Cô ta gỡ ghim ra khỏi giày
Trầm Thanh Thanh nhìn cái ghim trong tay mà mắt gần như phun ra lửa!
Trong giày có ghim, điều này chứng tỏ Bạch Tử chắc chắn biết chuyện cô ta đã bỏ ghim vào giày của cô.
Đây là món quà đáp trả của Bạch Tử.
Cái con tiện nhân này!
Trầm Thanh Thanh vứt ghim xuống đất, đôi chân cô ta vừa dẫm lên ghim, m.á.u bắt đầu rỉ ra, không quá nghiêm trọng nhưng đủ khiến cô ta đau đến mức phải đi tiêm phòng uốn ván.
Khi mọi người trở về trường, Tạ Bắc Mạc tổ chức cho mọi người đi ăn gà rán và thịt nướng.
Đến cửa hàng, họ gọi rất nhiều đùi gà rán.
Trước mặt mỗi người là một cái chảo nhỏ, dầu ăn được cho vào, thịt ba chỉ thơm ngon đang sôi xèo xèo trên đó.
Sau khi chiến thắng trong trận đấu, mọi người rất vui vẻ còn gọi bia, những cốc bia khổng lồ đầy ắp, đá lạnh tỏa ra hơi lạnh, không khí nhộn nhịp đầy tiếng cười và niềm vui.
Bạch Tử hòa nhập vào nhóm, cảm thấy rất vui.
Ngồi cùng nhiều người như vậy để ăn uống và chúc mừng thành quả mà mọi người cùng nhau nỗ lực giành được, là điều mà ở kiếp trước cô không dám mơ tới.
Khi ăn gà rán, Từ Hiểu Đồng đi lấy sốt.
"Bạch Tử , cậu muốn gì không?"
"Nước sốt salad."
"Ừ, được." Từ Hiểu Đồng quay lại hỏi Tạ Bắc Mạc : "Học trưởng muốn lấy thêm gì không? em lấy cho anh luôn."
Bạch Tử không ngẩng đầu lên, trả lời một cách tùy tiện: "Cho anh ấy mayonNice e là được."
Đúng lúc đó, Tạ Bắc Mạc ngẩng đầu lên và mỉm cười với Từ Hiểu Đồng , "MayonNice e, cảm ơn."
Cả hai cùng nói đồng thời, rồi cả hai đều ngẩn người.
Bạch Tử từ từ ngẩng đầu, ánh mắt liếc qua Tạ Bắc Mạc , Tạ Bắc Mạc cũng nhìn lại cô.
Từ Hiểu Đồng mỉm cười, "Mình đi lấy đây, mình đi đây!"
Nói rồi, cô vội vàng chạy đi.
Tạ Bắc Mạc hỏi: "em làm sao biết tôi thích mayonNice e?"
"..."
Cô làm sao không biết chứ.
Bởi vì ở kiếp trước cô đã thích anh, nên tự nhiên ghi nhớ sở thích của anh trong lòng.
Thức ăn anh thích, màu sắc, hương vị…
Đó là những thứ mà cô đã dùng bốn năm đại học tuyệt vời nhất của mình để ghi nhớ, làm sao có thể quên được.
"Đoán đại thôi."
Bạch Tử trả lời nhẹ nhàng, vẻ mặt không chút cảm xúc, rồi cúi đầu tiếp tục ăn thịt nướng.
Tạ Bắc Mạc vẫn tiếp tục nhìn cô, mãi cho đến khi Bạch Tử hoàn toàn phớt lờ anh, anh mới từ từ rút mắt đi.
Chẳng bao lâu sau, Từ Hiểu Đồng mang sốt trở lại, mọi người lại tiếp tục ăn uống vui vẻ và trò chuyện.
Ăn xong, mọi người đều trở về nhà.
Sau khi giành chiến thắng trong giải đấu, Bạch Tử trở về nhà và được nâng niu như báu vật!
Giang Quỳnh Chi và Bạch Xuyên Hùng dù tuổi đã lớn nhưng vẫn dẫn đầu reo hò, b.ắ.n pháo hoa.
Bạch Vân Thâm khen ngợi: "Vận động viên Olympic tương lai! Bạch Tử."
Bạch Tử: "Anh, đừng có trêu em nữa."
Giang Quỳnh Chi : "Anh trai con đâu có trêu, đó là sự thật, con gái của mẹ là giỏi nhất!"
Bạch Xuyên Hùng: "Haha, đúng rồi, nói hay lắm."
Cả nhà đi vào phòng khách, Bạch Tử chợt nhớ ra một chuyện, quay sang hỏi Giang Quỳnh Chi : "Mẹ, có phải sắp có buổi biểu diễn ở nhà hát không?"
"Đúng vậy, đầu tháng sau sẽ có một vở kịch mới có tên là Bạch Thước Yến, mẹ cũng sẽ đóng một vai, giúp đỡ các diễn viên mới. Sao vậy, Bạch Tử, con có hứng thú không?"
Trước khi đi thi đấu, Bạch Tử đã nói sẽ mời Từ Hiểu Đồng đến nhà hát xem kịch.
Vì vậy cô hỏi Giang Quỳnh Chi về việc này.
“Mẹ, cho con vài vé nhé, con muốn đưa bạn bè đi xem, được không ạ?”
Giang Quỳnh Chi lập tức đồng ý: “Dĩ nhiên là được rồi!”
“Cảm ơn mẹ!”
“Nhưng mà vé bán ra ngoài đã hết từ lâu rồi, mẹ sẽ cho con vài vé nội bộ, vị trí cũng rất tốt.”
“Cảm ơn mẹ!”
