Giữa đường đi 2 cái miệng ko ngừng "hỗn loạn”nhưng mà vui là được(nhỏ-cậu)
Đi được nửa đường thì không biết từ đâu 1 anh chàng đủ tiêu chuẩn nhỏ hằng mong ước(đẹp trai...)đến bắt tay làm quen nhỏ,nhỏ lịch thiệp giơ tay bắt lại:
-Chào em cho anh lm wen nhé!cô bé em tên j bn tuổi sống ở đâu để anh tiện biết?
-Dạ em tên Triệu Trang Như gọi mary cx được em 16,sống cùng cô bn tại chung cư gần quán cà phê đường xxx ạ anh có thời gian thì ghé thăm nka,anh giới thiệu đi chứ?
oa oa nam thần đẹp trai nhỏ nhìn anh ta vs đôi mắt”lấp lánh ngàn sao “bỏ quên cậu đang chờ đi chơi
-Chào em,nữ thần anh tên Phương Khải Nguyên,19t đang là sinh viên năm 2 trường kiến trúc racacta,anh sống ở ngoại ô thành phố,cũng khá xa chỗ em uk để có dịp anh wa chơi-anh ta nhìn nhỏ mắt đau đáu
Cậu bị xem như vô hình,lơ đãng nãy giờ bực quá hóa giận,giọng bực bội:
-Triệu Trang Như cô có đi hay ở đây tán trai-cậu hỏi
-Khoan đợi tôi lát anh ơi cho em xin sđt,fb của anh nhé có j liên lạc sau ạ-tranh thủ thời gian đấy ạ mắt vẫn hướng về anh chàng kia 1 phương
-Em đưa máy đây,máy anh đây em cx nhập số vào-2 người trao đổi máy thăm dò hết sđt thì fb nào thì khen sđt,nick fb:
-Số anh/em đẹp có ý nghĩa nhỉ?
-Vâng/uk
mà không biết có người đang giữ bộ mặt đen sì đen sịt,1 đám mây đang trên đầu,tôi điên rồi ở đây tán nhau cho đã đời đi,bỏ lại 1 câu:
-Cô thích tán hay chat face j đó thì ở đây tôi về đây -cậu
chàng trai ms kia nhìn cậu vẻ không vui(đang lm wen ẻm bị lm phiền)không cảm xúc lun,nhẹ giọng ns:
-Thôi anh có việc rồi,anh phải đi không muộn,em cx đừng để bạn em đợi quá lâu chúc em vui vẻ princes.-anh ta vẫy tay rồi đi
nhỏ chưa kịp chúc lại mà đã mất hút rồi,thôi về định về cùng cậu rồi xin lỗi nhưng người đi mất,nhỏ cx cảm thấy ân hận nhưng cx thấy ghét tên “quái quỷ”lm nhỏ mất vui.Giữa đường khá vắng có 1 mik nhỏ đang run sợ nỡ gặp chuyện nọ,kia tính sao,“trái tim đa sầu đa cảm”cất lên nỗi niềm.Cậu định bỏ nhỏ nhưng lại dẹp bỏ ý nghĩ đó,núp trong bụi cây trông nhỏ đang yếu đuối,1 nhành mai gió thổi là hết,nhỏ lạc lõng nước mắt thi nhau chảy:
-Cứu tôi,huhu Bảo Nam đừng bỏ tôi,tôi sợ ra đây đi-nhỏ đang trong tình trạng”ngàn dây treo sợi chỉ”(hoảng loạn,cấp bách,bí)
cậu không đành lòng nhìn nhỏ khóc(con gái lm con trai khóc là con gái giỏi-con trai lm con gái khóc là đồ tồi)1 trong những châm ngôn sống của cậu nhất thiết là đối với người con gái cậu yêu chân thành,muốn trọn cả cuộc đời để yêu cô ấy,động lực của cậu,nỡ nào lm tổn thương.Cán cân sẽ không bao giờ thăng bằng nếu cứ dồn mọi thứ sang 1 bên cân,cũng như tình bạn-tình yêu sẽ tan vỡ nếu chỉ tồn tại 1 chiều,nếu chỉ có nhận mà không cho đi.Cậu muốn siết chặt,ích kỉ,nhỏ nhen,vụ lợi sở dĩ cậu yêu nhỏ chỉ cần “chiếm hữu”cho riêng mình để nhỏ mãi mãi không rời xa,vậy nên 1 khi đã trao trái tim cho ai đó hiển nhiên cậu muốn tự cho mik cái quyền hành cấm đoán nhỏ thân thiết,cười đùa với thằng khác cậu ghét cay đắng nụ cười ko p của mik,nếu được cậu quyết trói buộc nhỏ bên mik(tình yêu luôn ích kỉ mờ-tình yêu ko có lỗi,lỗi là ở 2 người yêu nhau mà hơm biết vì nhau),Cậu bước về phía nhỏ mà không cần nghĩ nhiều,nắm tay nhỏ đưa về,lấy bàn tay gạt nhẹ nước mắt nóng hổi của nhỏ,đưa lên miệng nếm vị mặn chát của dòng lệ và bảo:
-Nào nín không khóc về thôi-dỗ dành nâng niu như viên pha lê dễ vỡ
Dưới ánh hoàng hôn,bầu trời phương tây đỏ rực như lửa cháy,có 2 bóng 1 lớn 1 nhỏ nắm tay tình tứ.
Còn 5 người kia xem xong thì cũng đường ai nấy về
mik viết xen kẽ tập tiếp là khởi động âm mưu 1 phần nữa