũng thường đến quán cà phê uống cà phê.
Cuối tuần này, Qua Gia đã cắt tóc, xuất hiện trước mặt Bạch Tử trông rất tươi tắn.
Bạch Tử nhìn chàng trai tươi tắn trước mặt mình, ngẩn người một lúc, rồi mới phản ứng lại: "Anh là Qua Gia à?"
"Ừm."
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
"Wow! Không tồi đâu! anh đã thay đổi nhiều đấy, xem ra đã nghe theo lời tôi lần trước rồi! Tốt lắm, thật sự tốt đấy."
Bạch Tử hài lòng mỉm cười với anh.
Qua Gia trong lòng hơi căng thẳng, nhưng khi nghe Bạch Tử nói vậy, anh đã yên tâm.
"Uống gì? Cà phê đen nhé, dì Phương, cho cháu một ly cà phê đen đá."
"Được rồi!"
Qua Gia ngồi đối diện với Bạch Tử, thấy cô đang vẽ thiết kế, liền hỏi: "Cô đang vẽ thiết kế à?"
Bạch Tử gật đầu: "Đúng vậy, tôi định tận dụng cả tầng hai nữa, mở rộng thành hai tầng, phải sửa sang lại một chút, nên tôi đang thiết kế lại. À, tôi còn muốn lắp đặt vài thiết bị trong quán, loa và những thứ khác."
Nghe Bạch Tử nói vậy, Qua Gia không ngần ngại, lập tức nói: "Tôi có thể giúp cô."
"Hả?"
Bạch Tử hơi ngẩn ra.
Trước đây cô nghe Bạch Chú nói rằng, Tề Hàn đã chi rất nhiều tiền để mời Qua Gia giúp đỡ, nhưng lúc đó Qua Gia còn từ chối.
Vậy mà bây giờ anh lại dễ dàng đồng ý như vậy.
"Không sao đâu, tôi tự thiết kế trước được, sau này cần thì sẽ tìm đội ngũ chuyên nghiệp làm."
"Không cần cô phải tốn tiền, tôi có thể làm tốt hơn mấy đội ngũ chuyên nghiệp đó."
Bạch Tử cảm thấy hơi ngại, liền nói: "Không tốn tiền à? Vậy làm sao được, thật sự tôi thấy ngại lắm."
"Không sao đâu, cô không phải đã mời tôi uống cà phê rồi sao?"
“Cũng được! Tôi nghe nói anh rất giỏi về trí tuệ nhân tạo, vậy thì tôi giao cho anh nhé, từ nay anh sẽ là thành viên víp suốt đời của quán chúng tôi! Ha ha...”
Cả hai ngồi trong quán, vừa trò chuyện vừa cười đùa.
Bạch Tử tính cách năng động, còn Qua Gia mặc dù mắc chứng sợ xã hội, nhưng cũng bị ảnh hưởng bởi tính cách vui vẻ của Bạch Tử.
Trầm Thanh Thanh và ba người bạn đi ngang qua cửa quán cà phê, tình cờ nhìn thấy Qua Gia đang cười vui vẻ với Bạch Tử bên trong.
Trầm Thanh Thanh mím môi không vui, không trách được mấy ngày nay cô ta tìm Qua Gia ở thư viện, nhưng Qua Gia đều không có ở đó.
Hóa ra Qua Gia lại tới quán cà phê của Bạch Tử!
Có vẻ như Qua Gia không thể bị lôi kéo được nữa, cái đồ đáng ghét Bạch Tử này, luôn cản đường cô ta!
Cứ đợi đấy, cô ta nhất định phải làm cho cái Bạch Tử này phải trả giá!
…
Vài ngày sau, vòng sơ khảo cuộc thi hoa khôi trường đã kết thúc.
50 cô gái đã được chọn vào vòng tiếp theo, trong đó Bạch Tử đứng vững ở vị trí thứ ba, còn Trầm Thanh Thanh đứng ở vị trí thứ tư.
Hai người đứng đầu là chị khóa năm ,năm hai ngành biểu diễn, hai chị này năm ngoái đã là hoa khôi của trường, năm nay cũng tiếp tục thể hiện tốt.
Hai chị ấy khóa này đương nhiên có sức hút, vì vậy việc họ có thứ hạng cao hơn Bạch Tử là điều hoàn toàn hợp lý.
Trầm Thanh Thanh bị Bạch Tử vượt mặt, tức đến mức không ăn nổi cơm.
Cô ta thề rằng phải vượt qua Bạch Tử ở vòng sau, vì vậy cô ta đã sớm tải lên một đoạn video múa cổ điển của mình, chỉ mới bắt đầu vòng thi thứ hai mà vị trí của Trầm Thanh Thanh đã nhanh chóng leo lên.
Trong khi đó, Bạch Tử vẫn chưa đăng tải ảnh của mình, còn Trầm Thanh Thanh đã tung hết chiêu trò rồi!
Dưới sự thúc giục của các chị trong câu lạc bộ, cuối cùng Bạch Tử cũng chậm chạp tải lên một bức ảnh nghệ thuật với mái tóc xõa. Bức ảnh chỉ có ba màu đen, trắng, xám, dưới ống kính sắc nét, gương mặt Bạch Tử không tì vết, chỉ trang điểm nhẹ nhàng với phấn phủ mỏng, đôi mắt lạnh lùng nhìn vào ống kính, khiến người xem ngay lập tức không thể rời mắt khỏi bức ảnh.
Ôi trời, bức ảnh này thật tuyệt vời!
Các chị trong câu lạc bộ không ngừng khen ngợi Bạch Tử đến mức cô ấy cũng cảm thấy hơi xấu hổ.
Liệu cô có nên nói với các chị rằng bức ảnh này là cô chụp vội trong nhà vệ sinh ở nhà tối qua không?
Khi bức ảnh được đăng lên, mọi người đều phải trầm trồ khen ngợi!
Nhờ sự giúp đỡ của các anh chàng trong câu lạc bộ tennis, vị trí của Bạch Tử nhanh chóng leo lên, ngang bằng với Trầm Thanh Thanh .
Điều quan trọng là, bức ảnh của Bạch Tử chỉ là một bức ảnh thôi!
Một bức ảnh có thể sánh ngang với một đoạn video dài một phút rưỡi, thậm chí có thể vượt qua video của Trầm Thanh Thanh , chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, sức mạnh của bức ảnh này thực sự là đệ nhất trường T!
Cuộc thi hoa khôi năm ngoái không hề kịch tính như năm nay!
Trầm Thanh Thanh tốn bao nhiêu công sức để có được số phiếu, không ngờ lại dễ Dễ dàng bị vượt qua như vậy, cô ta tức giận đến mức không ăn nổi bữa cơm nào trong ngày.
Để có được vị trí tốt, Trầm Thanh Thanh đành phải bỏ tiền ra nhờ người mua phiếu bầu, giữ vững vị trí trong top 3 và đẩy Bạch Tử xuống dưới.