Kể từ khi các thành viên của câu lạc bộ khiêu vũ bị đuổi xuống khỏi đội cổ vũ trong giải đấu, mối quan hệ giữa câu lạc bộ khiêu vũ và câu lạc bộ tennis đã trở nên căng thẳng hơn. Quan hệ giữa hai câu lạc bộ giờ đã trở thành “nước với lửa”, không thể hòa giải.
Trầm Thanh Thanh vì bị dẫm phải ghim nên đã không đến lớp trong hai ngày.
Bạch Tử đã lấy được vài vé nội bộ cho vở kịch sắp diễn ra tại Nhà hát Bạch Gia vào đầu tháng sau, cũng đã hẹn với Bạch Chú và Từ Hiểu Đồng để cùng nhau đi xem kịch.
Vào bữa trưa, Bạch Tử và Từ Hiểu Đồng cùng nhau đi ăn cơm tại căng tin, gặp phải mấy thành viên của câu lạc bộ khiêu vũ, không tránh khỏi việc bị họ lườm.
Bạch Tử đã quá quen với những ánh mắt này rồi, miễn là họ không chủ động đến gây sự, cô sẽ không bị ảnh hưởng.
Từ Hiểu Đồng tức giận, ngồi đối diện với Bạch Tử, dùng đũa chọc mấy lỗ vào quả trứng luộc.
“Bực mình c.h.ế.t đi được, lũ người trong câu lạc bộ khiêu vũ ấy.”
Bạch Tử bình thản uống canh: “Giận quá dễ tổn thương cơ thể.”
Từ Hiểu Đồng : “Bạch Tử , cậu không giận à? Mỗi lần gặp họ đều phải lườm mắt, mình thật muốn móc mắt họ ra!”
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Lườm mắt?
Bạch Tử trong kiếp trước đã từng bị Trầm Thanh Thanh hãm hại, trở thành kẻ bị mọi người ghét bỏ trong giới giải trí.
Chưa nói đến việc bị lườm mắt, chỉ riêng việc cô chỉ là một nhân vật phụ trong quảng bá phim, xuất hiện một chút ở hậu trường thôi, cũng đã bị fan của Trầm Thanh Thanh ném trứng vào người rồi.
Nên những ánh mắt lườm không thể làm tổn thương Bạch Tử nữa.
Mỗi lần phản kích, đối tượng của cô chỉ có Trầm Thanh Thanh , vì cô ta mới là kẻ chủ mưu.
Những người khác chỉ là nạn nhân bị Trầm Thanh Thanh xúi giục, tất nhiên cũng không loại trừ một số người như Trầm Thanh Thanh , có lòng dạ xảo quyệt.
“Hiểu Đồng , chỉ cần người ta còn tồn tại, họ sẽ bị người khác đánh giá, kể cả khi c.h.ế.t cũng không tránh khỏi bị nói xấu. Chúng ta cứ coi những ánh đó và sự chế giễu của họ là vỗ tay và động viên đi.”
Nghe xong lời Bạch Tử, Từ Hiểu Đồng bất chợt ngừng lại hành động đang làm.
“Bạch Tử , trái tim của cậu thật mạnh mẽ, kỳ lạ thật, chúng ta không phải cùng tuổi sao?”
Bạch Tử mỉm cười nhẹ nhàng: “Ăn đi, trứng đã bị cậu chọc thành tổ ong rồi kìa!”
Từ Hiểu Đồng : “Ừ, ăn thôi.”
“À, nhưng mà vào kỳ nghỉ giữa kỳ năm nay, chắc chắn câu lạc bộ khiêu vũ lại sẽ giở trò rồi, đó là nơi duy nhất họ có thể thắng được chúng ta.”
“Kỳ nghỉ giữa kỳ?”
Từ Hiểu Đồng gật đầu: “Hôm nay chị khóa trên nói với mình, Hội Sinh viên đã bắt đầu thiết kế địa điểm rồi.”
Câu lạc bộ tennis giành cúp ngoài trường, thì câu lạc bộ khiêu vũ lại ở trong trường tranh nổi danh.
Mỗi năm, trong các ngày lễ lớn do trường tổ chức, câu lạc bộ khiêu vũ luôn chiếm ưu thế, nổi bật hơn hẳn câu lạc bộ tennis.
Bởi vì phần lớn thành viên của câu lạc bộ tennis không thiếu tiền, ai cũng không muốn lên sân khấu lộ diện, cũng không muốn chuẩn bị chương trình một cách chu đáo.
Vì thế, mỗi năm họ chỉ làm qua loa, kết quả là thất bại thảm hại.
Còn câu lạc bộ khiêu vũ lại coi những ngày lễ này là dịp để tỏa sáng, mỗi năm đều chuẩn bị rất nghiêm túc.
Thêm vào đó, những màn trình diễn vũ đạo xuất sắc đủ sức thu hút sự chú ý, vì thế họ luôn giành giải nhất.
Bạch Tử cũng nghe nói về vị trí thống trị của câu lạc bộ khiêu vũ trong các ngày lễ của trường T, cô uống một ngụm canh và nói: “Vậy có phải năm nay chúng ta sẽ thua không?”
Từ Hiểu Đồng nhún vai: “Cũng không sao, ai bảo chúng ta thật sự không thể so với họ, cũng không thể lên sân khấu đánh tennis, như vậy sẽ rất ngớ ngẩn.”
Bạch Tử hình dung cảnh tượng đánh tennis trên sân khấu một chút.
Quả thực là rất ngớ ngẩn.
Cô bật cười: “Còn lâu, trời đất chưa định, mình nghĩ năm nay có thể chúng ta sẽ là bạch mã.”